Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 192: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm Không Ngủ
Hách Nhân và Ngũ Anh Nương đều ở đó.
Tiết Triệt thì khoác áo từ căn nhà đối diện bước .
Y cũng đ.á.n.h thức:
“Tri Tri?”
“A Triệt, Mị Bà tới , xem .”
Tô Tri Tri nhà nhanh chóng mặc quần áo, còn khoác cả giáp trụ.
Tiết Triệt cũng vội vàng mặc quần áo, cùng Tô Tri Tri chạy ngoài.
Khi bọn họ đến bên cạnh hẻm núi, mùi m.á.u tanh nồng và mùi cháy khét nồng nặc xộc mũi.
Trong mắt Tô Tri Tri phản chiếu ánh lửa vụn vỡ.
Nàng thấy trong lửa những khuôn mặt đau đớn gào thét của Mị Bà, méo mó như quỷ mị, hệt như cảnh tượng trong giấc mơ trở thành hiện thực.
Bọn họ thấy vài binh sĩ Mị Bà xông qua biển lửa, che chắn cho A Na La một nữa đột phá cửa ải.
Hai đội quân giao tranh tại vùng đất hẹp nhất, đ.á.n.h dứt, cả hai bên đều chịu lùi bước.
Những binh sĩ Mị Bà đ.á.n.h điên cuồng, như thể cần mạng sống.
Giáp mây nát bươm, đầu vỡ, tay gãy, vẫn tiếp tục xông lên.
Bọn họ đông đảo, tựa như thủy triều ven biển, một đợt c.h.ế.t kịp rút , đợt tiếp theo tràn lên che chắn cho A Na La.
Đây là quy tắc đ.á.n.h trận của Mị Bà, kẻ nào dám lùi bước bỏ chạy, bắt cũng sẽ xử tử.
Mèo Dịch Truyện
Điều khiến binh sĩ Mị Bà kinh ngạc là, đám dân làng bên cũng liều mạng chiến đấu với bọn họ.
Hơn nữa, chỉ một nam một nữ dẫn đầu võ công, mà mỗi dân làng dường như đều một võ công kỳ lạ.
Có vài dân làng đang đánh, bỗng nhiên bốn chi tạo thành hình dáng con ếch, hai má phồng lên như quả bóng.
Binh sĩ Mị Bà đang định xông tới vung đao chém, mấy dân làng từ đất bạo phát, vung chưởng tấn công, lực đạo mãnh liệt cương mãnh, đ.á.n.h cho xương n.g.ự.c vỡ nát.
Có dân làng như ông lão chậm rãi vung quyền, nhưng một quyền đó đ.á.n.h thì đau thấu xương.
Lại một bóng khổng lồ như gấu đen, giơ một cây búa lớn xông pha hỗn loạn giữa các đội quân, sức lực kinh , một búa đập đổ cả một đám…
Điều khiến binh sĩ Mị Bà ngạc nhiên nhất là, những dân làng phối hợp ăn ý với , còn đổi trận hình, rõ ràng là bình thường huấn luyện bài bản.
Điều còn lợi hại hơn nhiều so với đám quân biên phòng ăn hại .
Còn giống quân đội hơn cả quân đội.
Kể từ khi bọn họ tiến Đại Du, đây là đầu tiên đ.á.n.h t.h.ả.m hại như .
Một dân làng một mảng lớn da thịt ở tay trái c.h.é.m , đến xương cũng lộ .
“Đệt tổ cha ngươi!” Hắn c.h.ử.i rủa xông lên, tay cầm đao cũng c.h.é.m thịt dính xương của binh sĩ Mị Bà.
Dân làng Hắc Sơn Hương đ.á.n.h đến mức , cũng ai đầu .
Bọn họ dù c.h.ế.t , vợ con già cả ở nhà sẽ thôn làng chăm sóc.
Trước khi Mị Bà đến, bọn họ thỏa thuận xong xuôi chuyện.
Trong bọn họ là những tị nạn từ Kiềm Châu đến.
Khi lên núi Hắc Phỉ, ruộng đất, quần áo, cơm ăn, chữ, võ công.
Lúc đó sống còn bằng c.h.ế.t.
giờ đây cái gì cũng , bọn họ giữ vững tất cả những điều , để già trẻ nhỏ trong nhà đều sống sót.
