Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 162: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:39:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hương thơm của ráng chiều

 

Hoa Thiên Kiều rời khỏi Ngũ Độc Cốc.

 

Nàng uống Vạn Trùng Phệ Tâm Độc, nàng dùng tính mạng của mấy vị trưởng lão để trao đổi, đổi lấy cơ hội xuất cốc của , diễn một vở kịch mặt những khác.

 

Nàng về phương Nam.

 

Dịu dàng tinh tế, mềm mại như tranh vẽ.

 

Cảnh sắc ốc đảo nhỏ bé của Ngũ Độc Cốc quả nhiên thể so sánh với phương Nam sông ngòi chằng chịt.

 

Phương Nam thuyền hoa trong mưa xuân, vạn nhà sắc xuân.

 

Và còn Ngu Như Bạch bất ngờ gặp .

 

Khi gặp nữa, Ngu Như Bạch là một lang trung giang hồ, khắp nơi hành y.

 

Vẫn tuấn lãng như xưa, vẫn với vẻ mặt như cá c.h.ế.t.

 

Hoa Thiên Kiều thích trêu chọc y, chọc y tức giận đỏ mặt, y lộ một mặt sống động và đầy tình với .

 

Khi hai cùng hành tẩu giang hồ, thỉnh thoảng cũng gặp khách điếm đen tối, bọn cường đạo hạ độc thức ăn.

 

Hoa Thiên Kiều trêu Ngu Như Bạch: "Nếu chịu phu quân của , thể thử độc."

 

Lần Ngu Như Bạch đỏ mặt: "Nàng thử thuốc, thể lấy thể đùa giỡn?"

 

Hoa Thiên Kiều cố vẻ quan tâm: "Thể chất của khác với thường, sẽ , cùng lắm chỉ đau một chút mà thôi."

 

Sắc mặt Ngu Như Bạch càng lạnh hơn: "Không chỉ liên quan đến sống c.h.ế.t mới là bệnh, đau cũng là bệnh."

 

Tình cảm nảy sinh theo thời gian, Hoa Thiên Kiều bất tri bất giác nảy sinh tình ý với Ngu Như Bạch.

 

Hai âm sai dương thác mà cùng đặt chân tại Hắc Phỉ Sơn.

 

Trên núi một bé con tên Tri Tri, mới sinh mấy tháng, đáng yêu vô cùng, thấy Hoa Thiên Kiều là .

 

Hoa Thiên Kiều ban đầu cảm giác gì với trẻ con.

 

Tri Tri ngày một lớn lên, dần dần , , tự chạy đến sân viện của Hoa Thiên Kiều chơi, mắt sáng rực gọi "Hoa tỷ tỷ".

 

Hoa Thiên Kiều ban đầu để ý Tri Tri, cứ tự việc, ngoài hái nấm.

 

một nàng đầu , bóng dáng nhỏ bé của Tri Tri cứ ở cửa nàng, thấy nàng thì vui vẻ vẫy tay.

 

Mí mắt Hoa Thiên Kiều như ai đó kéo giật, đến mức mắt cũng đau.

 

"Nhìn cái gì mà , cùng ."

 

Nàng trở , giống như xách một bọc nhỏ, một tay bế Tô Tri Tri cùng .

 

Có lẽ vì bên cạnh một bé tí xíu, Hoa Thiên Kiều hái nấm cũng thể chuyên tâm, chú ý rắn c.ắ.n một miếng trong bụi cỏ.

 

Hoa Thiên Kiều trực tiếp dùng chủy thủ cắt bảy tấc của con rắn.

 

Tô Tri Tri bên cạnh Hoa Thiên Kiều xử lý xong thứ tay, nắm lấy tay Hoa Thiên Kiều, xem vết thương của nàng.

 

Hoa Thiên Kiều : "Không , sẽ trúng độc."

 

Tô Tri Tri : " sẽ đau, Tri Tri giúp tỷ thổi thổi nhé."

 

Hoa Thiên Kiều : "Thổi thì ích gì?"

 

"Thổi thổi ích, thổi thổi sẽ đau." Tô Tri Tri phồng má, thổi vết thương của Hoa Thiên Kiều.

 

Mát lạnh.

 

Thật sự thổi qua thì còn đau nữa.

 

Hoa Thiên Họa Hoa Thiên Kiều kể chuyện năm xưa, lúc nàng ngược nữa.

 

Nàng gạt nước mắt, tìm một chiếc túi trống, đến bàn trang điểm mở hộp trang sức , đổ tất cả vàng bạc đá quý bên trong hộp túi.

 

Đổ hết xong, nàng xổm xuống, từ gầm giường kéo một cái hộp, hộp mở , ánh vàng chói lóa suýt nữa khiến mở mắt .

 

Hoa Thiên Họa tiếp tục bỏ vàng .

 

Lúc thì đến lượt Hoa Thiên Kiều hỏi: "Tỷ đang ?"

 

Hoa Thiên Họa tháo cả vòng vàng tay nhét túi: "Thu dọn vàng bạc cho , lát nữa xách túi nhanh chóng ."

 

"Bốn vị trưởng lão chừng vì chuyện năm đó mà vẫn còn ghi hận trong lòng, vạn nhất bọn họ nhốt thì ? Muội mau , ngay hôm nay ."

 

Hoa Thiên Kiều: "...Tỷ , cũng cần đến mức ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-162.html.]

"Người trong cốc chúng tay chân võ công đều bình thường, chỉ chế độc là lợi hại. Độc của bọn họ bây giờ , chỉ thể là hạ độc bọn họ. Kẻ nên sợ hãi là bọn họ mới đúng."

 

Ngũ Độc Cốc.

 

Khuyết Ảnh Điện.

