Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 221: --- Chữ đố

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:48:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mộ Dung Uyển và Mộ Dung Minh hôm nay chơi cùng nhà họ Hạ.

 

Mộ Dung Tuần và Hạ Nghiên hợp , cả phủ Cung Thân Vương , trong tháng Giêng đều ai dám .

 

Ngày Nguyên tiêu , Mộ Dung Tuần và Hạ Nghiên cũng tâm tình ngoài thưởng đèn.

 

Hạ phu nhân thì thích dẫn các hài t.ử xem náo nhiệt, thế là đón Mộ Dung Minh qua, cùng nhà họ Hạ thưởng đèn.

 

Một đoàn đến bên Nghi Thường Họa Phường, thấy đèn hoa treo cao, ngọn đèn nào cũng sáng rực.

 

Mộ Dung Uyển ưng ngay một chiếc đèn hoa sen ngàn cánh.

 

Khung xương bằng bạc ròng, bên ngoài là vô cánh hoa bằng lưu ly, vân hoa khảm bằng chỉ vàng, trung tâm là một viên hồng ngọc.

 

Là chiếc đèn hoa lộng lẫy nhất trong tất cả các đèn.

 

Mộ Dung Uyển: “Chiếc đèn hoa sen quá.”

 

Đèn hoa sen giá một ngàn lượng, đắt đến mức khiến há hốc mồm.

 

Mộ Dung Uyển xong, Hạ phu nhân liền sai mua xuống: “Hơi đắt một chút, nhưng Uyển Nhi của chúng vui vẻ thì cũng đáng.”

 

đó thể đoán đố để thắng đèn hoa, Mộ Dung Uyển liền hứng thú thử.

 

Tiểu tư của họa phường :

 

“Nếu thể liên tiếp đoán trúng mười câu trong nửa chén , thì thể tùy ý chọn một chiếc đèn hoa.”

 

Tiểu tư của họa phường mang đến cái bình, Mộ Dung Minh rút một câu, đoán trúng, tiện tay vứt một bên ăn đồ ăn.

 

Mộ Dung Uyển liên tiếp đoán trúng mấy câu.

 

Đến câu thứ mười, tiểu tư dẫn Mộ Dung Uyển đến giữa họa phường:

 

“Câu đố đèn cuối cùng sẽ do bà chủ của chúng rút từ cái bình .”

 

Mộ Dung Uyển thấy một cái bình vàng lớn hơn, bên cạnh bình vàng một bà chủ thoa son phấn dày cộp.

 

Trước mặt bà chủ còn một cô gái, đeo mặt nạ hổ dữ.

 

Bà chủ vẫy khăn lụa :

 

“Hôm nay quả thật hai tiểu Văn Khúc Tinh hạ phàm đến họa phường của . Ta sẽ rút một câu đố, ai đoán đúng , đó thể chọn đèn hoa .”

 

Tô Tri Tri và Mộ Dung Uyển gật đầu.

 

Xung quanh dần dần tụ tập một , hứng thú xem hai cô bé thi đấu đoán đố.

 

Câu đố chữ trong bình vàng lớn thật cũng khó, mấu chốt là xem hai ai phản ứng nhanh hơn.

 

Bà chủ rút một câu đố chữ:

 

“Nửa bên sinh vảy sinh sừng, nửa bên sinh sừng sinh vảy, nửa bên rời nước sống , nửa bên rớt nước khó giữ mạng.”

 

29_Tô Tri Tri: “Tươi.” (Tức là chữ "鲜" - tươi sống)

 

Mộ Dung Uyển: “Tiên.”

 

Hai gần như đồng thời thốt .

 

Tô Tri Tri và Mộ Dung Uyển ngạc nhiên , rõ ràng ngờ đối phương nhanh như .

 

Tô Tri Tri đây ở Bạch Vân huyện cũng từng đoán đố chữ.

 

Nàng thích sách luyện chữ, nhưng những trò chơi nhỏ như nàng chơi hăng. Trong bạn bè đồng trang lứa, khi đó chỉ Tiết Triệt thể cùng nàng phân cao thấp.

 

Tô Tri Tri nhỏ giọng : “Người trong kinh thành chơi thật.”

 

Mộ Dung Uyển thì vẫn luôn thông minh, nàng ngờ thể so với nàng.

 

“Các ngươi cùng lúc đoán trúng, khó phân định , thì đoán nữa,”

 

Bà chủ tiếp tục rút một tờ đố:

 

“Nửa xanh nửa tím sinh giữa mây, phi——”

 

30_Tô Tri Tri: “Chay!” (Tức là chữ "素" - trắng, mộc mạc)

 

Mộ Dung Uyển: “Tố!”

 

Lần , hai đều sợ chậm, đợi bà chủ xong, liền đồng thời lên tiếng.

 

Tô Tri Tri thật sự chiếc đèn cá nhỏ.

 

Mộ Dung Uyển quyết tâm đoạt chiếc đèn sen.

 

Bà chủ sững sờ một lát, đó :

 

“Đoán đúng !”

 

Những xung quanh vây xem cũng đều kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-221-chu-do.html.]

