Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 322: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:50:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thiếu niên đang

 

Sơn Nam Tây Đạo.

 

Sau cơn mưa thu, thời tiết se lạnh thêm vài phần, đường sá cũng ướt át.

 

Đoàn quân dài dằng dặc xuất hiện bãi cỏ úa vàng, quân kỳ phấp phới mưa ướt, trông vẻ nặng nề và mệt mỏi.

 

Hắc Sơn quân hành tiến từng bước nặng nề qua con đường đất lầy lội.

 

Vạn qua, cỏ cây đều giẫm bẹp.

 

Xuất quân Bắc tiến vẻ hào hùng, nhưng thực tế vô cùng thử thách sức bền và quyết tâm.

 

Họ đường hai tháng, vẫn đến kinh thành, lâu hơn thời gian dự kiến một chút.

 

, việc di chuyển của một đạo quân đông đảo khác với việc một đơn độc hành quân, chịu ảnh hưởng lớn từ môi trường bên ngoài.

 

Vào mùa hè, họ gặp những trận mưa lớn ở nhiều nơi đường , và một nơi thậm chí còn xảy lũ lụt, từng chặn đường họ.

 

chậm trễ mấy ngày.

 

đẩy nhanh tốc độ hành quân, nhưng cũng tính đến trạng thái của tướng sĩ.

 

Tần Hiếu và Ngụy Đại Xuyên lớn tuổi, là những cao tuổi nhất trong Hắc Sơn quân. Tinh thần của hai lão , luôn tràn đầy khí thế.

 

Tần Hiếu trời: “Xem trời cũng sắp tối , tướng sĩ cũng mệt mỏi, chi bằng tìm một nơi địa thế thích hợp để hạ trại .”

 

Mộ Dung Đệ thấy ánh sáng dần tối, đầu bước chân nặng nề của các tướng sĩ, gật đầu :

 

“Hạ trại , đêm nay nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai khởi hành sớm.”

 

Lệnh nghỉ ngơi truyền xuống, động tác nặng nề của bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.

Mèo Dịch Truyện

 

Người dựng lều thì dựng lều, lấy nước thì lấy nước, nấu cơm thì nấu cơm.

 

Nhiều binh sĩ đến từ Lĩnh Nam quen với thời tiết lạnh giá của phương Bắc, việc ăn những món ăn nóng hổi là thời khắc hạnh phúc nhất trong ngày.

 

Khói bếp bốc lên, lửa cháy tí tách.

 

Các binh sĩ phụ trách việc nấu nướng bắc mấy nồi lớn, cho gạo nếp, kê nước nấu sôi, đó cho rau dại và thịt khô băm nhỏ .

 

Bước quan trọng nhất là thêm gói gia vị canh từ Hắc Sơn Hương mang đến.

 

Thu Cẩm Ngọc đây thử mang gói gia vị canh theo đường , thấy hiệu quả , thế nên khi từ Tây Bắc trở về Hắc Sơn Hương phổ biến cách gói gia vị canh trong Hắc Sơn Hương.

 

Hắc Sơn quân khi xuất phát mang theo ít bột gia vị canh, khi nấu rau dại ở bên ngoài thì cho một ít.

 

Nấu như , món nào cũng ngon.

 

Khi nghỉ ngơi, còn ít sẽ săn bắt thêm vài món đặc sản rừng núi gần đó để cải thiện bữa ăn.

 

Các tướng sĩ Hắc Sơn quân chỉ giỏi đ.á.n.h trận, mà còn là những tay thiện xạ săn b.ắ.n và trồng trọt giỏi, luôn thể bắt vài món đặc sản rừng núi.

 

Đôi khi lớn, đôi khi nhỏ, đủ để đổi món là thành vấn đề.

 

Mộ Dung Đệ, Tần Hiếu, Ngụy Đại Xuyên, Tần lão đầu quây quần bên , ăn canh cơm rau dại.

 

Mộ Dung Đệ thổi thổi bát canh cơm nóng hổi:

 

“Tình hình hiện tại phức tạp, ngoài những trong cung đối phó, còn thêm mối đe dọa từ Thiết Lặc Hãn Quốc.”