 

Cốc chủ Hoa Bất Minh và bốn vị trưởng lão cùng bàn việc.

 

Bốn vị trưởng lão của Ngũ Độc Cốc lượt là Phong trưởng lão, Lôi trưởng lão, Sương trưởng lão, Vũ trưởng lão.

 

"Bất Minh , Nhị Nương đột nhiên trở về?"

 

Phong trưởng lão xoa xoa đầu gối, từ khi trúng độc trong tay Hoa Thiên Kiều, y cảm thấy đầu gối cứ đau tái phát mãi, hề khỏi hẳn.

 

Lôi trưởng lão vuốt vuốt cằm nhẵn nhụi, khi y trúng độc, râu còn mọc nữa:

 

"Nhị Nương chẳng lẽ vẫn còn oán hận chuyện hồi nhỏ, nghiên cứu thứ gì lợi hại, tay với chúng ?"

 

"Chuyện năm đó, giờ nghĩ là chúng quá đáng một chút, vội vàng một chút, nhưng cũng thể đẩy chúng đường c.h.ế.t chứ?"

 

Tay trái Sương trưởng lão đang bưng chút run rẩy, vì sợ hãi, mà là khi trúng độc của Hoa Thiên Kiều, tay trái của nàng chút khó kiểm soát.

 

Vũ trưởng lão thở dài: "Bất Minh, con hãy khuyên Thiên Kiều , bây giờ chỉ còn phân biệt mùi thơm và mùi hôi, nàng cho chúng thêm một nhát nữa, thì ngay cả vị ngọt vị mặn cũng phân biệt nữa ."

 

Di chứng của Vũ trưởng lão là khứu giác trở nên chậm chạp, chỉ dựa ngửi mùi thì phân biệt nhà xí và nhà bếp.

 

"Các vị trưởng lão đừng lo, chuyện với Thiên Kiều , nàng chỉ là tiện đường ghé qua thăm. Hai ngày nữa, nàng sẽ cùng bạn bè bên ngoài rời khỏi Tây Bắc."

 

Hoa Cốc chủ chỉnh chiếc mũ đầu.

 

Bên chiếc mũ là cái đầu trọc láng như gương.

 

Hoa Cốc chủ khổ một tiếng, lúc nữ nhi rời khỏi cốc cũng buông tha y.

 

Đợi Hoa Thiên Kiều rời Ngũ Độc Cốc một tháng , tóc y rụng sạch. Vị cốc chủ môn độc vốn phong lưu phóng khoáng năm xưa trở thành một nam t.ử trung niên trọc đầu.

 

"Cốc chủ, mấy vị trưởng lão." Ngoài cửa t.ử đến báo.

 

"Có một đoàn chín đến cốc chúng , là bạn bè của Nhị Nương. Trong đó một vị là của Thần Y Cốc, còn mang theo thư của trưởng lão Thần Y Cốc giao cho Cốc chủ."

 

Hoa Cốc chủ: "Mau mời ."

 

Không lâu , Hoa Cốc chủ và bốn vị trưởng lão thấy hai đứa trẻ tám chín tuổi bước .

 

Phía theo mấy lớn, nam nữ, già trẻ.

 

Hoa Cốc chủ nhận hai trong đó, một là Ngu Như Bạch từng đến Ngũ Độc Cốc, một là Thu Cẩm Ngọc từng gặp trong trận chiến chống Hồ nhiều năm .

 

Hoa Cốc chủ cùng Ngu Như Bạch và Thu Cẩm Ngọc hàn huyên đôi ba câu, đó bọn họ lượt giới thiệu phận.

 

kỳ thực cũng chẳng phận gì, bọn họ đều tự xưng là dân làng cùng thôn với Hoa Nhị Nương, chỉ điều trong đó một vị là trưởng thôn.

 

"Thiên Kiều hai ngày trở về nhắc đến bạn bè ở Lĩnh Nam, phiền các vị ngày thường chăm sóc Thiên Kiều."

 

Hoa Cốc chủ sắp xếp t.ử chuẩn phòng, cho đoàn của Hách Nhân ở .

 

Ngu Như Bạch trịnh trọng giao thư cho Hoa Cốc chủ:

 

"Hoa Cốc chủ, đây là mật thư của Thần Y Cốc chúng , sự việc khẩn cấp, xin Hoa Cốc chủ xem qua."

 

Hoa Bất Minh khẽ nhướng mày, bốn vị trưởng lão Phong, Lôi, Sương, Vũ cũng sang.

 

Không chuyện gì , Thần Y Cốc thể việc gì gấp gáp chứ?

 

Chuyện chừng liên quan đến cơ mật của hai môn phái, Hách Nhân và những liên quan khác cũng tiện ở lâu.

 

Ngoài Ngu Như Bạch , Tô Tri Tri và những khác đều theo t.ử dẫn đường nghỉ ngơi .

 

Tô Tri Tri bước hành lang sơn son thếp vàng, ngẩng đầu những xà nhà chạm khắc.

 

Nàng đầu thể thấy đại mạc xa xăm, núi cao mịt mờ, thấy một vẻ hoang sơ tiêu điều nguyên thủy.

 

Đầu mũi thoang thoảng một mùi hương như như .

Mèo Dịch Truyện

 

Tô Tri Tri: "Mùi gì thơm quá ạ?"

 

Đệ t.ử dẫn đường trả lời: "Là hương liệu vận chuyển từ Tây Vực đến, tên là Tịch Hà."

 

Mặt trời đỏ tròn sắp lặn xuống.

 

Tô Tri Tri trong ánh chiều tà đỏ sẫm.

 

Nàng cong mắt với Tiết Triệt:

 

"A Triệt, thơm ?"

 

"Thơm như ráng chiều ."

Loading...