Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 486

Cập nhật lúc: 2025-11-11 12:29:04
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Thành mở lời, "Con sẽ để chuyện xảy nữa."

Bà Tưởng con trai cả luôn giữ lời, "Nếu con , an tâm ."

lúc , Lục Thừa Mỹ tới. 

Cô mang theo một cái túi lớn, lấy một món , đưa đến mặt bà Tưởng, "Bác Tưởng, cái gối giúp ngủ ngon, do Nhã Nhã mua, tối bác thể gối, thoải mái ạ.

Còn hộp dầu , là để chống nứt gót chân, hiệu quả , là chị cháu mua đấy."

Bà Tưởng dậy nhận lấy, "Cảm ơn Thừa Chi và Nhã Nhã hộ bác."

Bà Tưởng những món quà , đột nhiên chút cảm xúc. Quả thực, con gái con dâu nhà họ Lục đều chu đáo.

Lục Thừa Mỹ Tưởng Thành, đưa món quà còn tay đến mặt Tưởng Vinh, 

"Anh hai Tưởng, đây là Nhã Nhã nhờ em mang về cho . Em thích vũ khí, nên mua cho một bộ d.a.o quân đội Thụy Sĩ."

Tưởng Vinh tuy vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, nhưng khoảnh khắc nhận lấy món quà, khóe mắt khóe môi kìm nở một nụ nhẹ nhàng.

Anh mở bao bì, thấy một con d.a.o nhỏ gấp gọn. 

Anh sự nhạy cảm tự nhiên với những thứ , mấy ngón tay lướt qua lướt , từng lưỡi d.a.o nhỏ dài ngắn khác , hình dáng đa dạng lượt mở .

Khóe môi Tưởng Vinh khẽ cong, kìm khen ngợi:

 "Mắt của Nhã Nhã thật ."

Một vũ khí sắc bén nhỏ gọn, thể nghĩ nhiều tình huống sử dụng, còn tiện mang theo.

Bà Tưởng vẻ mặt thỏa mãn của con trai thứ, trong lòng cảm thán. 

Không thể , cô bé nhà họ Lục đó hiểu rõ con trai thứ của bà từng ly từng tý. 

Cô gái bình thường nào nghĩ đến việc tặng thứ .

Các khớp ngón tay Tưởng Vinh khéo léo gạt, tất cả lưỡi d.a.o ngay lập tức trở về vị trí cũ.

Lục Thừa Mỹ thấy Tưởng Thành thỉnh thoảng liếc món đồ tay Tưởng Vinh,

"Anh cả Tưởng, chị Thừa Chi cũng mang quà về cho , nhưng em thể mang hết một lúc. 

Hay là cùng qua bên đó lấy , kịp lúc bên em sắp dọn cơm. Anh và hai Tưởng cùng qua, ăn thêm một bát."

Tưởng Thành ăn xong miếng cơm cuối cùng trong bát, "Để Tưởng Vinh ."

Tưởng Vinh dậy, "Vậy em qua ăn cơm đây."

Tưởng Thành bóng lưng Tưởng Vinh và Lục Thừa Mỹ, bình tĩnh dậy, trở về phòng .

lâu, tâm trạng vẫn thể tĩnh .

Hơn ba tháng , Thừa Chi thế nào ?

Anh ngả lưng ghế, đồng hồ treo tường, một bữa cơm Tưởng Vinh cần ăn lâu đến ?

Anh chút yên, phòng khách, thấy bà Tưởng đang sofa mở hộp dầu mà Thừa Chi mang từ nước ngoài về.

"Mẹ, con qua xem Tưởng Vinh, ăn lâu thế mà về, khi nào cãi với Thừa Bình ."

Tưởng Vinh bước , thấy một đàn ông lạ mặt đang ở bàn thao thao bất tuyệt, từ thời sự chính trị đến phong tục tập quán của các vùng miền, khiến Lục Thừa Bình vẻ mặt sùng bái lắng .

Và thỉnh thoảng Lục Thừa Chi, như đang chờ đợi phản hồi của cô.

Chị Thừa Chi cũng phụ họa .

Thậm chí Tưởng Vinh lúc nào, hai chị em họ cũng hề .

Chỉ điều, như Tưởng Vinh, chỉ cần mang chút địch ý, sẽ vô thức tỏa một cảm giác xâm lược và áp bức thể bỏ qua, khiến khó lòng ngó lơ.

Tưởng Vinh luôn nhạy bén với mối đe dọa và nguy hiểm.

Trần Sơ cũng nhận thấy ánh mắt của đàn ông đang đổ dồn

Cậu vô thức ngừng . Khí chất của quá mạnh mẽ, quá thiện.

Lúc , Lục Thừa Bình và Lục Thừa Chi mới phát hiện Tưởng Vinh đến.

Lục Thừa Bình dậy chào hỏi: "Tưởng Vinh, mau xuống."

Tưởng Vinh vẫn Trần Sơ đang bên cạnh Lục Thừa Chi, mặt cảm xúc xuống.

