Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 136: --- Công Đạo
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:39:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hách Nhân triều đình phái Tần Nguyên đến nghiệm thu áo bông, vốn lộ diện.
Tần Nguyên hơn y vài tuổi, thuở nhỏ ở Trường An còn cùng du ngoạn, nếu gặp mặt nhất định sẽ nhận .
Hách Nhân cảm thấy thời cơ đến, gây thêm phiền phức.
Thế nhưng hôm nay y từ lời Mộ Dung Đệ và Tiết Triệt mới Tần Tiếu đến Lĩnh Nam, hơn nữa còn quen Ngụy Đại Xuyên.
Hách Nhân nghi ngờ phận của Ngụy Đại Xuyên, nhưng vẫn điều tra rõ ràng, dường như cháu trai y, Ngụy Thất, gì về chuyện .
Hách Nhân quyết định đến tìm hiểu ngọn ngành.
Vừa đến bí mật năm xưa.
"Bùi... Bùi... Lăng Vân." Tần Nguyên lắp bắp thốt một cái tên quá lâu nhắc đến.
Tần Tiếu cũng nhận , đây là con trai thứ của Bùi Định Lễ:
"Ngươi lúc đó ——"
Tần Tiếu hỏi c.h.ế.t ? liếc thấy năm xưa và Tiết Triệt, sự kinh ngạc trong lòng vơi vài phần.
Hình như ở nơi , việc xuất hiện những "c.h.ế.t sống " còn kỳ lạ nữa.
Mười mấy năm , vụ án Bùi gia khiến khỏi xót xa.
Khi Bùi gia năm đó kết tội thông đồng với địch quốc, hãm hại tướng sĩ Tiết gia, Tần Tiếu sự thật, chỉ cảm thấy khó tin.
giờ mới ...
Kẻ bọn họ c.h.ế.t, chỉ Hồ, chỉ gian thần, mà còn kẻ đang long ỷ.
Tần Tiếu thăm dò hỏi: "Không lệnh tôn lệnh đường còn tại thế ?"
Bùi Lăng Vân bên bàn bát tiên, mặt phủ một tầng mây mù:
"Lĩnh Nam năm đó hung hiểm, Bùi gia lưu đày đến đây chỉ còn một ."
Tần Nguyên và Tần Tiếu đều nên lời.
Nếu gặp dân chúng kẻ ác ức hiếp, bọn họ thể vì dân mà minh oan.
Bọn họ thậm chí thể đưa án oan lên thiên đình, trả công bằng cho bách tính.
Thế nhưng đối mặt với Bùi Lăng Vân, tất cả lời của bọn họ đều nghẹn trong cổ họng, một chữ cũng thốt .
Đằng những oan hồn của Bùi, Tiết hai nhà, là Cửu Ngũ Chí Tôn, là quân vương của bề .
Tần Nguyên trầm mặc một lúc lâu, thở dài: "Hoàng thượng thật là hồ đồ a."
"Hồ đồ?" Khóe miệng Hách Nhân lộ vẻ giễu cợt.
"Bùi gia oan uổng mà c.h.ế.t, mấy vạn tướng sĩ Tiết gia bỏ mạng, há chỉ là hồ đồ?"
Hách Nhân từ từ ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh như sương tuyết:
"Phụ Tiên đế ủy thác, tận chức tận trách phò tá Tân đế tám năm. Truyền Nhân Chính Chi Đạo từ xuống, cũng dạy thuật Ngự Thần, tận tụy vì việc quốc gia. Hôn quân vô đạo, khiến phụ gặp nạn, c.h.ế.t oan uổng. Hắn há xứng quân vương thiên hạ?"
Khi Hách Nhân câu cuối cùng, trong nhà ngoài Tiết Triệt , những khác đều cảm thấy tim chìm xuống.
Tần Nguyên kinh ngạc: "Ngươi đang gì !"
Trên mặt Hách Nhân hiện lên một nụ thê lương:
"Tự nhiên . Công đạo của Bùi gia, khác thể ban cho, liền tự đòi lấy."
Năm đó từ Bùi gia tìm thánh chỉ giả, giả thánh chỉ hạ lệnh viện quân chậm trễ vài ngày tăng viện. Ngoài , còn tìm thấy thư từ qua với Hồ.
Hách Nhân những bằng chứng giả do Hạ Đình Phương ngụy tạo để vu khống Bùi gia, và Hoàng thượng mượn cơ hội để đàn áp Bùi gia.
Trước đây y vẫn luôn cho rằng Hoàng thượng phân biệt trung gian, vì e ngại thế gia mà dung túng gian thần che mắt, xứng chủ thiên hạ.
hôm nay Ngụy Đại Xuyên tiết lộ sự thật năm đó, mới Mộ Dung Vũ độc ác đến ngu , màng sống c.h.ế.t của tướng sĩ Đại Dụ và an nguy của dân chúng biên cương.
Người Bùi gia oan ức mà , còn Tiết Ngọc Trác và mấy vạn tướng sĩ hy sinh nếu sự thật, cũng thể an nghỉ cửu tuyền.
Hôn quân như , bọn họ vì thể phản?
Vì thể lật đổ thiên hạ của Mộ Dung thị?
Bọn họ chỉ đang ẩn , tích lũy, chờ đợi cơ hội.
Nụ của Hách Nhân mang theo sự quyết tuyệt và nỗi hận thấu xương.
Tay Tần Nguyên run rẩy, môi cũng run rẩy.
Bọn họ đều là những sách thánh hiền.
Lúc rõ ràng nên kịch liệt chỉ trích đối phương đại nghịch bất đạo.
Thế nhưng Tần Nguyên nhận một cách phi lý rằng, trong lòng đồng tình với những lời Bùi Lăng Vân .
