Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 492
Cập nhật lúc: 2025-11-13 00:28:10
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Sơ định thể nào, thì Tưởng Thành mở lời:
"Cô đến . Mau ngoài gọi cô , nếu cô sẽ tìm quá chỗ mất. Đừng gặp ."
Trần Sơ tuy tin, nhưng thấy ác ý, sợ chị Thừa Chi tìm vô ích, nên quyết định ngoài xem thử.
Cậu bước nhanh khỏi phòng, chạy thẳng đến cổng, quả nhiên thấy giọng Lục Thừa Chi.
Cậu kinh ngạc đầu căn phòng Tưởng Thành đang ở, vội vàng chạy khỏi nhà, thì thấy Lục Thừa Chi gọi tên , tìm kiếm về phía căn nhà phía .
"Chị Thừa Chi." Trần Sơ phi như bay, hét lớn.
Lục Thừa Chi thấy giọng Trần Sơ, thấy đó, lập tức thở phào.
Đến gần, cô kỹ Trần Sơ một lượt, "Lại gặp Thư Hạo ?"
Thấy vết bầm mặt hôm qua tan, giờ thêm vết thương mới, cổ áo sơ mi trắng dính máu.
Lục Thừa Chi thấy kinh hãi và hối hận.
Trần Sơ gật đầu, "Ừm. Mấy hàng xóm chỉ đường cho chúng Thư Hạo mua chuộc. Hắn cố ý bảo chỉ hai đường khác để chờ chị ở đó."
Lục Thừa Chi xong vô cùng tức giận, "Thật quá đáng. Chúng báo cảnh sát , bệnh viện."
"Không bảo chị đợi ở khách sạn ? Sao tìm đến đây? Nguy hiểm lắm."
Trần Sơ ngờ đàn ông đó chỉ ngũ quan nhạy bén, mà còn hiểu chị Thừa Chi.
" thấy lâu về, vẫn lo gặp Thư Hạo đường, yên tâm, nên lái xe tìm ."
Nghe câu , Trần Sơ im lặng.
Lục Thừa Chi thấy gì, lo lắng :
"Xe đậu ở lề đường phía , chúng mau về ."
Trần Sơ do dự một chút, "Vừa nãy một cứu , tái phát bệnh cũ, vẫn còn trong phòng."
"Anh ?"
Lục Thừa Chi trong lòng bỗng dưng chùng xuống, : "Vậy cảm ơn tử tế. Chúng đưa bệnh viện cùng ."
Trần Sơ gật đầu, "Được."
Hai cùng nhà. Trần Sơ dẫn Lục Thừa Chi phòng Tưởng Thành, thì thấy biến mất.
"Anh nãy còn ở đây mà."
Trần Sơ nghi ngờ.
Rõ ràng quen chị Thừa Chi, nhưng dặn đừng cho cô . Bây giờ còn trốn nữa.
Xem thực sự gặp chị Thừa Chi.
Trần Sơ cảm giác là gì. Cậu do dự một lát, với Lục Thừa Chi:
"Thôi, chúng thôi. Chắc về ."
Lục Thừa Chi gật đầu, "Chắc là vội khám bệnh nên . Chúng cũng mau giải quyết xong chuyện bệnh viện."
Trần Sơ giọng điệu quan tâm của Lục Thừa Chi, tâm trạng , gật đầu, "Ừm."
Tưởng Thành trốn trong một căn phòng, tiếng chân hai biến mất, như rút hết sức lực.
Mãi một lúc mới định cảm xúc.
Anh trở về khách sạn, nhét địa chỉ Lưu Tuyết Yến khe cửa phòng Trần Sơ.
Trần Sơ và Lục Thừa Chi đến sở cảnh sát báo án, mới bọn Thư Hạo đưa đến sở cảnh sát.
Chỉ là Thư Hạo là kiều bào, phận đặc biệt, cần một thủ tục mới thể kết tội.
cảnh sát cũng bày tỏ, tuyệt đối dễ dàng tha cho .
Hai bất ngờ và hài lòng với kết quả . Sau khi cảm ơn cảnh sát thì rời .
Lục Thừa Chi đưa Trần Sơ đến bệnh viện.
Sau khi kiểm tra, vấn đề gì lớn. Bác sĩ kê vài thang thuốc, bảo mang về.
Trên đường về khách sạn, Lục Thừa Chi thất vọng, "Không còn tìm Amy ?"
"Đừng lo, những hàng xóm mua chuộc, trả tiền là . Chúng cũng thể thử."
