Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 114: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:39:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo học trộm mộ?
Mộ Dung Đệ giống những hoàng t.ử bình thường khác.
Hắn chỉ giống các hoàng t.ử khác sách thơ phân tích quốc sự, mà còn đốt than, quét dọn, đào hố đất những việc .
Minh Huệ Cung thiếu nhân lực, những năm nhiều việc, và mẫu phi tự tay .
Hắn còn thực tế hơn Hạ Yến Thanh, kẻ kim chi ngọc diệp nhiều.
trong mười hai năm cuộc đời của Mộ Dung Đệ, bao giờ hạng mục trông nom .
Anh chị em trong cung, hoặc là thiết với , hoặc là chỉ chế giễu châm chọc .
Đối mặt với hai nhỏ hơn bốn tuổi, Mộ Dung Đệ nhất thời thật sự .
“Biểu ca, chúng luyện công .”
Tô Tri Tri luyện công hăng hái nhất, chủ động dẫn Mộ Dung Đệ đến nơi luyện công.
Trên đường luyện công, Tô Tri Tri hái những quả mọng nhỏ hỏi Mộ Dung Đệ ăn , Tiết Triệt kể cho Mộ Dung Đệ phong tục tập quán của Bạch Vân huyện.
Mộ Dung Đệ kẹp giữa hai đứa trẻ, cảm thấy mới là đang trông nom.
“Tri Tri, A Triệt, đến luyện công ?”
Tần lão đầu cầm hai cái giỏ tre đan xong, thong dong tới, "Tiểu cũng tới ư."
Tô Tri Tri và Tiết Triệt chào Tần lão đầu, sang giới thiệu với Mộ Dung Đệ:
"Đây là Tần gia gia, phu t.ử dạy học trong thôn chúng . Tần gia gia lợi hại, phi tiêu, còn đào bới đồ vật."
Mộ Dung Đệ cũng gọi theo: "Tần gia gia."
Tiếp đó, Tiết Triệt lẩm nhẩm tâm pháp, giơ cao kiếm gỗ đào, bắt đầu luyện tập chiêu thức học gần đây.
Còn Tô Tri Tri thì lấy bí kíp, học theo hình nhân vẽ trong sách, lặp động tác vung roi.
Mộ Dung Đệ từng học võ công một cách bài bản.
Trong các khóa học võ ở cung, y luôn giả vờ vụng về, sai động tác, khiến các sư phụ dạy võ cũng chẳng để tâm tới y.
Mộ Dung Đệ khi ở trong cung chứng kiến vô màn đấu đá tranh giành, thấu hiểu tầm quan trọng của mưu kế và sự thâm sâu.
giờ đây Tiết Triệt và Tô Tri Tri vung kiếm vung roi ánh nắng, y chợt hối hận vì học võ cho t.ử tế.
Tần lão đầu tay vẫn đan tre, thỉnh thoảng để ý động tĩnh của Tri Tri và A Triệt, phòng khi bọn trẻ luyện công thương.
Ông thấy Mộ Dung Đệ cách đó xa, như đang suy tư điều gì, vẻ trầm mặc nghiêm túc chẳng giống một đứa trẻ.
Tuy nhiên, con nhà nghèo sớm tự lập, ông đứa trẻ đây ở nhà sống dễ dàng, nên thiếu tính trẻ con cũng là điều dễ hiểu.
"Khụ, tiểu , cháu đây giúp ông một tay, cùng ông đan tre ?" Tần lão đầu vẫy Mộ Dung Đệ .
"Được."
Mộ Dung Đệ bước đến cạnh Tần lão đầu, nhặt những thanh tre vụn bên cạnh, học theo cách của ông.
Y học nhanh, chỉ cần xem Tần lão đầu mẫu một hiểu rõ yếu điểm, những ngón tay linh hoạt luồn tre lên xuống đan .
Tần lão đầu thấy những ngón tay Mộ Dung Đệ thoăn thoắt uyển chuyển, trong mắt lộ vẻ tán thưởng.
"Tiểu , hôm nay là đầu cháu gặp ?"
Mộ Dung Đệ đầu Tần lão đầu, động tác đan tre nơi đầu ngón tay hề ngừng :
"Ta quả thực hôm nay mới diện kiến lão nhân gia."
Tần lão đầu: "Vậy tại khi thấy , cháu biểu cảm khác lạ? Lại còn , lão già cụt tai sai khiến."
Rất nhiều đầu gặp Tần lão đầu đều lộ vẻ đồng tình, kinh ngạc hoặc khinh thường, cho rằng ông chỉ là một lão già đáng thương vô dụng.
Dù cho khác tài năng của ông, họ cũng chắc tin.
Năm ngoái khi những lưu dân lên núi học chữ, thấy ông phu t.ử dạy học, ban đầu ai tin ông chữ.
Thế nhưng thiếu niên mười hai tuổi khi thấy Tần lão đầu, trong mắt hề chút bất kính kinh ngạc nào, thái độ và giọng điệu khi chào hỏi đều thể hiện sự tôn trọng đối với một bậc lão giả.
Mộ Dung Đệ vẫn đan tre, bình tĩnh đáp:
"Tri Tri ông lợi hại, tin lời nàng. Ta đối với thôn làng hiểu nhiều, nhưng đời , tay chân lành lặn sống sót cũng khó, kẻ yếu trường thọ càng dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-114.html.]
