Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 103: --- Vận rủi đeo bám
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh An uống xong rượu, cùng Thục Phi về chuyện luyện võ hôm nay:
“Hôm nay con học đến thức thứ hai của thương pháp , bọn họ còn chọn binh khí , Viên tướng quân cơ bản của bọn họ vẫn vững chắc.”
“Mộ Dung Minh lớp kêu đau bụng, ngoài xí mất hút; Mộ Dung Uyển xin nghỉ mấy ngày đến, nàng ở nhà luyện vũ kiếm...”
Thục Phi liếc con gái một cái: “Con Mộ Dung Uyển cung chơi với con ?”
Ninh An lắc đầu: “Mới . Con và nàng chơi hợp .”
“Mẫu phi,” Ninh An nghịch chiếc chén trong tay, “nhưng con nàng luyện kiếm giỏi hơn con.”
“Nàng sách giỏi hơn con , con nàng võ công cũng giỏi hơn con.”
Thục Phi đưa ngón trỏ khẽ chạm trán Ninh An:
“Nàng đó là vũ kiếm, là múa; con học là thương pháp, là hai thứ khác , căn bản gì để so sánh.”
Ninh An ôm trán, bĩu môi: “Hừ, dù con cũng một thứ gì đó giỏi hơn nàng.”
Hai Lễ Hòa Điện sách từng khẩu chiến, Mộ Dung Uyển từng tặng nàng một cây trâm để thể hiện thiện ý.
Ninh An nhận, nhưng mang về Dao Hoa Cung , Thục Phi liền bảo Ninh An trả .
Thế là Ninh An đó trả cây trâm cho Mộ Dung Uyển.
Quan hệ của hai đứa trẻ cứ thế mặn nhạt, ai cũng chọc ai, nhưng một sự cạnh tranh vi diệu.
Ninh An phận của Mộ Dung Uyển bằng , chỉ là quận chúa, nhưng Thất Hoàng thúc chỉ một Mộ Dung Uyển là con gái, vô cùng yêu thương Mộ Dung Uyển.
Mình đường đường là công chúa, nhưng phụ hoàng mấy cô con gái, còn nhiều hoàng t.ử như , phụ hoàng dù sủng ái đến mấy, cũng sẽ tận tâm như Thất Hoàng thúc đối với Mộ Dung Uyển.
Nàng hy vọng thể hơn nữa, xuất sắc hơn một chút, như phụ hoàng sẽ thường xuyên nhớ đến nàng.
Thục Phi xuống bên cạnh con gái, ôm con gái lòng, gì đó, nhưng chỉ thở dài một tiếng.
Hạ Phủ.
Tuyết đọng trong sân đều hạ nhân quét dọn sạch sẽ.
Nắng ấm ngày đông trận phong tuyết từ đám mây ló dạng, thành Trường An cuối cùng cũng thấy một ngày trời quang mây tạnh.
Mộ Dung Uyển khoác áo choàng lông cáo trắng, cầm một thanh kiếm múa trong vườn hoa.
Thân thể xoay chuyển, tà áo bay phấp phới.
Nàng dáng còn nhỏ nhắn, vài động tác cũng thuần thục, nhưng cái uyển chuyển của vũ kiếm.
“Hay, Uyển nhi múa kiếm thật .” Hạ phu nhân ngừng khen ngợi cháu ngoại.
Hạ Nghiên bên cạnh : “Nương, Uyển Nhi mới tập lâu, đừng khen nàng lên tận trời như .”
Hai vị cữu cữu và cữu mẫu của Hạ phủ càng khen ngợi rôm rả hơn:
“Uyển Nhi hình linh hoạt, múa kiếm cứ như một cánh bướm .”
“Uyển Nhi thông minh, quả nhiên giống những đứa trẻ khác.”
Mèo Dịch Truyện
“Muội và Vương gia thật phúc khí.”
Hạ Nghiên trong tiếng khen ngợi, nụ càng thêm hòa nhã.
Trong tháng Giêng, tuy Hạ Nghiên bận rộn xử lý các mối quan hệ xã giao ở Vương phủ, nhưng vẫn dành hai ngày đưa các con về Hạ gia ở đôi ba hôm. Mộ Dung Tuân cũng cùng về hôm qua, nhưng bữa cơm rời .