Vịt Trắng Lội Cỏ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-486.html.]

Lục Thừa Bình tưởng tò mò, vội giải thích: 

"Tưởng Vinh, là Trần Sơ, bố là nhà ngoại giao Trần Thụy, Tưởng chắc

Trần Sơ cũng sắp Bộ Ngoại giao, là sinh viên ưu tú của F Đại, thông thạo tám thứ tiếng, giỏi lắm, hiểu cũng rộng nữa."

Tưởng Vinh nhàn nhạt đáp một tiếng, "Ừm."

Trần Sơ Tưởng Vinh và đưa tay chào, "Cảnh sát Tưởng, Nhã Nhã nhắc đến ."

Tưởng Vinh dậy, bắt tay với , đó về phía Lục Thừa Chi, giọng điệu dịu một chút

 "Chị Thừa Chi, em Thừa Mỹ chị cũng mang quà về cho trai em, lát nữa em bảo qua lấy."

Lục Thừa Chi khi thấy chỉ một Tưởng Vinh đến, trong lòng chút thất vọng, cuối cùng vẫn gật đầu, "Được."

Trần Sơ hỏi Lục Thừa Chi, "Là chiếc cà vạt hôm đó chọn cùng chị ?"

Trần Sơ cuối cùng cũng nhận tại Tưởng Vinh địch ý với .

Hôm đó khi Thư Hạo châm chọc chị Thừa Chi, về quá khứ của cô. 

Sau đó hỏi dò Lục Nhã về chuyện của Tưởng Thành.

Điều khiến ngờ là chị Thừa Chi đợi đàn ông suốt mười năm. 

Mười năm, đời mấy cái mười năm, thật bất công.

Nếu đàn ông ly hôn mà lập tức sang theo đuổi chị Thừa Chi, thì chỉ thể đàn ông quá tồi tệ.

bây giờ hành động của em trai , rõ ràng là gia đình thực sự ý đồ tồi tệ đó.

Cuộc chiến ngầm tiếng động giữa hai bắt đầu bùng lên, những khác .

Lục Thừa Bình vỗ tay : "Hóa cà vạt là do Trần Sơ chọn , thảo nào gu đến ?"

Tưởng Vinh đột nhiên thấy Lục Thừa Bình chướng mắt, "Một bình thường đến áo sơ mi còn mặc nổi như thì hiểu gì về cà vạt?"

Lục Thừa Bình ngớ một chút, nhất thời kịp phản ứng, dù Tưởng Vinh bao giờ chủ động công kích .

Hoàn hồn , mới phản bác, "Chưa ăn thịt heo, cũng thấy heo chạy chứ? Trừ phi ai đó hiểu kém."

Tưởng Vinh câm nín.

Đối đầu với Lục Thừa Bình, thường thua nhiều hơn thắng.

Lục Thừa Chi cau mày, gọi một tiếng, "Thừa Bình, Tưởng Vinh công việc bận rộn, thời gian quan sát cách ăn mặc của khác."

Lục Thừa Mỹ cũng phụ họa: "Anh cả Tưởng và hai Tưởng thường mặc đồng phục, oai phong lẫm liệt , cần thiết mặc vest."

Lúc , Lục Văn Khải đến, thiện chào hỏi Trần Sơ và Tưởng Vinh.

Ngồi xuống ông hỏi Tưởng Vinh, "Tưởng Thành qua?"

Thực trong lòng ông rõ, nhưng ông nghĩ con gái chắc chắn hỏi nhưng ngại, nên ông lấy tư cách lớn hỏi một câu, như cũng quá đột ngột.

"Khi Thừa Mỹ qua, trai con ăn cơm ." Tưởng Vinh giải thích.

"Đã đông đủ , thì ăn cơm thôi."

Ăn xong, Trần Sơ hỏi Lục Thừa Chi, "Chị Thừa Chi, chị định hai ngày nữa tìm Amy ?"

Lục Thừa Chi do dự một chút, "Ừm."

Trần Sơ , " cùng chị. Cô sẽ dễ tin hơn. Ngày thể về nước, bố cũng can thiệp ít."

Lục Thừa Bình ngạc nhiên hỏi: "Chị, Amy là ai ?"

"Một đứa trẻ đáng thương. Mẹ là Hoa, bố là nước A. 

thường xuyên bố ngược đãi, thể chịu đựng nổi, đành về nước. Con gái ở nước A nhớ , nhờ gọi điện thoại."

Lục Thừa Bình xong chút đồng cảm, dù cũng , "Thật đáng thương."

Tưởng Vinh với Lục Thừa Bình: "Nếu thương cảm, thể cùng mà."

Lục Thừa Bình lườm Tưởng Vinh một cái, sang Trần Sơ

"Anh cùng chị em, em yên tâm . Tối nay em ca trực với trai trông nom chú hai, thật sự thời gian."

Tưởng Vinh uống một ngụm canh, " trực cho ."

 

Loading...