Mà ngài tuổi cao, mất một bên tai, thể núi tự mưu sinh, dạy học ở trường thôn, ngài nhất định là bản lĩnh."
Mộ Dung Đệ từ chốn cung đình "ăn thịt nhả xương" mà , y sự hào nhoáng nhất thời chẳng đáng gì, kẻ sống lâu mới là bản lĩnh.
Có những thái giám cung nữ trông như què quặt câm điếc, nhưng chắc chắn họ cách để sống sót.
Những nếp nhăn mặt Tần lão đầu chồng chất như từng lớp cánh hoa:
"Tốt, , đúng là một tiểu lang quân tâm tư thấu đáo. Tiểu , ông gia cảnh cháu phức tạp, tính toán gì cho việc mưu sinh ?"
Mộ Dung Đệ: "Chuyến rời nhà chính là để tìm kiếm con đường sống, còn về phía , vẫn đang thương nghị với cữu phụ."
Tần lão đầu càng rạng rỡ hơn:
"Khụ khụ, tiểu , ý ông là, cháu thể học chút tuyệt kỹ luyện chút công phu, một sở trường, tới cũng là đường cùng."
Mộ Dung Đệ liếc Tô Tri Tri và Tiết Triệt, khổ: "Ta đao thương côn bổng, từng luyện qua."
Tần lão đầu vỗ đùi một cái:
"Ai luyện công cứ là đao thương côn bổng? Tiểu , ông thấy ngón tay và cổ tay cháu linh hoạt hữu lực, đầu óc cũng lanh lợi, cháu bái ông sư phụ, ông sẽ đem công pháp và các kỹ pháp tổ truyền dạy cho cháu ?"
Cả đời Tần lão đầu hai môn võ công lợi hại nhất.
Một là Mai Hoa Tiêu, hai là Đạo Đấu.
Sau khi lên núi, ông vẫn luôn tìm một truyền nhân võ công.
Hai môn công phu đều nhất nên học từ nhỏ.
Tô Tri Tri và Tiết Triệt hứng thú với phi tiêu và Đạo Đấu; còn về Khổng Võ, từ nhỏ theo bên ông, hình thô kệch vạm vỡ thể học môn công phu .
Sau , dân làng núi đều cùng học võ công, ít hứng thú với Mai Hoa Tiêu của Tần lão đầu, bái ông sư phụ để học chiêu .
Thế nhưng Tần lão đầu , Mai Hoa Tiêu và Đạo Đấu hai môn công phu học thì học cả hai, thể dạy riêng rẽ.
Mọi "hạ đấu" (xuống mộ), liền chẳng ai chịu học nữa.
Bởi , khi T.ử Huyền trưởng lão giữ Tiết Triệt, t.ử mới duy nhất, thì Tần lão đầu chẳng thu nhận một ai.
T.ử Huyền trưởng lão nhân cơ hội mà trêu chọc Tần lão đầu ba ngày liền.
Tần lão đầu cũng là kiểu cách cao ngạo, ông từng chủ động tìm tử.
Ông thấy đôi tay Lục Xuân Nương khéo léo và mạnh mẽ, tuy tuổi còn trẻ, nhưng nếu thu t.ử mà dạy dỗ t.ử tế, cũng thể thành tài.
Thế nhưng Lục Xuân Nương quả quyết từ chối, bày tỏ chí hướng của chỉ ở việc may y phục.
Tần lão đầu đành chịu.
Giờ đây, Tần lão đầu hậu sinh thanh tú , càng càng ưng ý.
Tuổi tác, thể, đầu óc đều phù hợp!
Trong mắt Mộ Dung Đệ vài phần nghi hoặc.
Tần lão đầu quyết định trổ tài, dậy, từ trong lòng móc mấy chiếc Mai Hoa Tiêu sáng loáng, kẹp giữa các ngón tay, lật tay phóng .
Xuyt—!
Mai Hoa Tiêu bay vụt tán lá cây đầu, tốc độ nhanh đến mức Mộ Dung Đệ chỉ thấy một vệt sáng bạc lướt qua.
Mộ Dung Đệ ngẩng đầu kỹ, thấy chiếc phi tiêu găm sâu cây.
Và giữa phi tiêu với cây, kẹt một con côn trùng xanh biếc.
Mèo Dịch Truyện
Mộ Dung Đệ nuốt khan một tiếng:
"Tần gia gia, cháu học ạ."
Tần lão đầu: "Muốn học thì học cả hai môn công phu, Mai Hoa Tiêu học, Đạo Đấu cũng học."
Mộ Dung Đệ: "Đạo Đấu là gì?"
Ánh nắng như dòng nước chảy dài dứt tuôn xuống từ kẽ lá, Tần lão đầu chắp tay lưng, mạ một lớp ánh sáng vàng vụn lấp lánh như vàng ròng:
"Nghe cho kỹ đây. Tuyệt học Tần gia chính là thuật Tầm Long Điểm Huyệt, Biện Sa Nhận Thủy, xuống đất ba tấc, nhận cạm bẫy, phá giải cơ quan.
Khiến những bảo vật thất truyền, những bí ẩn chôn sâu, một nữa tái hiện tại nhân gian!"