 

Ngụy Đại Xuyên húp một ngụm canh:

 

“Tin tức là Ninh An công chúa đưa hòa , nhưng thấy chuyện khó , Hạ Đình Phương tên côn đồ đó quấy phá, bên Thiết Lặc Hãn chắc chắn đang âm mưu trò .”

 

Sắc mặt Tần Hiếu .

 

Ninh An là con gái của Thục phi Tần Dung, là chắt ngoại của lão.

 

Nếu lão trẻ hơn ba mươi tuổi, khi còn nắm binh quyền ở Trường An, thì cục diện thể biến thành thế ?

 

Tần Hiếu nhổ một bãi nước bọt xuống đất: “Đợi giải quyết xong những kẻ ở Trường An, lão phu nhất định sẽ g.i.ế.c quân Thiết Lặc Hãn còn mảnh giáp!”

 

Tần lão đầu : “Chuyện khó lắm, Thiết Lặc Hãn đến Trường An , bắt lấy thằng nhóc hoàng đế mồi nhắm rượu thì .”

 

Nói xong, Tần lão đầu lo lắng.

 

Lão lo rằng Thiết Lặc Hãn Quốc vì uy h.i.ế.p lòng , sẽ cái trò đào hoàng lăng quật tổ mộ .

 

Hoàng lăng Trường An lớn như , lão còn hạ xuống thăm dò hết .

 

Nếu quân Thiết Lặc Hãn lỗ mãng hủy hoại, thì Tần lão đầu gần như mất niềm vui lớn nhất ở Trường An.

 

Những khác thấy Tần lão đầu sốt ruột như , đều nghĩ lão sốt ruột cho đồ .

 

Nào ngờ, lão thực còn sốt ruột hơn cả đồ .

 

Gù — gù —

 

Tiếng kêu quen thuộc vang lên đầu.

 

Mấy lập tức ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy A Bảo lượn vài vòng trung, lao thẳng xuống.

 

“A Bảo, đây, đây, để ông nội xem nào, tin ?” Tần lão đầu đặt bát xuống, vẫy tay về phía A Bảo.

 

A Bảo vỗ cánh hạ xuống, đống lửa quạt lung lay.

 

Gù — gù —

 

Mộ Dung Đệ gỡ ống thư từ chân A Bảo xuống, đổ thư .

 

Nhìn kỹ, kinh ngạc nhướng mày.

 

Tần Hiếu nghiêng sang: “Xảy chuyện gì ?”

 

Mộ Dung Đệ đưa thư cho lão:

 

“Thời cơ ở Trường An cũng đổi, thể đẩy nhanh kế hoạch, nay chuyện cung biến thành!”

 

Lời dứt, Ngụy Đại Xuyên và Tần Hiếu liền tranh thư.

 

Họ còn đến Trường An, Mộ Dung Vũ giải quyết !

 

Thật đúng là tin mừng trời giáng.

 

Tuy nhiên, tin mừng là tin dữ.

 

Thiết Lặc Hãn Quốc bội ước hòa đàm, nam hạ thẳng tiến kinh thành.

 

Tây Bắc nổi loạn, Hồn Tà Quốc nhân cơ hội xuất binh.

 

Có lẽ vì tính đến Tần Hiếu, trong thư đặc biệt nhắc một câu, Ninh An trốn thoát khỏi đội hòa , hiện giờ rõ tung tích.

 

Ngụy Đại Xuyên: “Như , việc khẩn cấp nhất là ép cung nữa, mà là đuổi Thiết Lặc Hãn khỏi Đại Du, g.i.ế.c c.h.ế.t Hạ Đình Phương.”

 

Mộ Dung Đệ thần sắc ngưng trọng: “Nếu quân Thiết Lặc Hãn đến Trường An , bách tính Trường An thành, bao gồm cả của , đều thể gặp nguy hiểm.”

 

“Chúng còn bao lâu nữa thì đến Trường An?”

 

Tần Hiếu con đường phía màn đêm che phủ:

 

“E rằng còn cần nửa tháng nữa.”

 

“Hy vọng Trường An thể chống đỡ .”

