Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 66: "Tần Chinh"

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:40:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Gia Niên đến mặt Hạ Từ, cúi xuống, mái tóc dài mềm mượt gội xong rủ xuống mặt cô bé.

 

Hạ Từ nhột, xoay một cái.

 

Tại Thương Truy nhắm Hạ Từ? Hắn Hạ Từ từ ? Trên Hạ Từ thứ gì ? Còn trong tiểu thuyết thì , tại một nhân vật mạnh mẽ như Thương Truy nhắc đến dù chỉ một câu?

 

Thế giới c.h.ế.t tiệt .

 

Hạ Từ của họ rõ ràng chỉ nên là một đứa trẻ vô tư, hồn nhiên, lớn lên trong hạnh phúc.

 

Ánh mắt đều đổ dồn khuôn mặt Hạ Từ.

 

Làm thế nào để Hạ Từ lớn lên bình an khỏe mạnh, khó khăn đến .

 

vì họ chắn cực khổ cho Hạ Từ, cốt truyện hài lòng, nên trả tất cả ?

 

Tại chứ?

 

Hạ Từ điều gì , cô bé vẫn là một đứa trẻ ngoan, chẳng lẽ khác thường thì c.h.ế.t ?

 

Hà Kỳ cảm thấy nặng nề hơn những chơi khác. Hệ thống vẫn luôn ở bên cạnh , thời gian ở bên hệ thống nhiều hơn các chơi khác.

 

, Hà Kỳ nhạy cảm với thời điểm hệ thống phát sinh .

 

Lần đầu tiên là khi họ xuyên đến thế giới . Lần thứ hai là khi Hạ Từ Quan Tiểu Ương đưa hang động.

 

Ngay cả khi một trong hai xảy , câu chuyện đến bây giờ cũng sẽ một sai lệch lớn.

 

Hà Kỳ nghi ngờ những là ngẫu nhiên, mà một mối liên hệ nào đó. tìm thấy bằng chứng.

 

Trên lầu.

 

"Tần Chinh" lẽ đang ngủ cửa sổ. Kể từ khi nhà phát hiện thích nhảy cửa sổ bỏ trốn, họ lắp thêm một ổ khóa cửa sổ.

 

Tay "Tần Chinh" sờ ổ khóa.

 

Bố đang thúc giục nó.

 

Nếu nó thành nhiệm vụ, bố sẽ g.i.ế.c nó. Còn g.i.ế.c cả những xung quanh nó.

 

"Tần Chinh" nắm chặt bàn tay, ổ khóa vuông vức lòng bàn tay nó đau nhói.

 

Khi đến ngôi nhà , nó bắt đầu trở nên kỳ lạ.

 

Trong lòng nảy sinh những ý nghĩ nên , ám ảnh nó. Đôi khi lòng nó chua xót, đôi khi đau, nhưng đôi khi, dễ chịu như uống nước mật ong ấm. Sự đổi khiến nó nhận một trái tim.

 

trái tim thuộc về cơ thể , thuộc về Tần Chinh, ?

 

Nó thực gọi là Tần Chinh. Linh hồn trong con cá lầu mới là Tần Chinh thật sự.

 

đ.á.n.h cắp cơ thể của bé, đ.á.n.h cắp tên của bé, còn dùng cả trái tim của bé nữa.

 

"Tần Chinh" nỡ rời khỏi đây. Nó miêu tả cảm xúc của lúc như thế nào, những việc nó , dù nó vô cùng kháng cự, nỗi đau dường như x.é to.ạc nó .

 

tiếp tục ở đây.

 

Ở đây gọi nó dậy, nấu cơm cho nó ăn, hỏi nó khát , đói , ngoài chơi . Khi nó đau, những ở đây thể nhận ngay lập tức, cho nó uống nước mật. Đó là thứ ngọt ngào nhất mà "Tần Chinh" từng uống trong đời. Nó cần hài lòng những ở đây, họ vẫn sẽ mỉm với nó.

 

Thậm chí đôi khi họ đ.á.n.h nó, cũng đau, chỉ là vẻ thôi.

 

Nó thích Tống Giai Ngưng. Khi đều bận rộn, nó gì, Tống Giai Ngưng gọi nó đến bên cạnh, truyện cho nó . Nó hỏi Tống Giai Ngưng về đứa bé trong bụng, thể cảm nhận Tống Giai Ngưng dù bên ngoài tỏ vẻ kiên nhẫn, nhưng trong lòng vẫn mong đợi. Tất cả trong Thiên Uyển đều mong chờ sự đời của đứa bé .

