Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 13: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:36:45
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên núi trời sáng sớm.
Lúc rạng đông, Hách Nhân và Bạch Tuân dẫn theo vài thôn dân từ hầm rượu đất bước , thức trắng đêm nhưng hề cảm thấy mệt mỏi.
Đao của Bạch Tuân treo bên hông, từ cuối vỏ đao liên tiếp trượt xuống một chuỗi hạt máu.
Máu nhỏ xuống cỏ non xanh biếc mùa xuân, tựa như những giọt sương màu son.
Hách Nhân cùng vài thẩm vấn bọn Thanh Xà Bang suốt một đêm, dùng đủ cách ép chúng khai tất cả những chuyện .
Những bán, của cải cướp, quan viên ám sát... và cả cái gọi là quý nhân trong triều, đều khai báo rõ ràng.
Phương pháp thẩm vấn hiệu quả, chỉ là chút m.á.u tanh.
Cừu Minh còn thoi thóp một , trói vài sợi dây thừng, Khổng Võ kéo lê mặt đất.
Mặt đầy máu, một chỗ thịt nào lành lặn, còn nhận dáng vẻ ban đầu.
Nếu thể chọn một , thà c.h.ế.t cũng đến ngọn núi .
Những là thôn dân bình thường, cũng là thổ phỉ bình thường.
Họ tay tàn nhẫn, lòng cũng hiểm độc.
Đặc biệt là vị thôn trưởng Hách Nhân nho nhã tuấn tú giữa, sai từng d.a.o từng d.a.o róc da thịt chúng.
Hách Nhân mỗi khi hỏi một câu, sẽ róc một miếng thịt Cừu Minh và đồng bọn.
Chỉ trả lời nhanh nhất mới thể thoát một , những khác trả lời hoặc trả lời chậm đều sẽ chịu một nhát dao.
Sau đó Hách Nhân đưa câu hỏi tiếp theo, cứ thế tuần .
Người tay kỹ thuật cực kỳ điêu luyện, mỗi nhát d.a.o đều tránh né chỗ hiểm, đảm bảo chúng đau đớn sống c.h.ế.t xong, nguy hiểm đến tính mạng.
Ban đầu, của Thanh Xà Bang còn thể nhịn, nhưng về thì tranh khai báo.
Cừu Minh cũng hành hạ đến còn hình , cơn đau thấu xương cuối cùng cũng phá miệng hét lên:
"Binh bộ Lỗ Thị Lang các ngươi đắc tội nổi ?! Chỉ là những tên sơn dã thôn phỉ cỏn con, Lỗ Thị Lang chỉ cần động ngón tay là thể tiêu diệt cả ngọn núi của các ngươi!"
Hắn hét xong, chờ xem phản ứng hoảng sợ của các thôn dân.
Hách Nhân , mặt hề nửa phần sợ hãi uy hiếp, chỉ khẽ gật đầu đồng tình:
"Nói đúng lắm, thì càng thể để sống."
Phụt.
Cừu Minh phun một ngụm máu.
Đến khi trời sáng, những gì nên và nên , Thanh Xà Bang đều khai hết.
Cừu Minh trói kéo khỏi hầm rượu, tưởng rằng thôn dân Hắc Phỉ Sơn sẽ ném ngoài hoang dã tự sinh tự diệt.
"Đến ." Bạch Tuân dẫn đường phía dừng bước.
Trước mặt là một hang động ẩm ướt, bên trong sâu hun hút đen kịt, thấy một chút ánh sáng nào.
Khổng Võ vung sợi dây thừng trong tay, ném Cừu Minh xuống cửa hang.
Tiếng sột soạt truyền từ trong hang, một con mãng xà to bằng miệng bát chén bò đến cửa hang.
"Khò... khò..." Cừu Minh giọng khàn đặc, hai tay bấu chặt đất bùn , run rẩy.
Hắn ngờ, những kéo đến cho rắn ăn!
Các thôn dân rời từ lúc nào, chỉ còn con mãng xà há to miệng và con mồi. Mãng xà c.ắ.n một miếng mắt cá chân Cừu Minh, kéo trong hang.