Người địa chỉ Amy, chỉ là bây giờ tìm ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-492.html.]
Nếu thể dùng tiền hỏi , thì họ cũng thể.
Hai trở về khách sạn. Trần Sơ mở cửa, thấy một mẩu giấy nhét ở cửa.
Trên đó tên và địa chỉ của Lưu Tuyết Yến.
Trần Sơ mẩu giấy tay, thất thần. Người đàn ông thậm chí còn chỗ ở?
Nghĩ đến việc ác ý, khả năng phân tích cực chuẩn, thủ cũng giỏi, cùng với khí chất và sự hiểu về chị Thừa Chi, Trần Sơ đoán lẽ là nhà họ Lục.
Cậu cất mẩu giấy, bàn, tự rót một cốc nước uống xuống.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Cậu lâu về nước, và đây là đầu tiên đến nhà chị Thừa Chi.
Mọi thông tin về chị Thừa Chi đều từ Lục Nhã.
Vì , nào của nhà họ Lục, thực sự nghĩ .
Sáng hôm , gõ cửa phòng Lục Thừa Chi
"Chị Thừa Chi, hỏi địa chỉ Amy ."
Lục Thừa Chi mở cửa, thấy mặt Trần Sơ vẫn xanh xanh tím tím,
"Cậu đưa địa chỉ cho . lái xe sẽ về nhanh thôi. Cậu nghỉ ngơi cho khỏe. Giải quyết xong chuyện thì ngày mai chúng về."
Trần Sơ , "Nếu chị thực sự yên tâm, chúng cùng ."
Thấy Lục Thừa Chi do dự, Trần Sơ mở lời, "Thư Hạo ở sở cảnh sát , sẽ nguy hiểm nữa."
"Thôi ."
Tưởng Thành bên cửa sổ, hai cùng xuống lầu, cho đến khi xe Lục Thừa Chi biến mất, anhmới bàn và gọi điện thoại.
Người bên giọng Tưởng Thành, lịch sự :
"Tư lệnh Tưởng, nhà họ Thư mà ngài bảo chúng điều tra, đây quả thực chút tiếng tăm ở Thượng Hải.
Hậu duệ trong nhà lượt di cư, những còn sống nhờ một tài sản thừa kế tại địa phương.
Tuy còn như xưa, nhưng cũng thường thể sánh .
Mấy năm nay, các hậu duệ xuất ngoại thường xuyên trở về thăm .
Mỗi đều nhân danh kiều bào Hoa kiều quyên góp cho một tổ chức khó khăn.
Ví dụ như bệnh viện, viện dưỡng lão, nên danh tiếng và uy tín ở khu vực khá cao.
Bây giờ họ tìm , khả năng bảo lãnh tại ngoại.
Vì hành vi của gây thương vong về , nên sẽ xử lý như một vụ gây rối đ.á.n.h thông thường."
Tưởng Thành trầm tư một chút,
"Hắn mua chuộc những hàng xóm gần đó, tạo bẫy rập, cố ý mưu hại Trần Sơ - con trai Trần ngoại trưởng.
Hơn nữa rõ phận của Trần Sơ, nên đây tuyệt đối một vụ đ.á.n.h thông thường. nghi ngờ đây là nhắm Ngoại trưởng Trần.
Mặc dù Hoa Quốc, nhưng phạm tội ở Hoa Quốc, thì tuân thủ pháp luật Hoa Quốc.
tham khảo ý kiến, tù giam ba năm thì cần thông báo cho Lãnh sự quán nước A tại Hoa."
" gì . Đa tạ Tư lệnh Tưởng chỉ điểm."
Tưởng Thành, " sẽ đến gặp Thư Hạo một chuyến."
"Được, sẽ bảo sắp xếp."
Cúp điện thoại, Tưởng Thành đến sở cảnh sát tiếp đón.
Thư Hạo đeo còng tay, hề để tâm, mặt Tưởng Thành, đ.á.n.h giá một cái
"Biết là ai chứ?"
Tưởng Thành khẽ một tiếng, một lát, giọng điệu nhàn nhạt: "Biết ."
"Biết mà còn dám báo cảnh sát bắt ."
Thư Hạo nhớ đến thủ của , tuy sợ hãi, nhưng nãy chú gọi điện đến, bảo đừng lo lắng.
"Anh mau đến chứng cho cảnh sát , là mấy chúng hẹn solo vì chuyện vặt, bây giờ ."
Tưởng Thành thu nụ , nghiêm túc với :
"Anh nên hỏi là ai, hãy mở miệng nhờ việc, như mới đúng quy củ."