Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 409: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các ngươi là ai
Lưu Hương Hương cúi đầu căng thẳng, mấy năm gặp, nàng Tô Tri Tri khi về kinh thành còn nhớ đến họ .
Thế nhưng, khoảnh khắc tiếp theo, Tô Tri Tri thuộc kéo nàng dậy:
“Lưu Hương Hương, là ngươi ! Sao ngươi ở Hắc Phỉ Sơn? Ngươi cùng cha ngươi mở quán thịt heo ở huyện ?”
Lưu Hương Hương cảm động đến rơi lệ.
Tri Tri công chúa mà vẫn còn nhớ nàng, chỉ nhớ nàng, thậm chí còn nhớ cha nàng là mổ heo, nhà nàng mở quán thịt heo.
“Công chúa, … cha dân nữ vẫn mở quán thịt heo ở huyện, nhưng ở Hắc Phỉ Sơn nuôi thỏ, … … dân nữ mổ heo.”
Lưu Hương Hương kích động đến năng lộn xộn.
Nàng hiện tại ở Hắc Phỉ Sơn một trang trại chăn nuôi, chủ yếu là nuôi thỏ, nuôi mấy trăm con.
Quán thịt của cha nàng bây giờ chỉ bán thịt heo mà còn bán thịt thỏ.
Tô Tri Tri nheo mắt : “Vậy thì quá , ngày xưa ngươi giỏi nuôi thỏ mà.”
Khóe mắt Tô Tri Tri liếc thấy một tiệm nhỏ, treo một tấm biển nhỏ:
Cửa hàng nước tương Sinh Tài
Trước cửa tiệm một thiếu niên, cũng đang về phía Tô Tri Tri.
Tô Tri Tri buột miệng : “Trương Sinh Tài, ngươi cửa hàng nước tương của riêng ?”
Trương Sinh Tài giật , vinh dự bước đến, đỏ mặt:
“Bẩm công chúa, đây là cửa hàng nước tương của thảo dân.”
Cửa hàng nước tương của nhà ở huyện truyền cho trưởng, cha cho ít tiền, để ở Hắc Sơn Hương mở thêm một tiệm nhỏ khác.
Tài nghệ ủ nước tương của Trương Sinh Tài tệ, việc buôn bán thành vấn đề.
Tô Tri Tri về phía , đường còn gặp những bạn thuở nhỏ khác.
Có là bạn học ở thư viện, là “tiểu chiến hữu” khi đ.á.n.h với Ma Bà.
Điều khiến Tô Tri Tri kinh ngạc nhất là Hòa Nguyên.
Cái tên tiểu mập mạp ngày xưa ở Hòa Vượng Tửu Lâu chê Khổng Võ ăn uống dáng, đó còn xin và tặng Tri Tri kẹo thỏ, bây giờ gầy .
Hòa Nguyên khi gầy trở thành một thiếu niên ngũ quan thanh tú.
Hòa Vượng Tửu Lâu cũng mở chi nhánh ở Hắc Phỉ Sơn, phụ trách quản lý việc kinh doanh chi nhánh đó.
Hòa Nguyên cung kính đặt một hộp bánh ngọt đóng gói tinh xảo trong tay:
“Công chúa, đây là chút tấm lòng của Hòa Vượng Tửu Lâu. Mong công chúa chê.”
“Ngươi bây giờ chuyện hơn lúc nhỏ nhiều.” Tô Tri Tri nhận lấy bánh ngọt.
Tiết Triệt bước tới, kiên quyết trả tiền: “Công chúa thông cảm cho bách tính, sẽ nhận trắng.”
Tô Tri Tri mất khá nhiều thời gian chân núi, suýt chút nữa kịp về làng ăn bữa tối.
Dân làng Hắc Phỉ Sơn sớm đón chân núi.
Những dân còn ở núi nhận tin tức từ .
Nghe Tri Tri và những dân xa sắp trở về, từng một đều vui mừng khôn xiết.
Mọi dọn dẹp những sân viện cũ của những dân xa, nhổ cỏ, quét bụi, dọn dẹp sạch sẽ.
Sân viện cũ của Tô Tri Tri cũng dọn dẹp.
Dân làng rằng, Tri Tri bây giờ là công chúa, chắc ở căn nhà nhỏ ngày xưa.
dù ở, dọn dẹp gọn gàng, cũng thấy thoải mái trong lòng.
“Công chúa và Tiết công t.ử về .”
“Khổng Võ của chúng vẫn khỏe mạnh như !”
“Thu tỷ và Nghê đại ca, chậc, chuyện thành chứ?”
“Lão Tần một bên tai còn mọc …”
Dân làng nhiệt tình vây quanh họ.
Ngụy Đại Suân cũng dắt chắt trai đến chào hỏi: “Tránh , để chắt trai cũng nhờ chút phúc khí của công chúa.”
Ngụy Đại Suân khi kết thúc chiến sự Tây Bắc dẫn một phần quân đội trở về Hắc Phỉ Sơn.
Mèo Dịch Truyện
Bây giờ ngày ngày ở nhà vui vầy bên cháu chắt, còn bận tâm đến thế sự rối ren.
Mọi cùng ăn bữa cơm náo nhiệt.
Tô Tri Tri và Tiết Triệt ăn quá no, bữa cơm liền như thuở nhỏ tản bộ núi.
