Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 254: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Tiểu Hồ Ly ---
Cuộc xuân săn kéo dài ba ngày thoắt cái đến ngày cuối cùng.
Trong cuộc xuân săn , ít võ tướng nên chuyện, hoặc săn điềm lành, hoặc hạ mãnh cầm hung thú.
nổi bật nhất vẫn là Viên Thải Vi và Tô Tri Tri.
Chuyện hai nàng săn hổ ngày hôm đó truyền khắp nơi.
Giờ đây, đều hai nữ học sinh Võ học quán chiêu mộ năm nay là những tiểu hùng săn hổ.
Một mười tuổi, một mười một tuổi, thể liên thủ săn g.i.ế.c một con hổ, quả thực dũng đáng khen, khiến khâm phục.
Tô Tri Tri và Viên Thải Vi khiêm tốn, kể khắp nơi; nhưng Viên Trì, Chu Tế Tửu và Lâm Giáo Đầu thì gặp ai cũng kể.
Viên Trì dẫn thuộc hạ tuần tra, khi gặp liền mở miệng :
“Năm nay dã thú trong rừng nhiều, sườn núi phía bắc còn một con mãnh hổ thoát , tiểu nữ Thải Vi và đồng môn Tô Tri Tri của Võ học quán cùng săn hổ…”
“Hươu mà Chu tướng quân săn lớn, suýt thì sánh bằng hổ, mà nhắc đến hổ, hôm tiểu nữ Thải Vi…”
“Thắt lưng của Tần đại nhân màu sắc tươi sáng, hệt như da hổ, thật giống con hổ mà tiểu nữ Thải Vi cùng đồng môn săn …”
Chu Tế Tửu và Lâm Giáo Đầu còn khoa trương hơn Viên Trì, gặp ai cũng khen học sinh Võ học quán năm nay .
Tô Tri Tri và Viên Thải Vi bận rộn săn bắn, tuyệt đối lãng phí cơ hội quý giá ở bãi săn hoàng gia.
Tô Tri Tri săn hai con hươu, ba con hồ ly, mười con thỏ, một ổ gà rừng, cộng thêm con hổ đó.
Các đồng môn hỏi Tô Tri Tri cách nào mà săn nhiều thế, bí quyết gì .
Tô Tri Tri đáp: “Ta cứ thấy động vật là giương cung, săn xong một con xuất hiện một con khác, từ lúc nào săn nhiều như , chắc là do vận may của .”
Chu Tế Tửu bên cạnh vô cùng an ủi, ánh mắt càng thêm một phần tán thưởng.
Nhìn xem! Đây chính là học sinh mà ông hằng mơ ước, thật khiêm tốn! Rõ ràng là thực lực, còn đổ cho vận may.
Kỳ Phương đống chiến lợi phẩm của tiểu sư , xoa xoa trán, rơi im lặng đầy lúng túng.
Không thể xách nổi, cho dù y bốn tay cũng thể xách hết.
Cuối cuộc xuân săn là lúc Hoàng thượng công khai ban thưởng cho quần thần.
Mộ Dung Vũ triệu những biểu hiện xuất sắc trong cuộc săn b.ắ.n đến trướng, ban thưởng tuấn mã và cung .
Tô Tri Tri và Viên Thải Vi, với sự tích dũng săn hổ lừng danh khắp núi rừng, tự nhiên cũng trong danh sách ban thưởng.
Các bề ban thưởng đều nhiệt tình dâng lên chiến lợi phẩm của , đa phần là những loài vật dũng mãnh.
Đến lượt Tô Tri Tri và Viên Thải Vi, trong tay hai nàng lượt xách một con hồ ly nhỏ và một con gà rừng.
Mèo Dịch Truyện
“Bái kiến Hoàng thượng.” Hai đứa trẻ cất tiếng trong trẻo.
Mộ Dung Vũ lớn: “Hai nàng chính là hai nữ học sinh mới của Võ học quán năm nay ? Các nàng nhỏ tuổi như mà thể săn hổ, Chu Càn quả nhiên lầm . Các nàng tên là gì?”
Viên Thải Vi: “Khải bẩm Hoàng thượng, thần nữ tên là Viên Thải Vi.”
Mộ Dung Vũ gật đầu, hướng ánh mắt về phía Viên Trì đang trực xa: “Quả nhiên hổ phụ vô khuyển nữ.”
Viên Trì toe toét, như những khác “lời khen quá mức”, mà vui vẻ đáp:
“Hoàng thượng cực đúng!”
Mộ Dung Vũ: …
Tô Tri Tri cũng hề sợ hãi đáp : “Khải bẩm Hoàng thượng, dân nữ tên Tô Tri Tri.”
Mộ Dung Vũ đây là con gái của Hách Nhân, nhưng đây là đầu tiên y gặp mặt.
Hách Nhân dung mạo bình thường, đó Tô Tri Tri sức mạnh như trâu nhỏ, Mộ Dung Vũ còn tưởng Tô Tri Tri sẽ là một nha đầu thô kệch.
hôm nay gặp mặt, phát hiện nàng là một cô gái nhỏ thanh tú xinh , hề lộ vẻ sợ sệt.
Không chỉ Mộ Dung Vũ, các bề khác cũng kinh ngạc.
Mộ Dung Vũ hỏi: “Hai nàng săn hổ, vì dâng hổ, mà chỉ mang hồ ly và gà rừng đến?”
Tô Tri Tri và Viên Thải Vi hẹn , thịt hổ chia đều, da hổ đặt ở Võ học quán để trưng bày.