 

"Tần Chinh" sẽ nghĩ, khi nó đến thế giới , ai mong đợi nó ?

 

Nó thích Bùi Nghi Bân, thích Lâm Gia Niên, thích dì.

 

Thích Thang Nguyên nhất.

 

Người tên Thang Nguyên còn dẫn nó sân vận động chơi, đ.á.n.h cầu lông.

 

vụng về, phát cầu cũng hụt. "Tần Chinh" nghĩ sẽ đánh, nhưng Thang Nguyên đánh. Anh chỉ xoa đầu nó, nhe răng .

 

"Nhóc con! Tiếp tục ! Đừng dừng !"

 

Sau đó mua nước ngọt cho nó, vỗ vai nó, kéo nó lòng.

 

"Đây mới là đầu tiên mà, đừng nản lòng. Nhà vợt cầu lông, em luyện tập , chúng đến sân cầu lông để xem thành quả của em nhé."

 

Họ hành xử như thể nó là một con .

 

Nếu bố xuất hiện, "Tần Chinh" thật sự nghĩ . Nó dụi dụi mắt, nước mắt chảy .

 

Hạ Từ cũng sẽ . Mọi đều cô bé giả vờ. Bởi vì cô bé trốn tránh, bài tập, nên lúc nào cũng giả vờ đáng thương.

 

chính nó cũng , vì nó cũng trốn tránh ?

 

"Tần Chinh" nghiến răng thút thít.

 

Nước mắt của nó khác với Hạ Từ. Bố nó sẽ quan tâm.

 

luyện tập lâu cách vung vợt và đỡ cầu, cuối cùng cũng thành công. cơ hội đ.á.n.h cho Thang Nguyên xem nữa .

 

Nó cũng học cách dùng đũa, sẽ rơi cơm khắp bàn nữa.

 

Nó nghĩ thể tiếp tục sống như thế , cố gắng học thứ của con , nếu nó thể hiện , sẽ cho nó học, giống như Hạ Từ ?

 

Không thể nào .

 

"Tần Chinh" hít hà, mở bàn tay , ổ khóa trong lòng bàn tay vỡ vụn.

 

Nó đẩy cửa sổ .

 

Trăng đêm nay mây che khuất.

 

Bà Khương gọi điện thoại cho bà lão Triệu. Họ là bạn bè khá thiết, bà lão Triệu cũng là , bà Khương rơi bẫy của Thương Truy.

 

Không ngờ nhắc đến Tiểu Thần, bà lão Triệu liền như biến thành một khác.

 

Trong mắt bà , gia đình là tất cả. Mà Tiểu Thần là vị thần giữ vững gia đình bà, nếu ai chỉ trích Tiểu Thần, chẳng khác nào phá hoại gia đình bà .

 

" cũng nhiều nữa. Tôn trọng lựa chọn của bà, bà khó khăn cứ tìm ." Bà Khương cúp điện thoại.

 

Hạ Từ dụi mắt, môi chu lầm bầm: "Là bà Triệu ạ?"

 

Bà Khương nắm tay cô bé: "Con sẽ vi khuẩn dính đấy."

 

"Sư phụ ?" Cô bé quanh, thấy bóng dáng Lâm Gia Niên.

 

Chuyện của Thương Truy, những chơi đều chung quan điểm.

 

Họ Hạ Từ tham gia.

 

Cô bé chỉ cần tiếp tục học, một đứa trẻ đơn giản, bình thường.

 

Hạ Từ duỗi , ngáp một cái như mèo, đó tự nhiên rúc lòng bà Khương, hít hà.

 

Bà Khương: "Vẫn còn ngủ ?"

 

Hạ Từ lắc đầu, nhắm mắt: "Chó con còn dắt dạo."

 

Bà Khương hiểu .

 

Hạ Từ chỉ nũng thôi.

 

Bà vỗ lưng Hạ Từ: "Được , dậy con, lì thế thật sự sẽ ngủ quên mất đấy."

 

Hạ Từ cựa quậy hai cái, bò dậy.

 

Chó con chân Hạ Từ vẫy vẫy cái đuôi nhỏ.

 

Hạ Từ xoa hai cái, vỗ m.ô.n.g nó: "Đi thôi, chúng ngoài chơi."

 

Trước khi khỏi cửa, cô bé kéo một gói bánh táo tàu giòn bàn .