Hôm nay cả gia đình quây quần trong vườn, nấu trò chuyện.
Hạ phu nhân Mộ Dung Uyển đang học múa kiếm, liền bảo Mộ Dung Uyển biểu diễn một chút.
Mộ Dung Uyển vốn cũng ý , nàng mang theo cây kiếm thường dùng của . Vương phủ mời một vị sư phụ múa kiếm nổi tiếng đến dạy nàng, nàng cũng chịu học và tiến bộ nhanh.
Thế nhưng sư phụ đôi khi bảo nàng: “Đừng nóng vội, thể học quá nhanh.”
Mộ Dung Uyển nghĩ mà nhanh ? Nàng học thêm vài chiêu thức vũ điệu nữa thì mới thể biểu diễn dịp Tết.
Mộ Dung Uyển ngoại tổ mẫu và các cữu cữu khen ngợi, liền càng sức múa trong vườn. Nàng nghĩ, đợi thêm hai tháng nữa, nàng sẽ đúc một thanh kiếm mới, nạm những viên đá quý từ Tây Vực vận chuyển đến, chắc chắn ánh mặt trời sẽ lấp lánh tuyệt .
Mộ Dung Uyển còn múa xong, khóe mắt liếc thấy ca ca Mộ Dung Minh thế mà chuồn mất từ lúc nào, nàng lập tức chút vui. Ca ca thật ngốc, gì thì thôi, đến cả thưởng thức cũng .
Mộ Dung Uyển quanh một lượt, thấy ngoại tổ phụ và tam cữu cữu cũng còn ở đó, niềm vui ban đầu trong lòng nàng vơi hai phần.
…
Hạ Đình Phương đang cau mày xem sổ sách trong thư phòng.
Sổ sách của Hạ phủ trong tay Hạ phu nhân, còn cuốn sổ trong tay Hạ Đình Phương là sổ tư khố do y tích lũy.
Vốn dĩ tư khố của y chất đầy vàng bạc, nhưng giờ đây, những con sổ sách hiển nhiên cho thấy bạc trong tư khố sụt giảm mạnh. Hai năm nay thật là quỷ dị, việc đều thuận lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-103-van-rui-deo-bam.html.]
Trước tiên là mất Lỗ Phong và Thanh Xà Trại trướng , một việc còn dễ dàng động thủ nữa.
Sau đó, vì việc muối lậu ở Lĩnh Nam điều tra, triều đình nghiêm khắc tra xét khắp nơi, khiến các đường dây muối lậu khác của Hạ Đình Phương cũng đều đình trệ.
Rồi đến khi Tống gia sụp đổ, y tích trữ thượng phẩm tùng yên mặc để đẩy giá mực lên cao, kết quả Hắc Sơn Mặc đột ngột xuất hiện, kéo giá mực xuống thấp hơn cả giá ban đầu.
Y sớm nhận tin tức rằng Kiềm Trung Đạo sẽ cầu xin triều đình cấp vải vóc, y đặc biệt cho tích trữ một ít vải, nhân cơ hội bán , nào ngờ gì đó về Hắc Sơn Bố.
Trên quan trường, khắp nơi đều cần dựa các mối quan hệ và sự sắp xếp, phủ dùng độ xa xỉ, nếu nguồn thu khổng lồ, Hạ phủ căn bản thể duy trì sự giàu sang hiện tại.
Kể từ khi đấu đổ Bùi Định Lễ, Hạ Đình Phương trải qua một thời gian dài thuận buồm xuôi gió.
hiện tại, vận hạn , việc đều suôn sẻ, khiến y cảm giác bó buộc.
Y khổ cực mấy chục năm mới đạt địa vị cao như ngày nay, chính là để cao hơn khác một bậc, vững vàng sống một cuộc đời phú quý vinh hoa. Chỉ trông cậy Hoàng thượng, căn bản là thể.
Y tuy từng là thanh đao trong tay Hoàng thượng, một bí mật, nhưng y hiểu rõ Hoàng thượng và y bản chất là cùng một loại .