Bọn họ thà c.h.ế.t lùi, tìm đường sống mà c.h.ế.t.
Thế yếu của quân Mị Bà ngày càng rõ ràng.
Phía biển lửa ngừng, phía c.h.é.m g.i.ế.c đang ở thế hạ phong.
Tô Tri Tri cao xuống, hận thể mọc một đôi cánh, bay xuống giúp đỡ.
Nàng nghĩ , bỗng cảm thấy đỉnh đầu đột nhiên nổi lên một trận gió.
Tiết Triệt: “Tri Tri, là A Bảo!”
A Bảo ban ngày hôm nay đ.á.n.h xong bỗng nhiên biến mất.
Mãi đến lúc mặt trời lặn cũng thấy nó trở về.
Tô Tri Tri tưởng A Bảo quá mệt quá đói, săn mồi núi .
Tô Tri Tri ngẩng đầu, thấy đỉnh đầu một mảng đen kịt.
Trăng, , mây trôi đều che khuất.
Ở độ cao thấp hơn, tiếng vo ve vang lên, như thể một đàn côn trùng lớn đang bay tới.
Tô Tri Tri dụi mắt, hình như thấy cả bọ cánh cụt.
Cánh của bọ cánh cụt ngắn, như cánh. Cơ thể chúng độc, nếu đập c.h.ế.t, chất độc dính da thể gây bỏng rát, sưng đỏ, lở loét.
Những con côn trùng dày đặc bay lượn, giống như một làn sóng đen cuồn cuộn ập đến.
Trên đàn côn trùng, ở độ cao xuất hiện từng bầy chim.
Các loài chim lớn:
Chim Hồng Hoàng, Hạc Trọc, Ưng Điêu, Lâm Điêu…
Đàn chim sải cánh, lông vũ xé gió, tạo thành một luồng gió, mỏ nhọn và móng vuốt sắc bén lấp lánh hàn quang.
A Bảo bay lượn ở vị trí cao nhất, phát tiếng kêu chói tai:
Cúc ——
Cúc ——
Cúc ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-192.html.]
Hàng trăm con chim, hàng vạn con côn trùng, tất cả đều đổ về phía Mị Bà.
Những binh sĩ Mị Bà đang kịch chiến trong hẻm núi đều sững sờ trong chốc lát.
Nửa đêm bỗng nhiên xuất hiện một đàn mãnh cầm hung ác?
Một đàn độc trùng chỉ xông đến tấn công bọn họ?
Ô Na thấy còn cả chim Hồng Hoàng hai sừng?! Chim Hồng Hoàng hai sừng hiếm thấy như , bình thường bọn họ săn cũng săn , mà lúc xuất hiện nhiều.
Còn bọ cánh cụt, ngày thường thấy vài con đủ phiền , giờ đây bay đến cả một đàn, tránh cũng tránh .
Mãnh cầm và độc trùng va binh sĩ Mị Bà, chích da bọn họ, mổ mắt bọn họ.
Trong hẻm núi tiếng kêu t.h.ả.m thiết ngừng.
Ngũ Anh Nương và Bạch Thuần nhân cơ hội dẫn xông lên, một đao kết liễu một tên.
Ngay cả bụng trái của A Na La cũng Ngũ Anh Nương một thương đ.â.m thủng một lỗ máu.
A Na La ôm bụng trái, cuối cùng một nữa lệnh:
“Rút ——!”
Quân Mị Bà như thủy triều rút lui.
Sắc đêm dần nhạt.
Chân trời hiện lên một vệt trắng như bụng cá.
Đoàn hộ vệ Hắc Sơn Hương dùng đao kiếm trong tay chống đỡ cơ thể rã rời.
Họ một nữa giữ vững phòng tuyến.
Lần , còn chút sức lực nào để hò reo, chỉ đổ gục xuống đất mà ngủ một giấc.
Tiếng bước chân từ phía vọng đến.
Họ đầu , thấy Hách hương trưởng cùng các hương dân đều tới.
Hương dân khiêng nhiều sào tre, các sào tre buộc với , trông như một chiếc giường nhỏ.
Hương dân đưa những thương lên chiếc giường tre nhỏ, khiêng về.
Thuốc men và bữa sáng chuẩn sẵn sàng.
Đêm , thực chẳng ai chợp mắt.
