Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 332: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:50:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

--- Đất hoang tài sản ---

 

Ánh mắt của Hách Liên Thuật Xích quét qua từng khuôn mặt phía .

 

Đứng ở phía nhất là con trai nàng Hách Liên Bác Nhật, phía là các tướng lĩnh của Thiết Lặc Hãn, xa hơn nữa là Hạ Đình Phương và một vài Đại Du khác.

 

Hách Liên Bác Nhật và những Hồ nhân khác đều lộ vẻ hớn hở, tò mò.

 

Khi tiến thành Trường An, họ thấy hai bên nhà cửa san sát, đường phố rộng rãi và bằng phẳng.

 

ít, khắp nơi trống trải.

 

Vì ít , nên họ liếc mắt một cái thấy một nhóm Đại Du tươi chào đón.

 

Hộ bộ Thượng thư Phó Thiên và một nhóm đang chờ ở cổng cung thành, bày tỏ sự hoan nghênh và thần phục.

 

Người Thiết Lặc Hãn đều cảm thấy buồn .

 

Khi họ công phá thành, chiến đấu kịch liệt với những Đại Du giữ thành, họ còn vương m.á.u của Đại Du.

 

khi đến cung thành, thấy một nhóm Đại Du khác tươi rạng rỡ.

 

Hạ Đình Phương thấy dáng vẻ của Phó Thiên và những khác liền họ quy hàng, bèn chủ động giới thiệu phận của họ với Hách Liên Thuật Xích.

 

Sau đó, cùng tiến cung thành.

 

Các Hồ nhân khắp nơi trong đại điện, ngó chỗ chỗ , sờ cửa, đá cột.

 

“Cung điện của Đại Du to lớn và kiên cố thật, gió thổi thế nào cũng đổ.”

 

xây như thì ích gì? Cũng thể mang .”

 

“Hơn nữa cũng chẳng cảnh sắc gì, ngoài là tường, chẳng thấy một bóng dáng thảo nguyên nào, ở lâu sẽ ngột ngạt mà c.h.ế.t ?”

 

Hạ Đình Phương và Phó Thiên cùng những khác phía , hiểu đám Hồ nhân lảm nhảm cái gì, nhưng thái độ và giọng điệu của họ thì chắc lời ý gì.

 

Bề ngoài họ thần phục, nhưng sâu thẳm trong lòng cũng khinh thường Hồ nhân.

 

Cho rằng Hồ nhân man rợ, thô tục, nghèo hèn, chỉ g.i.ế.c mà thôi.

 

Hách Liên Thuật Xích chỉ Phó Thiên bụng phệ, dùng tiếng Đại Du giọng lệch hỏi:

 

“Vừa nãy Hạ đại nhân , ngươi chính là vị quan quản lý tiền bạc ?”

 

Phó Thiên bước lên, nở nụ cung kính: “Chính là tại hạ.”

 

Hách Liên Thuật Xích: “Nghe Trường An thành ít tài bảo, nhưng thấy các kho hàng qua cũng chẳng thứ gì hữu dụng.”

 

Vừa khi họ tiến cung, đến kho tư của hoàng gia.

 

Mở kho tư xem, bên trong quả thật những món ngọc khí, châu báu, đồ sứ tinh xảo, tuy rằng thời gian khi cung nhân bỏ trốn hàng loạt trộm nhiều, nhưng kho tư vẫn còn ít.

 

Thứ Hách Liên Thuật Xích là lương thảo vải vóc, đây là thứ họ cần nhất trong thời gian tới.

 

42_Họ suốt đường từ phía bắc đ.á.n.h tới đây, dựa lương thảo do Thiết Lặc Hãn vận chuyển và lương thực cướp bóc từ các thành trì đường, nhưng những thứ đó thể duy trì lâu.

 

Phó Thiên sớm chuẩn , từ trong lòng lấy một cuốn sổ sách:

 

“Kho trong cung là kho tư của hoàng gia, tự nhiên sẽ lượng lớn ngân lượng và lương thảo. Sổ sách ngân khố của Hộ bộ và kho lương, tại hạ kiểm kê xong.”

 

Hắn sớm phái canh giữ ngân khố và kho lương, nhưng còn về việc đồ vật bên trong thiếu , ai lấy , chỉ rõ.

 

Hắn ở Hộ bộ nhiều năm như , những sổ sách tuyệt đối thể vấn đề.

 

Nếu Mộ Dung Vũ cũng sẽ để ở vị trí lâu như .

 

Hạ Đình Phương liếc sổ sách của Phó Thiên, đoán là vấn đề, nhưng gì.

 

Bản lĩnh sổ sách của Phó Thiên từng chứng kiến.

 

Đến còn vấn đề, Hồ nhân càng thể.

 

“Sổ sách?”

 

Hách Liên Bác Nhật từ tay Phó Thiên nhận lấy cuốn sổ sách, lật mấy trang tùy ý, hiểu lắm.

 

Hắn đưa sổ sách cho .

 

Hách Liên Thuật Xích một tay tùy tiện nhận lấy sổ sách, vẫy một cái trong tay, thậm chí còn mở xem, liền trực tiếp ném cuốn sổ sách xuống chân Phó Thiên.

 

Phó Thiên ngẩn , ngờ phản ứng của Hách Liên Thuật Xích như .

 

Hách Liên Thuật Xích nặn một nụ lạnh với Phó Thiên:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-332.html.]

“Đất đai Đại Du rộng lớn, cũng nhiều, nghĩ bụng nuôi dưỡng mười vạn dũng sĩ của chúng chắc hẳn thành vấn đề, còn thể gửi một ít lương thực vải vóc về Thiết Lặc Hãn.”