 

Bà chủ liên tiếp rút mấy câu đố, Tô Tri Tri và Mộ Dung Uyển cũng đều gần như đồng thời trả lời đúng.

 

Đến câu cuối cùng, bà chủ :

 

“Có lửa mới nấu cơm, nước mới tưới ruộng, tằm nhả tơ từng vòng, mặt trời lên trời sáng.”

 

Mộ Dung Uyển đến chuyện nấu cơm và nhả tơ tằm thì nhất thời phản ứng kịp.

 

Tô Tri Tri bật khanh khách:

 

“Nghiêu! Là Nghiêu.”

 

Trong đám đông, Hách Nhân gật đầu , con gái đoán đúng .

 

Chủ quán tươi rạng rỡ, vén tấm màn bí mật:

 

, tiểu cô nương đoán đúng , chính là Nghiêu.”

 

Chủ quán với Mộ Dung Uyển: “Vị tiểu thư cũng đừng vội, cô cũng đoán đúng hơn mười câu, thể tùy ý chọn một chiếc đèn hoa mang về. Chỉ là đợi vị tiểu cô nương bên cạnh chọn xong .”

 

Tô Tri Tri chỉ tay chiếc đèn cá nhỏ treo đầu: “Vậy ——”

 

“Khoan !” Mộ Dung Uyển lên tiếng.

 

Dưới mặt nạ Thần Điểu, khuôn mặt nàng đỏ bừng, là vì gấp gáp vì tức giận.

 

“Ngươi đừng chọn đèn hoa sen.”

 

Trong mắt Mộ Dung Uyển, đèn hoa sen là chiếc đèn nhất, tinh xảo nhất, bất cứ ai cũng sẽ chọn nó.

 

Vật nàng ưng, trừ công chúa thái t.ử , ai cũng giành, chạm.

 

Nàng khác lấy , nếu cho dù mua từ tay khác, cũng giống như dùng qua.

 

Nàng đ.á.n.h giá trang phục của Tô Tri Tri, trông vẻ là gia đình khá giả, nhưng tuyệt đối đại phú đại quý.

 

“Ngươi bao nhiêu lượng bạc, sẽ cho ngươi, nhưng ngươi thể chọn đèn hoa sen.” Mộ Dung Uyển .

 

Tô Tri Tri kỳ lạ Mộ Dung Uyển:

 

“Ngươi bảo đừng chọn đèn hoa sen? Tại lời ngươi?”

 

Xung quanh quá nhiều , Mộ Dung Uyển lộ phận, chỉ :

 

“Ta , sẽ cho ngươi bạc.”

 

Tô Tri Tri chớp chớp mắt, đưa một ngón tay :

 

“Ngươi thể cho nhiều như ?”

 

Mộ Dung Uyển hừ lạnh một tiếng: “Ngươi đúng là dám há miệng sư tử, bán một nghìn lượng, ngươi liền dám đòi một nghìn lượng. Một nghìn lượng cho nổi, nhưng sẽ cho ngươi. Nhiều nhất là năm trăm lượng.”

 

Tô Tri Tri gì, chút thất thần.

 

Mộ Dung Uyển c.ắ.n răng: “Sáu trăm lượng!”

 

Tô Tri Tri vẫn gì.

 

Mộ Dung Uyển nhẫn tâm: “Bảy trăm lượng, đừng hòng đòi thêm một văn nào.”

Mèo Dịch Truyện

 

Tô Tri Tri hồi thần, lên tiếng:

 

“Thành giao!”

 

Hạ phu nhân vẫn luôn dõi theo động tĩnh bên phía cháu ngoại, vẻ mặt đổi, sai đưa bảy trăm lượng ngân phiếu qua.

 

Tiêu bảy trăm lượng bạc để cháu ngoại vui vẻ một đêm, cũng chẳng là gì.

 

Một khắc , Tô Tri Tri lơ mơ xách chiếc đèn hoa cá nhỏ mà nàng yêu thích, tay cầm bảy trăm lượng ngân phiếu mặt Mụi Anh Nương và Hách Nhân.

 

Mụi Anh Nương cảm thán: “Người kinh thành thật giàu , ngay cả một nữ oa nhi cũng hào phóng đến .”

 

Hách Nhân chằm chằm bóng lưng Mộ Dung Uyển một lúc.

 

Ở kinh thành, một tiểu cô nương thể tùy tiện xuất bảy trăm lượng bạc thì nhiều.

 

Hách Nhân cảm thấy tay áo kéo nhẹ một cái, cúi đầu xuống, thấy Tô Tri Tri nhét ngân phiếu tay :

 

“Cha, cha giúp con giữ tạm một chút.”

 

Hách Nhân cất ngân phiếu giúp Tô Tri Tri, thấy Tô Tri Tri vẫn còn mơ màng:

 

“Tri Tri, vui đến mức nên lời ?”

 

Tô Tri Tri lắc đầu: “Cha, con cuối cùng cũng hiểu một câu .”

 

Hách Nhân: “Câu gì?”

 

Tô Tri Tri: “Trong sách nhà vàng.”

 

 

Loading...