Cừu Minh hoảng sợ bấu chặt lấy mặt đất, nhưng chỉ để những vết cào m.á.u dài mười ngón tay ở những nơi qua.
Trước khi cơ thể chìm bóng tối, trong mắt hiện lên một đôi mắt đầy oán độc và căm ghét.
Tên phú thương rắn xé xác khi c.h.ế.t chằm chằm bằng đôi mắt chảy máu:
“Sau khi c.h.ế.t , ắt hóa thành mãng xà, nuốt ngươi huyết nhục!”
Đôi đồng t.ử của Cừu Minh chợt giãn tột độ trong nỗi kinh hoàng:
“Khụ… … khụ…”
Mãng xà khổng lồ quấn chặt lấy thể Cừu Minh, một nữa há to miệng, cúi xuống phía y…
…
Tô Tri Tri hôm nay bất ngờ ngoài náo loạn.
Đêm qua nàng ngã, khuỷu tay trật khớp.
Dược sư Ngu dùng vải băng kín cánh tay của Tô Tri Tri, phần vải thừa vòng gáy, treo khuỷu tay nàng lơ lửng ngực.
“Từ giờ con nghịch ngợm nữa, Dược sư Ngu , tịnh dưỡng ba tuần.”
Ngũ Anh Nương sáng sớm đến dặn dò Tô Tri Tri.
Cú ngã tối qua thực sự khiến kinh hãi.
Dù cho trúng ám khí, Dược sư Ngu và Hoa Nhị Nương ở đây cũng đến mức mất mạng, nhưng ai thấy Tô Tri Tri gặp chuyện.
Tô Tri Tri với cánh tay treo, ngoan ngoãn mặc y phục rửa mặt sự chăm sóc của Ngũ Anh Nương.
Nàng đang uống cháo trứng gà do Ngũ Anh Nương nấu, chợt lanh lợi :
“Nương, con tịnh dưỡng lâu như , cần sách chữ nữa ?”
Ngũ Anh Nương khẽ véo má con gái hồng hào:
“Con may mắn , ngã là tay trái, ảnh hưởng đến việc luyện chữ bằng tay , ngày mai vẫn đến học đường như thường.”
Tô Tri Tri còn hì hì nữa: …Cái vận may thực chẳng đáng mừng chút nào!
Tô Tri Tri ngoài, Tiết Triệt thì đến nhà trưởng thôn thăm nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-13.html.]
Tiết Triệt nghỉ ngơi vài ngày, cơn sốt cũng lui, Dược sư Ngu dặn y ngoài việc uống t.h.u.ố.c mỗi ngày còn ngoài dạo.
Tiết Triệt Thanh Xà Trại là vì mà đến, y cảm thấy áy náy vì liên tục gây phiền toái cho thôn.
Lại Tô Tri Tri trong lúc hỗn loạn ngã thương tay, y cảm thấy xét tình lý đều nên đến thăm hỏi.
Chỉ tiếc là giờ đây y ở kinh thành, quản gia chuẩn lễ vật viếng thăm, Tiết Triệt đành tự tay vẽ một bức tranh mang đến, để đến mức hai bàn tay trắng.
Khi Tiết Triệt đến, thấy chú cừu con gãy chân đang ngoài cửa, cúi đầu gặm cỏ.
Bên cửa sổ, gương mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị của Tô Tri Tri lộ , đang đại tự với vẻ mặt đầy oán hận.
“Tri Tri.” Tiết Triệt gõ cửa.
Tô Tri Tri đầu thấy bạn chơi, mày nàng lập tức giãn , ánh mắt nở rộ ý :
“A Triệt, mau đây!”
Tiết Triệt đến bên Tô Tri Tri, cánh tay đang treo của nàng:
“Nàng cảm thấy thế nào, còn đau ?”
Tô Tri Tri khoát tay lắc đầu:
“Ngủ một giấc còn đau nữa, còn chẳng bằng luyện chữ đau tay.”
“Trong tay y cầm gì thế?” Tô Tri Tri nhận cuộn tranh trong tay Tiết Triệt.