Sau khi quân Mị Bà rút lui, đàn chim và đàn côn trùng cũng biến mất từ lúc nào.
Trong khe núi tĩnh mịch, chỉ còn ánh bình minh yếu ớt.
Tần Tiếu và Ngụy Đại Xuyên đều ước chừng, trong vài ngày tới quân Mị Bà chắc hẳn sẽ còn dám liều lĩnh tấn công nữa.
Hắc Sơn Hương thể yên nghỉ ngơi vài ngày.
Rất nhiều đều thương, Ngu đại phu dẫn theo một nhóm lang trung và học trò trong hương bận rộn chữa trị cho thương binh.
Những thương hình như đến lúc mới nhận thương nặng, từng một kêu la đau đớn.
Có chém, bỏng.
Thậm chí khi đẩy đá lên cối đá va thương chân.
Tô Tri Tri dẫn theo đội quân đồng t.ử xuất động, chúng giúp đưa t.h.u.ố.c cho thương binh, lau m.á.u và bùn vết thương cho họ.
Thực , tay của chính chúng cũng đau, đều ná và đá trầy da, cũng bôi t.h.u.ố.c bột.
Thế nhưng thấy những lớn thương đến mức lộ cả xương , chúng lập tức cảm thấy tay cũng còn đau đến thế nữa…
Tiết Triệt băng bó vết thương cho T.ử Huyền trưởng lão:
“Sư phụ, xin nhẫn đau một chút.”
“Không , sư phụ sợ đau ... Xoẹt!” T.ử Huyền trưởng lão mặt giật giật một cái.
T.ử Huyền trưởng lão tuy trọng thương, nhưng râu và cằm cháy.
Râu rụng sạch, cằm còn bỏng rộp, khiến vẻ tiên phong đạo cốt mất sạch.
T.ử Huyền trưởng lão mặt t.ử cố vẻ thong dong: “Vừa vi sư đầu cẩn thận chạm bó đuốc, nên mới bỏng. Vốn dĩ vi sư một địch trăm , nào khó khăn gì.”
Tiết Triệt gật đầu: “Sư phụ, đồ nhi đều trông thấy. Kiếm pháp của sư phụ thật lợi hại.”
Tiết Triệt thấy T.ử Huyền trưởng lão trực tiếp phi quân địch, thật sự là khí thế một g.i.ế.c trăm .
dù tuổi tác cao, g.i.ế.c đến đoạn thể lực còn đủ, trong khắc hít thở sâu quân địch dùng đuốc vây công.
T.ử Huyền trưởng lão đồ , nhưng thì cằm đau nhức:
“A Triệt con luyện tập cho , nhất định sẽ thanh xuất ư lam nhi thắng ư lam.”
“Nương, con lau vết thương cho .” Tô Tri Tri cầm một miếng vải bông thấm nước cạnh Ngũ Anh Nương.
Ngũ Anh Nương thương nhẹ, vai mũi tên sượt qua, tạo thành một vết rách.
“Để .” Hách Nhân lấy miếng vải bông trong tay Tô Tri Tri, giúp vợ xử lý vết thương.
“Cha, nhẹ nhàng thôi, nếu nương sẽ đau.” Tô Tri Tri bên cạnh giám sát.
Ngũ Anh Nương: “Chỉ là chút vết thương nhỏ thôi, cần căng thẳng đến thế.”
nét mặt của hai cha con đều nghiêm túc, hơn nữa mắt cả hai đều quầng thâm, do thức đêm mà .
Ngũ Anh Nương thần sắc quan tâm và động tác cẩn trọng của phu quân và con gái, khẽ .
Tô Tri Tri đầu quanh những hương dân đang băng bó vết thương, những t.h.i t.h.ể chất đống trong khe núi phía .
“Cha, nương, Mị Bà vì đ.á.n.h đây? Chẳng lẽ họ sợ c.h.ế.t ?”
Hách Nhân: “Bởi vì một kẻ phản đồ của Mị Bà g.i.ế.c Mị Bà Vương, trốn sang Đại Du. Tân Vương A Na La vì thế mà dẫn quân tiến Lĩnh Nam.”
Tô Tri Tri: “Vậy kẻ phản đồ đó hiện đang ở ?”
Hách Nhân: “Nghe cùng viện quân triều đình xuống phương Nam .”