Quân vương vô đạo, hà tất thần dân giữ đạo?
Tiết Triệt lúc cũng lên tiếng.
Y đến mặt Tần Nguyên, ngẩng đầu :
"Tần thái gia, biểu thúc, cháu một câu hỏi."
“Tiết thị một tộc của , đời đời trung quân vệ quốc, tằng tổ phụ, tổ phụ cùng bá phụ đều chiến t.ử sa trường. Thế nhưng tổ bối cùng Tiết gia quân cũng là bách tính Đại Dụ, nếu quân thượng coi nhẹ mạng , xem như cỏ rác, đáng tôn là quân vương?”
Tiết Triệt đến mắt càng lúc càng đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-136-cong-dao.html.]
Y từng chứng kiến cảnh những dân chạy nạn từ Kiềm Trung tới.
Họ cố gắng đến chỉ để sống sót, chỉ cần cho họ chút đồ ăn, một chỗ ở, họ liền thể kiên cường sinh tồn.
Thế nhưng Hoàng thượng một đạo thánh chỉ, liền cắt đứt sinh lộ của bao tướng sĩ Tiết gia quân, ngay cả hy vọng cầu sinh cũng .
Quân chủ màng tính mạng bách tính, bách tính hà cớ gì tôn y quân vương?
Tần Nguyên Tiết Triệt hỏi đến lùi một bước.
Y trả lời .
tổ phụ y cất tiếng đáp:
“Kẻ vô đạo, xứng quân vương.”
Tần Nguyên nuốt khan một tiếng.
Trời dần về chiều, ánh tà dương dát vàng rọi cửa.
Hách Nhân trong ánh tà dương bình phục tâm thần, y dậy, khôi phục dáng vẻ khiêm hòa hữu lễ.
“Tần lang trung hôm nay đến kiểm tra đông y vất vả , chân núi còn tướng sĩ đồng hành đang chờ, Tần lang trung nên xuống núi thôi.”
Hách Nhân đưa mắt Tần Khiếu:
“Còn về Tần lão thái gia, cứ ở núi cùng cố hữu ôn chuyện .”
Tần Nguyên nắm chặt tay: “Ngươi giữ tổ phụ để kiềm chế ? Không cần thiết, chuyện hôm nay sẽ ngoài.”
Hách Nhân bình tĩnh :
“Ta từng yêu cầu Tần lang trung giữ kín chuyện hôm nay, nhưng Tần lang trung cần một điều, nếu Hoàng thượng chuyện hôm nay, kẻ đầu tiên chịu tai ương vô cớ chắc chắn là Tần gia.”
Tần Nguyên phản bác .
Bất luận là việc gặp Ngụy Phù gặp Hách Nhân, nếu Hoàng thượng , nhất định sẽ nghi ngờ Tần gia.
Tần Khiếu phất tay với cháu :
“Nguyên nhi, con cứ về , vốn cũng ở đây một thời gian.”
“Tổ phụ!” Tần Nguyên khuyên can.
Tần Khiếu đẩy Tần Nguyên khỏi cửa: “Con cứ , yên tâm, ở đây sẽ chuyện gì.”
Tần Nguyên từ bỏ: “Tổ phụ giả dạng lão bộc cùng lên núi, ngoài đều thấy, giờ một trở về, há chẳng sẽ gây nghi ngờ ?”
Hách Nhân bước : “Việc dễ thôi.”
Nửa khắc .
Tần Nguyên đưa lão bộc xuống núi.
Xe ngựa của Cố thứ sử về , chân núi chỉ các tướng sĩ đồng hành đang chờ.
Chu đô úy dẫn đầu tiến lên: “Tần lang trung lâu đến thế? Nếu còn xuống, bọn đều lên núi tìm .”
Tần Nguyên ngắn gọn: “Đồ đạc nhiều, kiểm tra kỹ lưỡng.”
Nói y một chân bước lên xe ngựa.
Lão bộc phía cũng theo .
Chu đô úy lão bộc, ảo giác , y cảm thấy dáng lão bộc dường như lùn hơn một chút.
kỹ khuôn mặt lão bộc, quả thực là cùng đường.
Chu đô úy đầu ngựa, dẫn trở về huyện thành.
…
Trên núi.
Hách Nhân, Mộ Dung Đệ và Tiết Triệt vẫn đang trong phòng Ngụy Đại Xuyên.
Hách Nhân đặt tay lên vai Mộ Dung Đệ:
“Đệ nhi, con nên về kinh một chuyến .”
“Con hãy tự rõ chuyện với chị con, để ngoài chuyển lời.”
Mèo Dịch Truyện
Mộ Dung Đệ gật đầu, y cũng trở về kể hết chuyện ở đây cho mẫu phi .
Tần lão đầu xổm ở ngoài nhà Ngụy Đại Xuyên cách mười mấy trượng cả buổi chiều.
Ông đạp lên ánh tà dương trở về phòng Ngụy Đại Xuyên, chặn mặt Mộ Dung Đệ.
Mộ Dung Đệ ôm quyền :
“Sư phụ, đồ nhi cần về Trường An một chuyến, nhất định sẽ tìm cách Lĩnh Nam, xin cáo biệt tại đây, khi nào trở sẽ tiếp tục thỉnh sư phụ chỉ điểm.”
Tần lão đầu lắc đầu: “Không .”
Mộ Dung Đệ: “Sư phụ, đồ nhi buộc về.”
Tần lão đầu: “Vi sư cho con .”
Mộ Dung Đệ khó hiểu: “Sư phụ?”
Tần lão đầu ưỡn ngực: “Vi sư sẽ cùng con.”