 

“Cái ——” Phó Thiên định gì đó thì Hách Liên Thuật Xích cắt ngang.

 

“Ta thèm xem những thứ lộn xộn của các ngươi, việc ngươi thì ngươi cứ . Nghĩ cách thế nào là chuyện của ngươi. Làm , sẽ cho ngươi quan lớn. Không ?”

 

Ánh mắt Hách Liên Thuật Xích sắc như d.a.o rạch qua Phó Thiên,

 

“Ta thấy ngươi nhiều thịt lắm, chi bằng nấu ngươi lên cho các dũng sĩ thảo nguyên của chúng ăn.”

 

Hách Liên Thuật Xích xong, ít Hồ nhân tại chỗ đều Phó Thiên mà ha hả, bụng Phó Thiên to và béo như , chắc chắn thể nấu một nồi đầy mỡ.

 

Lưng Phó Thiên chợt lạnh toát, cố gắng nở nụ :

 

“Tại hạ nhất định… nhất định sẽ dốc hết sức .”

 

Nói xong những vấn đề về lương thảo tiền bạc, Hách Liên Thuật Xích :

 

“Hoàng đế Đại Du c.h.ế.t, Thái t.ử c.h.ế.t, những đứa con khác thì ?”

 

Dưới trướng đáp, rằng những vương gia hoàng t.ử đều chạy trốn hết.

 

Hách Liên Thuật Xích khinh bỉ một tiếng:

Mèo Dịch Truyện

 

“Đồ hèn nhát. Lại lục soát Trường An một nữa, bắt ai thì bắt.”

 

Rồi bổ sung: “Nghe Đại Du một nhóm cao thủ xuất hiện, cứu các tướng lĩnh giữ thành của Đại Du, các ngươi cũng chú ý một chút, tìm võ công thì bắt giữ .”

 

Các Hồ nhân đồng thanh đáp: “Tuân lệnh, tướng quân!”

 

Sau khi Hách Liên Thuật Xích phân phó xong, dạo quanh tẩm điện.

 

Các tướng lĩnh Hồ nhân khác cũng tự tìm một cung điện mắt để ở.

 

Cung thành rộng lớn như , bọn họ thể tùy ý lựa chọn.

 

Phó Thiên và những khác thể xuất cung , nhưng đầu bọn họ đều lấm tấm mồ hôi lạnh.

 

Trước đây, khi Mộ Dung Vũ nổi giận, các triều thần tuy sợ hãi, nhưng sẽ sợ đến mức toát mồ hôi lạnh. Bởi vì Hoàng thượng dù nổi giận, cũng ngày nào cũng c.h.é.m đầu, lưu đày, bãi quan, nhiều khi chỉ là tức giận mắng mỏ.

 

Thế nhưng Hồ của Thiết Lặc Hãn khác. Bọn họ quá mức dã man, dã man đến mức cần bộ tịch, chiêu dụ lòng mà trực tiếp đe dọa. Khắc nghiệt hơn là những lời đe dọa đều thể trở thành sự thật, bọn họ vung đao lên, bất cứ lúc nào cũng thể c.h.é.m .

 

Phó Thiên với Hạ Đình Phương:

 

"Hạ đại nhân thể bầu bạn cùng hổ lang, Phó mỗ thực sự bội phục."

 

Hạ Đình Phương hừ lạnh một tiếng:

 

"Cũng thôi, Phó đại nhân cũng hề nhỏ gan."

 

Phó Thiên nhỏ: "Không giống , Phó mỗ tuy rằng đ.á.n.h cược một phen, nhưng gia quyến đều đưa về phương Nam ."

 

Hạ Đình Phương siết chặt nắm đ.ấ.m gầy guộc, già nua.

 

Phó Thiên tiếp:

 

"Tuy nhiên, Phó mỗ bảo vệ lệnh thiên kim và hai cháu ngoại của Hạ đại nhân, khiến Hạ đại nhân khi trở về kinh thành vẫn còn một mối bận tâm, chỉ e chốc nữa sẽ gặp mặt."

 

Một tia kinh ngạc xẹt qua mắt Hạ Đình Phương.

 

Nghiên nhi mẫu t.ử ?

 

Phó Thiên: "Phó mỗ xin cáo lui , ngày khác sẽ kể chuyện ."

 

Sau khi Phó Thiên và những khác , Hạ Đình Phương nữa đến gặp Hách Liên Thuật Xích.

 

Hách Liên Thuật Xích trong tẩm điện, Hạ Đình Phương với vẻ mặt khiêm tốn hỏi:

 

"Còn chuyện gì nữa ?"

 

Hạ Đình Phương gật đầu: "Tại hạ một điều nghi vấn."

 

Hách Liên Thuật Xích: "Có chuyện thì thẳng, đừng dùng mấy trò vòng vo của các ngươi."

 

Hạ Đình Phương: "Tại hạ hỏi tướng quân, là chỉ mấy mảnh đất hoang của Đại Du, tài phú Trường An dồi dào ngừng?"

 

Hách Liên Thuật Xích nheo mắt:

 

"Đất và tiền, đều ."

 

Hạ Đình Phương lắc đầu: " những việc tướng quân , chỉ là cướp đoạt mấy mảnh đất hoang của Đại Du, mà hủy hoại đường tài lộc."

 

"Các ngươi ở thảo nguyên thôn tính lẫn , cướp lương thực, ngựa và đất đai. Đợi đến năm , đất đai mới mọc cỏ mới, thể nuôi thêm nhiều gia súc hơn, từ đó tích lũy tài phú."

 

 

Loading...