Tự tư tự lợi, bạc tình vô nghĩa.
cũng chính vì thế, y mới thấu hiểu tâm tư của Hoàng thượng.
Năm xưa Tiên đế lâm nguy, Hạ Đình Phương kịp thời quy thuận trướng Tam hoàng t.ử Mộ Dung Vũ. Đây là quyết định táo bạo và chính xác nhất y từng trong đời.
Sau Thái t.ử bạo tễ, Nhị hoàng t.ử mất tích, trong sự kinh ngạc của tất cả , Mộ Dung Vũ đăng cơ xưng đế.
Còn y, Hạ Đình Phương, nương theo cơn gió đông mà thuận thế trỗi dậy, thăng tiến vùn vụt.
Y vốn dĩ cũng cho rằng quan cao lộc hậu thì sẽ thỏa mãn, nhưng khi lên địa vị cao mới nhận càng nhiều, sẽ càng tham lam, vĩnh viễn lúc nào cảm thấy đủ.
Y cần thêm nhiều của cải nữa, cần nguồn thu ngừng nghỉ, cần lấy mãi hết, dùng mãi cạn.
“Lĩnh Nam, Tầm Châu, Hắc Sơn Mặc, Hắc Sơn Bố.”
Hạ Đình Phương nheo mắt , ngón tay gõ gõ lên mặt bàn, miệng lặp lặp mấy chữ.
Tầm Châu đó xem điều gì đó hề tầm thường.
Nếu thể nắm Hắc Sơn Mặc và Hắc Sơn Bố trong tay để thao túng, lợi nhuận sẽ ít hơn việc buôn bán muối lậu đây.
“Có !”
“Lão gia.” Ngoài cửa lên tiếng bước .
“Cho Minh Hà và Minh Thủy dẫn Lĩnh Nam một chuyến.”
“Vâng, lão gia.”
Hạ Đình Phương khi dặn dò xong xuôi trong thư phòng, liền bước , băng qua hành lang để dùng bữa trưa.
Y đường cảm thấy điều gì đó đúng lắm. Y đầu đình hóng mát bên ao, thấy những tấm màn treo bốn góc gió thổi bay phấp phới, đình trống .
Bình thường, lão tam Hạ Yến Thanh đều ở trong đình nấu , vẽ tranh, ngâm thơ, những chuyện nhàn rỗi đến phát hoảng.
Thế nhưng gần đây thấy Hạ Yến Thanh khỏi viện tử. Ngay cả hôm qua Hạ Nghiên đưa các con về phủ dùng cơm, cũng thấy bóng dáng Hạ Yến Thanh.
Hạ Đình Phương và Hạ Yến Thanh hai cha con đó lâu cãi một trận, đều nghĩ tam lang vẫn nguôi giận, cứ ru rú trong viện t.ử chịu ngoài.
Hạ Đình Phương cũng chẳng dung túng: “Hắn thì cứ để một trong viện, khỏi ngoài chướng mắt.”
hôm nay Hạ Đình Phương nhận chút bất thường.
Y xoay bước, đến viện t.ử của Hạ Yến Thanh, sai hạ nhân:
“Mau gọi cái nghiệt t.ử đây!”
Hạ nhân đáp: “Lão gia, tam lang hôm nay chuyên tâm tịch cốc tu hành, cho nô tài quấy rầy, còn tự khóa cửa từ bên trong ạ.”
Sắc mặt Hạ Đình Phương càng tệ hơn: “Đập cửa !”
Hạ nhân thấy lão gia giận dữ như , đành đập cửa.
Rầm!
Chốt cửa bên trong gãy lìa, cánh cửa mở toang.
Hạ nhân bước , hoảng hốt cầm một tờ giấy chạy :
“Lão gia! Lão gia! Tam lang thấy !”
Mặt Hạ Đình Phương lập tức cứng đờ, cầm lấy tờ giấy xem, tức đến bảy khiếu bốc khói.
Trên giấy chỉ một câu:
【Ta ở Trường An chẳng an, nguyện theo dấu T.ử Tín, để an ủi túc nguyện cả đời còn .】