Cỏ cây núi vẫn xanh như trong ký ức.
Trăng và lặng lẽ giăng kín bầu trời đêm.
Mượn ánh trăng và , Tô Tri Tri và Tiết Triệt thấy một đang tới từ phía đối diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-409.html.]
Tô Tri Tri: “A Triệt, xem bóng quen mắt ?”
Trong lúc chuyện, đó gần hơn một chút.
Tiết Triệt nhận một lúc, cùng Tô Tri Tri đồng thanh :
“Hạ Tam Lang?”
Hạ Yến Thanh đến mặt họ, định lướt qua thì thấy tiếng của họ.
Hắn khựng , đầu .
Trong mắt mang theo sự dò xét đối với lạ, đ.á.n.h giá Tri Tri và A Triệt một lượt, hỏi:
“Các ngươi là ai?”
…
Hạ Yến Thanh mất trí nhớ.
Đây là điều ai ngờ tới.
Lĩnh Nam tuy xa kinh thành, tin tức truyền đến chậm, nhưng Hạ Yến Thanh cuối cùng vẫn tin cả gia tộc Hạ thị đều c.h.ế.t.
Hắn mẫu và trưởng Mộ Dung Vũ lệnh c.h.é.m đầu, phụ câu kết với Hồ nhân c.h.ế.t khi Hồ nhân bại trận.
Hắn từng hận những việc của phụ , từng cố gắng hết sức để thoát khỏi cái nhà đó.
khi tin cả gia đình c.h.ế.t, vẫn cảm thấy đau đớn thấu tim.
Lòng bằng thịt, thể ngơ.
Hắn lên núi mấy năm , trúng độc Thất Nhật Huyền Uyển. Cứ mỗi bảy ngày, trong làng mang t.h.u.ố.c đến cho .
Nghe cả nhà Hạ thị đều c.h.ế.t, ôm ý định cùng xuống suối vàng, uống t.h.u.ố.c giải, để mặc độc tính phát tác.
Khi độc tính phát tác đến mức thần trí rõ, run rẩy, đúng lúc đồng t.ử hái đến tìm phát hiện, vội vàng tìm dân làng đến.
Dân làng lấy t.h.u.ố.c giải còn , tăng liều lượng, kéo Hạ Yến Thanh từ quỷ môn quan trở về.
Hạ Yến Thanh hôn mê lâu, khi mở mắt nữa, nhiều chuyện còn nhớ nữa.
Hắn nhớ Hạ gia Bùi gia, nhớ sự phồn hoa của Trường An.
Hắn chỉ nhớ là nông dân trồng núi, nhớ phơi , chế , nhớ một cuốn 《Hắc Sơn Trà Ký》, còn nhớ trướng một đám đồng t.ử hái , và Hắc Sơn do chế biến ưa chuộng.
Có với , đây hình như là công t.ử của một gia đình giàu .
Hạ Yến Thanh tin lắm.
Trên tay là vết chai sần do vò , trong nhà cũng thấy vàng ngọc, giống công t.ử nhà quyền quý chứ?
Nếu đúng là , thì cũng chỉ thể là công t.ử nhà sa sút.
Sau khi Hạ Yến Thanh tỉnh , vẫn như chuyên tâm chế trong vườn , dường như cũng gì đổi so với .
Hôm đó ở trong vườn cẩn thận ở quá lâu, lỡ mất bữa tối.
Bình thường sẽ đến gọi hoặc mang cơm đến cho , nhưng hôm nay ai.
Đợi đến khi Hạ Yến Thanh tự nhận ăn bữa tối thì trời tối hẳn.
Hắn lập tức về phía nhà bếp trong làng, nửa đường thì thấy gọi “Hạ Tam Lang”.
Người trong làng gọi như , thường thì đều gọi là “A Tam”.
Hạ Yến Thanh cảm thấy thật là nhiều lời, hỏi một câu hai là ai, đó hai liền kéo phòng đại phu.
Hai cứ khăng khăng bệnh.
Nói đầu óc bệnh.
Tức c.h.ế.t , bọn họ mới là đầu óc bệnh.
Màn đêm buông xuống, cửa sổ tiểu viện tỏa ánh đèn vàng ấm áp.
Ngu đại phu bắt mạch cho Hạ Yến Thanh, :
“Không gì đáng ngại.”
Hạ Yến Thanh tức giận dậy:
“Ta bệnh bệnh, các ngươi cứ kéo đến đây gì! Thật là vấn đề mà…”
Hắn lẩm bẩm, vung tay bỏ .
Đói c.h.ế.t mất, đến nhà bếp xem, xem thím Thúy Hoa để chút cơm canh nào cho .
Sau khi Hạ Yến Thanh khỏi, Tô Tri Tri hỏi:
“Ngu đại phu, nếu thì tại nhớ chuyện cũ?”
Tiết Triệt: “Có là thương ở đầu ?”
Ngu đại phu lắc đầu: “Mạch tượng của bình thường, năng lưu loát, rõ ràng cơ thể hồi phục từ trạng thái trúng độc. Còn về trí nhớ, là thể hồi phục, mà là nhớ . Tâm bệnh của giải, thì thể chữa khỏi.”
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai sẽ đột nhiên nhớ .
Cũng thể cả đời sẽ nhớ .