 

Dù là Tần Chinh trong nhà Tần Chinh nước, Hạ Từ đều thích. Đương nhiên, cũng ghét. Cô bé mong họ nhanh chóng biến .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-66-tan-chinh.html.]

Hạ Từ cầm đồ ăn vặt đến hồ nước để cho cá ăn.

 

Hai bóng dáng quen thuộc đang ở đó.

 

Hạ Hứa Nặc và "Tần Chinh".

 

Họ dường như đang tranh cãi điều gì đó, "Tần Chinh" đang siết cổ Hạ Hứa Nặc, gần như nhấc bổng cô bé lên.

 

Tay Hạ Hứa Nặc khó khăn kết ấn, từ từ đặt lên mặt "Tần Chinh". Con ch.ó nhỏ Bạch Bạch của cô bé cố sống cố c.h.ế.t c.ắ.n mắt cá chân "Tần Chinh", bãi cỏ đổ ít máu.

 

Chó con bên cạnh Hạ Từ ngửi thấy mùi lạ của Hạ Hứa Nặc, sủa hai tiếng về phía họ.

 

"Tần Chinh" thấy Hạ Từ, lập tức buông tay.

 

Ấn chú của Hạ Hứa Nặc đè lên mặt "Tần Chinh", khuôn mặt tối sầm một mảng.

 

" cố ý," "Tần Chinh" vội vàng giải thích với Hạ Từ, "Cô đ.á.n.h ."

 

Hạ Hứa Nặc vội vàng chạy đến mặt Hạ Từ, chắn Hạ Từ: "Chị! Hắn là quái vật! Trên mùi m.á.u và xác chết, chị đừng để lừa!"

 

Cơ thể "Tần Chinh" khẽ run lên. Hắn Hạ Từ với vẻ mặt biểu cảm, mắt đỏ hoe.

 

Quái vật.

 

Cậu chỉ là một con quái vật.

 

Cậu cũng mà.

 

Hắn chằm chằm Hạ Từ, cô bé cũng nghĩ là quái vật ?

 

Hạ Từ đẩy Hạ Hứa Nặc .

 

Hạ Hứa Nặc kinh ngạc: "Chị? Hắn là quái vật!"

 

Hạ Từ: "Ồ."

 

Hạ Hứa Nặc: "Hắn chắc chắn hại ít ! Nên mới mùi m.á.u tanh nồng như !"

 

Hạ Từ cúi mắt, nâng tay, những con quỷ cổ dày đặc từ trong tay áo cô bé bò .

 

Trong mắt Hạ Hứa Nặc, hàng chục con quỷ mặt mũi đáng sợ xuất hiện trong nháy mắt.

 

Cô bé sợ đến ngã xuống đất.

 

"Cô thấy là quái vật ?" Hạ Từ hỏi một cách thờ ơ.

 

Hạ Hứa Nặc nghiến răng, cố gắng dậy: "Chị là chị của em, chị khác."

 

Đầu Hạ Từ nghiêng sang một bên, như đang suy nghĩ điều gì đó.

 

"Cô nghĩ , còn khác thì ? Hạ Văn Sơn, Hạ Chu, sư phụ cô, chẳng đều cho rằng là một con quái vật." Hạ Từ để ý đến cô bé nữa, đến bên cạnh "Tần Chinh".

 

"Tần Chinh" kéo ống tay áo cô bé, giải thích, nhưng cuối cùng lời nào.

 

Bố , nếu nó thật sự bất kỳ dây dưa nào với con , ông sẽ g.i.ế.c tất cả những nó quan tâm.

 

Hạ Từ bên bờ nước, chuẩn mở gói bánh táo tàu.

 

Linh hồn của Tần Chinh bay lên, tố cáo Hạ Từ: "Tại giúp ! Hắn là quái vật! Hắn cướp mất xác của ! Hắn còn ăn thịt !"

 

Hạ Từ: "Có liên quan gì đến ."

 

Tần Chinh: "Cô! Họ đúng! Cô bao giờ thương xót và đồng cảm! Cô và con quái vật đó mới là một loại ! Không, các !"

 

Hạ Từ ném gói bánh táo tàu xuống chân.

 

Tần Chinh im lặng, hối hận vì lỡ lời.

 

Vẻ mặt Hạ Từ đổi, như thể thấy lời .

 

Hạ Hứa Nặc đuổi theo, ch.ó con của cô bé cũng sát bên: "Chị, em sẽ đổi , bọn họ chắc chắn hiểu lầm chị. Chị ơi!"