 

 

Trường An gần đây luôn mưa thu.

 

Hôm nay là một ngày nắng trời.

 

Khi trời sáng, gà trống trong hậu viện Hắc Sơn phủ gáy ò ó o, giẫm lên vũng nước loạn xạ, để những dấu chân hình lá tre đất.

 

Ngộ Chân khi lấy nước cho nhà bếp xong, hớn hở cho gà ăn.

 

Trước đây, bé chỉ thấy trồng rau mãn nguyện, bao giờ nuôi gà.

 

Khi cho gà ăn ở Hắc Sơn phủ, bé thấy những con gà thật đáng yêu.

 

Ngộ Chân xoa xoa bộ lông lưng một con gà:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-322.html.]

 

“Ăn nhiều nhé, các thí chủ sẽ thích ngươi khi ngươi lớn lên thật khỏe mạnh.”

 

Gà gáy cục tác cục tác!

 

Đàn gà mổ thức ăn vui vẻ.

 

Ngộ Chân cho gà ăn xong thì về sân xem sư phụ.

 

Cậu bé khỏi, Ni Thiên Cơ theo lời dặn của Thu Cẩm Ngọc đến hậu viện bắt gà.

 

Lão chọn ngay con gà Ngộ Chân sờ.

 

Trông vẻ béo .

 

Con gà đó xách bếp g.i.ế.c mổ bưng lên bàn.

 

Hắc Sơn phủ sáng nay ăn uống thịnh soạn.

 

Mới sáng sớm mà mấy món lớn.

 

Hôm nay đặc biệt, là Tết Trung Thu.

 

Hôm nay, Tiết Triệt sẽ rời .

 

Chàng sẽ cùng Vân Cận Tây Bắc.

 

Tiết Triệt ở Trường An mấy tháng, từ đầu hạ đến mùa thu.

 

Khi nhận tin cấp báo từ Tây Bắc, đúng hai ngày Trung Thu.

 

Quân tình khẩn cấp, họ thể chậm trễ một ngày nào, chậm nhất cũng khởi hành sáng Trung Thu.

 

Tiết Triệt và Vân Cận hẹn gặp ở bên ngoài rừng cây ngoại ô kinh thành.

 

Khi Tiết Triệt ăn sáng, dân làng cứ hối thúc ăn nhiều .

 

Tô Tri Tri cũng : “A Triệt, đùi gà của cũng cho ngươi ăn luôn .”

 

Tiết Triệt nhớ , ba năm khi rời Hắc Phỉ Sơn, cũng đón Trung Thu cùng dân làng như .

 

Thời gian trôi thật nhanh.

 

Chớp mắt một cái, Tây Bắc .

 

Tiết Triệt tự thu dọn một gói đồ nhỏ, mang theo gì nhiều.

 

Thế nhưng khi , của Hắc Sơn phủ đưa cho một gói đồ lớn.

 

Trong gói đồ lương khô và t.h.u.ố.c men chuẩn sẵn.

 

Hách Nhân, Ngũ Anh Nương và Tô Tri Tri xe ngựa tiễn Tiết Triệt, đưa đến tận rừng cây ngoại ô kinh thành.

 

Vân Cận đợi ở đó:

 

“A Triệt ngươi đến .”

 

Sắc mặt Vân Cận trông mệt mỏi, sự mệt mỏi xen lẫn vẻ lo lắng.

 

Lần về kinh gặp vợ và con trai mới sinh vui.

 

quân tình Tây Bắc khẩn cấp, thể rời xa con trai mới mấy tháng tuổi và gia đình đoàn tụ lâu.

 

Vân Cận với Tiết Triệt: “Còn một chút thời gian, ngươi thể chuyện thêm với họ, …”

 

Vân Cận khuôn mặt vẫn thoát khỏi vẻ non nớt của Tiết Triệt, hết câu.

 

Người Hồ đại cử binh lực nam hạ.

 

Họ chuyến , ai dám liệu còn nữa .

 

Tiết Triệt lúc cảm thấy môi răng nặng trĩu, nặng đến mức mở miệng lời cũng thật khó khăn.

