Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 11: --- Nói Dối Còn Không Bằng Ta
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:36:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dân làng thôn Lương Dân ăn ngon lành.
Thanh Xà Trại thì dùng bát nước rửa nồi, nước miếng nuốt nuốt .
Tâm tư oán độc cuộn trào trong lồng ngực: “Ăn ăn , các ngươi ăn no thì đêm xuống sẽ dễ dàng lên đường hoàng tuyền.”
Mặt trời lặn nhanh, chớp mắt biến mất đỉnh núi.
Hách Nhân sắp xếp Cừu Minh cùng đoàn một căn lán tranh, vẻ mặt áy náy :
“Làng đơn sơ, chỉ thể phiền qua đêm tại đây.”
Lán tranh cải tạo từ chuồng bò ngày , bên trong chất đống ít cỏ khô và thức ăn gia súc.
Một mặt là tường tranh, ba mặt còn thông gió.
Quả thật là đơn sơ, nếu bớt vài bó cỏ nữa thì chẳng khác gì ngủ ngoài trời cả…
Người của Thanh Xà Trại gì, tuy hài lòng, nhưng dù thì bọn họ cũng thật sự qua đêm.
Giờ Tý đến, bọn họ sẽ xông ngoài.
Cừu Minh nở nụ : “Làm phiền Hách , qua đêm một chút , chúng tự nghỉ ngơi, cần bận tâm đến chúng nữa.”
Hách Nhân lộ vẻ kinh ngạc:
“Các ngươi nghỉ ngơi ư?”
Cừu Minh: “Còn chuyện gì ?”
Hách Nhân thở dài một tiếng, lộ vẻ khó xử.
Bạch Tuấn bên cạnh lướt qua một ánh mắt sắc bén.
“Làng chúng cũng giàu , chẳng lẽ các ngươi ăn , uống , ở mà việc ư?”
Có của Thanh Xà Trại thật sự thể tiếp , cho dù là ngụy trang, cũng nhịn mà la lối:
“Chúng ăn cái gì ? Chỉ uống mấy ngụm nước cơm! Còn việc ư?”
Trong bụng bọn họ chỉ gió tây bắc và hai lạng nước loạng choạng.
Bạch Tuấn tay trái nắm lấy vỏ đao, lông mày kiếm xếch lên:
“Vậy thì chư vị đêm nay cần tìm chỗ ở khác .”
Khoảnh khắc Bạch Tuấn nắm lấy vỏ đao, uy áp tản khắp nơi, khí thế lẫm liệt.
Người nãy la lối như bóp nghẹt cổ họng, dám thêm lời nào.
Cừu Minh thêm Bạch Tuấn vài cái.
Nói chính xác hơn, là đang con đao bên hông y.
Cán đao chạm khắc tinh xảo, đao rút , nhưng đao trong vỏ kêu vù vù.
Cừu Minh nhận là đao gì, nhưng cảm thấy nhất định là một thanh đao .
Đêm nay đợi đám c.h.ế.t hết, sẽ lên núi tìm kiếm, thể tìm vài món đồ .
Cừu Minh: “Vị gì cứ , chuyện gì cần chúng , ngại thẳng.”
Hách Nhân thiện ý gật đầu:
“Chỉ là chút việc nhỏ mà thôi, đối với chư vị chẳng qua là tiện tay giúp đỡ.”
Sau một khắc.
Cừu Minh cùng những khác sắc mặt đen sạm hố phân.
Cái gọi là chút việc nhỏ của Hách Nhân, chính là bảo bọn họ gánh phân ruộng.
Bên cạnh bịt mũi hỏi nhỏ:
“Đại đương gia, thật sự gánh ?”
Cừu Minh đầu Hách Nhân đang mặt mang ý ở xa, ánh mắt u ám.
Hắn coi như hiểu rõ.
Vị thôn trưởng giống thư sinh mặt trắng , võ công, cũng mấy sức lực, nhưng cố tình tất cả trong thôn đều kính trọng y hơn .
Lời y , việc y sắp xếp, cho dù Cừu Minh bọn họ từ chối, cũng sẽ ép buộc bọn họ .
Cừu Minh ngẩng đầu trời tối dần, nghiến răng nín thở:
“Gánh!”
Một hàng loạng choạng gánh nước phân về phía ruộng.
Trên đường còn dân làng thỉnh thoảng nhắc nhở:
“Đừng đổ đấy nhé, cẩn thận, nước phân đừng để lãng phí ngoài ruộng.”
Một bên khác, Liễu Ngân Hoàn cùng những khác đang trâu ngựa trong ruộng cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-11-noi-doi-con-khong-bang-ta.html.]
Nghĩ đến Cừu Minh dẫn theo cứu binh đến , lập tức thể giải thoát, tim Liễu Ngân Hoàn đập thình thịch.
Ngày thường thật chút phục Cừu Minh, nhưng thể thừa nhận, Cừu Minh mưu lược hơn .
Tim Liễu Ngân Hoàn đập mấy cái, suýt chút nữa nhảy khỏi miệng!
Bởi vì thấy Cừu Minh cùng một đám tới đối diện, từng một mặt mày khổ sở gánh nước phân.
Cũng nước phân đó nặng bao nhiêu, eo cong hẳn xuống một khúc.
Đặc biệt là Cừu Minh, vẻ mặt chịu khó chịu khổ oán thán , còn giống trâu ngựa hơn cả .