Chu Tế Tửu cho các học t.ử nhập học cũng đến sự tích rạng rỡ săn hổ của các nàng.
Viên Thải Vi thẳng như cha nàng, chỉ đáp: “Chúng thấy khác đều dâng hổ, nên dâng thứ gì đó khác biệt.”
Con gà rừng Viên Thải Vi xách tay đuôi sặc sỡ, quả thực đáng yêu.
Con hồ ly nhỏ trong tay Tô Tri Tri là hồ ly trắng , hiếm thấy.
Mộ Dung Vũ cưng chiều Bùi Thư đang bên cạnh một lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-254.html.]
“Toàn Nhi thích gì, thứ gì mắt, cứ việc chọn.”
Bùi Thư từ khoảnh khắc hai cô bé bước , chằm chằm Tô Tri Tri.
Muốn thêm, nhưng dám nhiều.
dù chỉ vài , cũng thể cảm nhận đứa trẻ thông minh đáng yêu, còn dạn dĩ.
Lúc Mộ Dung Vũ hỏi đến, ánh mắt Bùi Thư tự nhiên rơi con hồ ly trong lòng Tô Tri Tri.
Hồ ly con, trắng đến một vết bẩn, lanh lợi đáng yêu.
Rất giống con hồ ly nhiều năm xông pha bừa bãi đ.á.n.h đổ vò rượu trong viện của nàng.
Bùi Thư mỉm : “Thần sợ những con hổ báo , ngược cảm thấy con hồ ly nhỏ mà Tô cô nương mang đến .”
Mộ Dung Vũ liền triệu Tô Tri Tri tiến lên vài bước.
Đôi mắt trong veo của Tô Tri Tri Bùi Thư.
Bùi Thư khẽ vuốt chuỗi hạt quả khô cổ tay, ôn hòa:
“Ngươi vì cứ mãi?”
Lông mi Tô Tri Tri vỗ nhẹ vài cái như cánh bướm: “Bởi vì nương nương .”
Vương Nội Thị bên cạnh khẽ quát nhẹ: “Đây là Huệ phi nương nương, thể gì ‘ngươi’.”
Tô Tri Tri sửa lời: “Bởi vì nương nương , lên càng hơn.”
Bùi Thư dường như khen mà vui vẻ, hỏi tên nàng một nữa:
“Nàng nàng tên gì?”
“Dân nữ tên Tô Tri Tri.”
“Tên . Bản cung nếu nhận lấy con hồ ly của nàng, nàng xót lòng ?”
Tô Tri Tri lắc đầu: “Nương nương nhận lấy hồ ly, nhưng Hoàng thượng sẽ ban thưởng dân nữ ngựa ngàn dặm. Dân nữ cảm thấy đáng giá.”
Mộ Dung Vũ xong bật :
“Ha ha ha ha… Quả hổ là con gái của Hách Nhân, lúc nào cũng nhớ đến lời lỗ.”
Tô Tri Tri dứt khoát đưa hồ ly về phía Bùi Thư.
Đông Nguyệt bên cạnh Bùi Thư cúi nhận lấy:
“Tô cô nương, giao cho nô tỳ là .”
Đông Nguyệt Tô Tri Tri, mày mắt cũng cong cong.
Mộ Dung Vũ thấy Bùi Thư hé nụ tươi, tâm trạng càng hơn.
Y phất tay áo, ngoài ngựa ngàn dặm và cung , còn ban thưởng cho Tô Tri Tri và Viên Thải Vi mỗi một bộ yên ngựa.
Trên đường từ Phượng Hoàng Sơn trở về kinh, Tô Tri Tri và Viên Thải Vi hân hoan vui mừng.
Các nàng cưỡi ngựa hồng ráng, yên ngựa vàng ngọc mới tinh, lưng đeo cung tiễn, phía còn kéo một cỗ xe nhỏ chất đầy chiến lợi phẩm.
Thật đúng là thu hoạch đầy đủ.
Phía đoàn đang , mấy lá cờ lớn phất phơ đón gió.
Rèm xe cũng gió thổi bay.
Gió xuân tràn trong xe, thổi cong khóe môi Bùi Thư.
Bùi Thư hồi tưởng dáng vẻ Tô Tri Tri ôm con hồ ly nhỏ, nhớ nàng “nương nương ”, kìm bật thành tiếng:
“Thật giống Toàn Nhi.”
Hiếu động, thích náo loạn, nhưng lời dễ .
Đông Nguyệt vuốt ve đầu con hồ ly nhỏ, khẽ hỏi:
“Ân nhân hồi nhỏ cũng như ? Nô tỳ chỉ nhớ ân nhân uy phong hiệp khí lắm.”
Bùi Thư một lúc, con hồ ly trắng nhỏ đang động đậy trong tay Đông Nguyệt, khóe mày trầm xuống một chút:
“Đông Nguyệt, khi cung, tìm một cơ hội, thả nó .”
Đông Nguyệt kinh ngạc, nhỏ giọng vội vàng : “Nương nương, đây là do Tô cô nương tặng, cần nữa ?”
Đông Nguyệt chút nỡ, thì thầm: “Ôm tiểu gia hỏa , còn thể xem như gặp con gái của ân nhân.”
Bùi Thư đưa ngón trỏ thon dài khẽ chạm nhẹ lên đầu Đông Nguyệt:
“Nó chạy , chúng mới cơ hội gặp gỡ.”