 

Hách Nhân vỗ vai Tiết Triệt: “Đến Tây Bắc, gửi lời hỏi thăm đến phụ ngươi. Nói với lão rằng chuyện kinh thành và Thiết Lặc Hãn Quốc bên , chúng sẽ nghĩ cách, lão cần lo lắng, cứ chuyên tâm đối phó với Hồn Tà Quốc là .”

 

“Đợi khi kinh thành bên bình , chúng sẽ tăng viện cho Đình Châu.”

 

Ngũ Anh Nương dặn dò: “A Triệt, đ.á.n.h trận và luyện công đều chú ý nghỉ ngơi, nóng vội nhất thời. Con đứa trẻ luôn quá cố gắng tiến về phía , đôi khi nhớ nghỉ ngơi một chút.”

 

Tiết Triệt gật đầu, giọng trầm thấp:

 

“Hách bá bá, Anh Di, con nhớ .”

 

Tô Tri Tri thì nhiều điều nhắc nhở Tiết Triệt:

 

“A Triệt, ngươi nhớ đ.á.n.h lén, đ.á.n.h trận thì quân tử, ngươi tuyệt đối như lúc giao đấu với nữa.”

 

“Bất kể là đ.á.n.h thắng đ.á.n.h lui, khi cơm ăn thì ăn cho ngon, cứ giữ mạng những chuyện khác.”

 

“Có thể thắng là nhất, nhưng nếu đ.á.n.h lui cũng đừng sợ, phía còn chúng đây!”

 

Tô Tri Tri hào sảng.

 

Biểu cảm mặt Tiết Triệt thả lỏng hơn một chút, trong mắt mang theo ý nhẹ nhàng:

 

“Được, đợi khi trở về, võ công của nhất định sẽ tinh tiến hơn nữa, lúc đó chúng giao đấu.”

 

Tí tách tí tách.

 

Ngày nắng trời bất chợt đổ mưa lất phất.

 

Tiết Triệt lên ngựa, cùng Vân Cận phóng như bay .

 

Nước mưa rơi y phục, lọt mắt Tiết Triệt, dập tắt ý trong mắt .

 

Chàng sấp lưng ngựa, đầu .

 

Thế nhưng Tiết gia quân xuất chinh, từ đến nay bao giờ đầu.

 

Vân Cận đầu, dù trong thành Trường An phía vợ con đang rơi lệ vì .

 

Tiết Triệt đầu, dù Hách bá bá và nhất định vẫn , vẫn đang dõi theo .

 

Mưa rơi nhỏ.

 

khoảnh khắc , Tiết Triệt mong một trận mưa thật lớn, lớn đến mức khiến kịp ẩn tránh.

 

Nếu , Tri Tri cùng sẽ về.

 

Nếu , dù lén đầu một , cũng sẽ luyến tiếc.

 

Tiết Triệt nắm chặt dây cương.

 

Chàng nhớ phụ từng , mỗi đến Tây Bắc, mỗi rời đều nghĩa là, những lẽ sẽ bao giờ gặp nữa.

 

Chàng còn nhỏ, từng trải qua chiến tranh với những kẻ Hồ dấy binh rầm rộ, nhưng nhiều về sự hiểm ác và t.h.ả.m khốc của trận đại chiến năm xưa.

 

Tiết Triệt đợi trở về, sẽ cùng Tô Tri Tri so tài.

 

cũng sợ sẽ ngày trở về.

 

Sợ bao giờ gặp Tri Tri, gặp những ở Hắc Phỉ Sơn .

 

Ào ào.

 

Mưa quả nhiên lớn hơn.

 

Những hạt mưa dày đặc như những viên đá nhỏ trút xuống.

 

Tiết Triệt thúc ngựa xuyên qua rừng cây, thấy từng chiếc lá cây xung quanh đều đang run rẩy.

 

Lá cây run rẩy như cánh bướm, cả rừng cây như phủ đầy bướm.

 

Lồng n.g.ự.c tràn ngập nước mưa, hòa thành dòng sông tên Tri Tri, từ mắt tràn .

 

Tí tách.

 

Giọt nước đập mu bàn tay.

 

Thiếu niên đang .

 

 

Loading...