Trong đầu Liễu Ngân Hoàn ong lên một tiếng, khí huyết xông thẳng lên đỉnh đầu, đó chân mềm nhũn, thể mềm nhũn ngã về phía .
Dân làng bên cạnh vội vàng chạy xem, quan tâm đến kẻ thế trâu mới của thôn:
“Ê, cái ngất xỉu ?”
“Có d.ư.ợ.c hiệu của t.h.u.ố.c Dược sư Ngu cho vẫn hết ?”
Mèo Dịch Truyện
“Đưa xem .”
Khổng Võ bước tới, một tay nhấc bổng Liễu Ngân Hoàn lên, sải bước nhanh như xẹt về phía viện của Dược sư Ngu.
Liễu Ngân Hoàn mất ý thức, chỉ là choáng váng tứ chi vô lực. Hắn mơ mơ màng màng nghĩ, những điều nhất định đều là kế sách của Cừu Minh.
Một kẻ thù dai nhớ lâu như Cừu Minh, chỉ là đang ngụy trang, dùng bộ dạng lừa gạt tất cả trong thôn, nhân lúc những đề phòng…
Khi Liễu Ngân Hoàn Khổng Võ xách tiểu viện của Dược sư Ngu, đầu óc tỉnh táo hơn vài phần, khóe miệng thậm chí còn ẩn chứa một nụ báo thù.
Đám ngu ngốc trong núi , còn kỳ hạn c.h.ế.t của đến.
Nụ nơi khóe miệng Liễu Ngân Hoàn còn giấu kín đáo, thấy giọng trong trẻo non nớt của Tô Tri Tri từ trong nhà truyền :
“……Bọn họ chắc chắn dân lưu vong, một cái là đang dối.”
“A Triệt thấy , bọn họ mấy béo như , thể đói lâu chứ? Lần heo rừng rơi bẫy trong núi, đói mấy ngày còn gầy một vòng lớn mà.”
“Ta núi quả dại, bọn họ cũng hỏi quả dại gì, chỗ nào thể bắt cá săn bắn, cứ thế chỉ chăm chăm Khổng Võ.”
“Ta thịt rắn hầm ở thôn chúng thơm, bọn họ một chút cũng thèm, thế mà còn hỏi cao nhân nào.”
Bát cơm mặt Tô Tri Tri ăn sạch , nàng bẻ ngón tay đếm từng lầm của đám cho Tiết Triệt .
“Bọn họ thật sự lừa . Lớn chừng mà dối còn bằng nữa.”
Tiết Triệt: “…Cũng cần lấy đó vinh dự chứ.”
Trong bát cơm của Tiết Triệt vẫn còn nửa bát cơm nhỏ, ăn lịch sự, im lặng lắng Tô Tri Tri thao thao bất tuyệt.
Tô Tri Tri chống cằm: “Ta , chắc chắn cũng , cha và Chú Đao vì còn cho bọn họ thôn.”
Tiết Triệt thong thả nuốt cơm canh trong miệng, mặt thấy nửa điểm lo lắng.
Từ tham gia cuộc họp bàn của thôn, Tiết Triệt ngọn núi kiên cố vững vàng đến nhường nào.
"Hách thôn trưởng dẫn dụ bọn chúng lộ rõ mục đích thật, úng trung tróc miết ?"
Tô Tri Tri hỏi: "Úng trung tróc miết là gì ạ?"
"Là bắt con rùa trong một cái vại lớn..." Tiết Triệt chuyển sang giảng giải thành ngữ cho Tô Tri Tri.
Ngoài cửa, Liễu Ngân Hoàn đang Khổng Võ xách lủng lẳng trong tay sớm tái mét mặt mày, hàm răng va lập cập.
Hết .
Mọi thứ đều hết .
Ráng chiều tan tác, màn đêm đen kịt như thủy triều dâng lên.
Trong căn nhà tranh, cái lạnh ẩm ướt của đêm xuân len lỏi như những con rắn nhỏ chui tận xương tủy con .
Cừu Minh cùng đám của , ba chuyến gánh phân bón, tay chân mỏi nhừ ngã vật xuống đống cỏ khô, ai nấy đều bốc mùi khó ngửi.
Nếu vì báo cáo cho vị quý nhân bên , Cừu Minh thà c.h.ế.t cũng đến đây tự chuốc khổ .
Hắn đến đây hôm nay vì Liễu Ngân Hoàn, kẻ vô dụng .
Huynh thể mất, nhị đương gia c.h.ế.t thể khác, đáng để đích mặt.
những gì vị quý nhân giao phó thì cho .
Mục tiêu thực sự của nhóm Cừu Minh là Tiết Triệt.
Vị quý nhân che chở cho họ trong triều đình dặn dò, nhất định bắt con trai của Tiết tướng quân, sống, và chuyện thật kín đáo, nếu sẽ rước họa .
Cừu Minh lấy may mắn vì ngụy trang phận để lẻn thăm dò tình hình .
Cái thôn hề đơn giản, nếu trực tiếp xông đ.á.n.h cỏ động rắn, e rằng sẽ tổn thất ít nhân lực, mà còn bắt Tiết Triệt.
Nửa vầng trăng khuyết càng leo lên cao, mái nhà tranh đầu rỉ xuống vài tia nguyệt quang.
Cừu Minh nheo mắt, con rắn quấn quanh đầu gối khè khè thè lưỡi.
Đợi đến khi trăng lên giữa trời, chính là lúc núi nhuộm máu.