 

"Chị ơi!"

 

Hạ Hứa Nặc bật : "Bố mất , của em cũng chỉ còn chừng thôi. Em mất bất kỳ ai. Chị đừng nhận em, em sợ lắm, mỗi đêm em đều mơ thấy lượt bỏ ..."

 

Đây từng là cơn ác mộng của Hạ Từ.

 

Hạ Từ nâng tay, vẻ mặt phức tạp Hạ Hứa Nặc.

 

Lúc , nên xoa đầu cô bé, an ủi cô bé ?

 

"Bố là khác hại chết, em còn ai hại ông , ông thậm chí còn còn hồn phách. Chị ơi, em hận quá, em sợ quá!"

 

Hạ Từ rụt tay .

 

Hạ Văn Sơn và Trương Linh Linh c.h.ế.t trong cùng một đêm.

 

Điều ý nghĩa gì, Hạ Từ rõ.

 

Bà ngoại từng , Trương Linh Linh yêu Hạ Văn Sơn đến mức còn là chính , giống như em gái của bà ngoại . Bị lừa, hại, vẫn còn bao che cho những kẻ đó bằng một lời dối ngây thơ.

 

Trương Linh Linh tìm Hạ Văn Sơn, điều là chắc chắn.

 

Hạ Từ nghi ngờ Trương Linh Linh g.i.ế.c Hạ Văn Sơn. Bà mãi mãi ở bên Hạ Văn Sơn.

 

Hai đối với Hạ Từ mà , từng là những cô bé khao khát, nhưng giờ xa lạ, hề tình cảm.

 

Hạ Hứa Nặc thì khác.

 

Hạ Từ nên đặt Hạ Hứa Nặc vị trí nào. Hạ Hứa Nặc với cô bé, thật lòng thích cô bé, nhưng mỗi Hạ Hứa Nặc xuất hiện, khiến Hạ Từ gặp xui xẻo. Nếu Hạ Hứa Nặc ghét cô bé thì , Hạ Từ thể coi Hạ Hứa Nặc là quan trọng.

 

Hạ Từ hy vọng hai họ sẽ ở thật xa , bao giờ gặp mặt.

 

"Cô đến đây gì?" Hạ Từ lạnh lùng hỏi.

 

Hạ Hứa Nặc: "Chị, em và sư phụ sắp rời khỏi Lâm Giang, tìm ông Tề. Bố ngày mai cũng sẽ an táng, em gặp chị một nữa. Em... em cùng chị thăm bố ngày mai."

 

Tần Chinh, lời Hạ Hứa Nặc từ nước, đột nhiên khẽ động.

 

Hạ Từ: "Cô sẽ gặp . Chẳng đến cả linh hồn cũng còn ?"

 

Hạ Hứa Nặc vốn chị trông lạnh lùng vô tình, là sự thật. Cô bé ngừng biện hộ cho Hạ Từ trong lòng.

 

"Linh hồn cũng còn." Hạ Hứa Nặc lẩm bẩm câu , gần như sụp đổ.

 

"Là ai, rốt cuộc là ai hại bố, là ai!?"

 

Hạ Từ: "Cô ?"

 

Hạ Hứa Nặc ngây cô bé.

 

Hạ Từ ghé sát tai cô bé.

 

Hạ Hứa Nặc mắt trợn trừng.

 

"Chị lừa em! Không thể nào! Chị lừa em!" Hạ Hứa Nặc lùi , "Chị ghét em, nên chị lừa em, ?"

 

Hạ Từ chỉ cô bé.

 

"Tần Chinh" đột nhiên lao xuống nước, tóm lấy Tần Chinh thật.

 

Tần Chinh trong lúc hoảng loạn đành dốc sức vùng vẫy, nhảy lên khỏi mặt nước.

 

"Hạ Từ! Cứu ! Cứu !"

 

Hạ Từ thờ ơ.

 

Anh nhảy đến chân Hạ Từ và Hạ Hứa Nặc, vô tình va ch.ó con của Hạ Hứa Nặc.

 

"Tần Chinh" lao tới, bắt cá mà bắt ch.ó con đang bất tỉnh.

 

Hạ Hứa Nặc bừng tỉnh: "Tiểu Bạch Bạch!"

 

"Tần Chinh" chạy về phía ngoài Thiên Uyển, Hạ Hứa Nặc đuổi theo .

 

 

Loading...