Tiết Triệt đưa cuộn tranh qua: “Tặng nàng.”
“Ta xem xem.” Tô Tri Tri vui vẻ giục Tiết Triệt mở .
Cuộn tranh từ từ mở , trời cao mây nhạt, một chú đại bàng khổng lồ đang sải cánh . Dưới mặt đất, lác đác vài dân đang vác cuốc.
Trong đó bóng lưng một cô bé, đầu hai nụ hoa nhỏ, sợi dây đỏ buộc tóc bay phấp phới theo gió.
Tô Tri Tri chỉ chú đại bàng khổng lồ: “Y vẽ A Bảo ?”
Mèo Dịch Truyện
Tiết Triệt gật đầu.
Tô Tri Tri: “Vậy ở ?”
Tiết Triệt chỉ bóng lưng nhỏ bé buộc dây đỏ trong tranh.
“Y vẽ A Bảo to như , vẽ nhỏ xíu thế ?”
Tô Tri Tri dùng đầu ngón tay út tay khoa tay múa chân, phát hiện nhỏ đó còn cao bằng một nửa ngón út của nàng.
So với hình A Bảo, nàng quả thực nhỏ bé như một con giun đất.
“A Triệt, bức tranh y tặng , đến mặt cũng , còn vẽ thành con sâu!”
Tiết Triệt: “Ta ý đó.”
Tô Tri Tri: “Vậy ý y là gì?”
Tiết Triệt chút ngượng nghịu.
Y từng vẽ nữ tử, thường ngày chỉ vẽ núi sông và động vật.
Trước khi hạ bút, y cũng nghĩ đến việc vẽ Tô Tri Tri vuốt đầu A Bảo, nhưng ngại ngùng bắt đầu từ , đành đổi bố cục.
“Có y vẽ ? Ta dạy y.”
Tô Tri Tri cầm bút vẽ thêm một nhỏ cuộn tranh, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, bên trong chấm mắt và mũi.
Vẽ đơn giản, nhưng vài phần giống thần thái của Tiết Triệt.
“Này, vẽ nào khó, tới y cứ vẽ như thế .”
Tô Tri Tri , định tên Tiết Triệt bên cạnh nhỏ, đoạn nàng đầu:
“Chữ ‘Triệt’ thế nào?”
Tiết Triệt dùng ngón tay vạch vài nét mặt bàn, mẫu chữ “Triệt”.
Tô Tri Tri cảm thán: “Tên của y khó quá, còn khó hơn cả tên và cha nương cộng . Y tên nào khác ?”
Tay Tiết Triệt dừng một chút, một chữ khác:
“Phụ đặt tự cho là Dũ Chi.”
Vì sợ con trai sống nổi đến tuổi cập quan, Tiết Ngọc Thành sớm đặt tự cho con trai.
Tô Tri Tri thấy liền cảm thấy đầu lớn thêm một vòng: “Cái chẳng càng khó hơn ?”
Nàng vẫn chọn chữ “Triệt”.
Tô Tri Tri xong tên Tiết Triệt, định tên bên cạnh bóng lưng đầu hoa búp .
Tiết Triệt hiểu: “Vì nàng ghi tên mỗi lên tranh?”
Tô Tri Tri trợn mắt hỏi ngược : “Chẳng vì y vẽ quá nhỏ , ghi tên ai là ai?”
Tiết Triệt lời phản bác, mặc cho Tô Tri Tri thêm tên .
Dù đó là bức tranh y tặng Tô Tri Tri, nàng gì cũng .
khi Tô Tri Tri xong tên, Tiết Triệt chữ “Tô” mực còn khô, cuối cùng thốt một thắc mắc:
“Tri Tri, vì nàng họ Tô?”
Trưởng thôn Hách họ Hách, Ngũ Anh Nương họ Ngũ.
Tri Tri là con gái của họ, nhưng họ Tô.
Tô Tri Tri đặt cuộn tranh sang một bên phơi khô, tự nhiên trả lời:
“Bởi vì mẫu sinh đặt tên cho mà.”
“Đại danh của là Tô Tri, nhưng trong thôn đều thích gọi là Tri Tri.”