Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:40:39
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy giọng Tưởng Thành, Vị An lập tức đầu : “Ừm.”

Thấy cô mấy vui vẻ, Tưởng Thành giải thích: 

“Ừ , đừng nghĩ nhiều. Tuy rằng cô kiêu ngạo, nhưng cũng là lẽ . Chúng ngoan ngoãn xin , cô sẽ tha thứ thôi.”

Vị An ngẩng lên đàn ông dịu dàng, tuấn tú mặt – từ một trai non nớt đến nay ngày càng chín chắn, trầm , bao dung. Lời chồng chẳng gì sai, nhưng cô vẫn hỏi:

 “Tưởng Thành, nếu năm đó bác cả Lục hủy hôn ước, lấy Lục Thừa Chi ?”

Anh thường rằng Thừa Chi kiêu ngạo nhưng lẽ , hễ Lục Thừa Bình đem Thừa Chi lý do thì liền thỏa hiệp.

Khi nãy chồng mắng Lục Văn Khởi, cô lén , trong đó câu “bác cả Lục hủy hoại Thừa Chi và Tưởng Thành”.

Chính câu khiến cô hoài nghi: liệu việc Tưởng Thành lấy cô vì tức giận khi hủy hôn, chỉ là vì mang ơn cứu mạng?

tâm ý yêu Tưởng Thành, và chỉ yêu mỗi . Nếu trong lòng từng khác, với cô, đó là điều công bằng.

Tưởng Thành im lặng một lúc, nắm lấy tay cô:

 “Chúng con , đừng nghĩ nhiều. Con sống ở hiện tại mới thể bước tiếp.

 Anh cũng từng hỏi em về quá khứ, kể cả bây giờ, chỉ cần em đổi, sẽ bới móc những sai lầm . Vì cũng từng sai.

Em từng cảm giác an nên mới những việc . Vậy giờ cho em , chỉ cần em , cả đời sẽ ở bên em.”

Trong lòng Vị An tạm yên, nhưng cô vốn nhạy cảm, đặc biệt là liên quan đến Lục Thừa Chi – dù chỉ một tiếng gọi một ánh mắt. 

Huống hồ câu của chồng còn hàm ý khen ngợi phẩm cách của khác. Cô thấy khó chịu, cuối cùng nhịn mở miệng:

 “Anh thể đừng lúc nào cũng ‘Thừa Chi, Thừa Chi’ nữa ?”

Tưởng Thành nghi hoặc:

 “Anh vẫn gọi Thừa Mỹ, Thừa Bình như mà, đó là thói quen từ nhỏ.”

“Từ nhỏ?... Quan hệ các hồi bé lắm ?”

Anh gật đầu:

 “Ừ, khá . Anh lớn hơn cô hai tuổi. Mỗi khi cô lừa trông Thừa Bình và Thừa Mỹ thì sẽ cứ gọi ‘ ơi, ơi’ mãi ngừng.

Nếu gọi cả họ tên – Lục Thừa Chi – cô liền nghĩ đang giận.

Nên bây giờ gọi Thừa Chi cũng ý gì khác, giống như gọi Thừa Mỹ Thừa Bình thôi.”

Anh giấu cô, sợ từ miệng khác cô nghĩ ngợi.

Vị An cụp mắt xuống:

 “Thật ghen tỵ.”

Tưởng Thành mỉm :

“Em hồi nhỏ chắc cũng bạn chứ, kể cho , để cũng ghen tỵ một chút.”

Cô ngẩng lên gương mặt tươi ấm áp , nghĩ ngợi :

 “Lúc nhỏ em chính là vai trò giống Thừa Chi, nhưng em bảo mẫu, cũng chẳng , một chăm em trai và em gái.”

Anh ôm cô lòng:

 “Thế thì bây giờ chẳng em ?”

Cô giãy khỏi vòng tay :

 “Tưởng Thành, thể kể thêm cho em về chuyện xưa của và Lục Thừa Chi ? Em hiểu cô hơn.”

“Vì ?”

“Bởi ngay từ đầu thấy cô , em cảm thấy cô xinh , kiêu kỳ, gia thế hiển hách, học vấn cao, một công việc thể diện, hơn nữa từng là vị hôn thê của . Em thấy ông trời đúng là chẳng công bằng.

từ nhỏ cũng chăm em trai em gái, chắc cũng chẳng dễ dàng gì.”

Tưởng Thành cô, đáp nghiêm túc:

 “Không ai là dễ dàng cả. Nhiều thứ gia thế tiền bạc là giải quyết , chẳng hạn như học thức, tầm , và con mắt đ.á.n.h giá.

Tiền bạc, gia thế thể là trợ lực, nhưng tất cả.

Thừa Chi ngày hôm nay cũng là nhờ nỗ lực.

Hồi nhỏ, bác cả Lục bận đến nỗi chẳng mấy khi thấy mặt, chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do cô lo. 

Có một mất điện, Thừa Bình đổ đèn dầu, nhà bốc cháy, xà nhà cứ rơi lả tả. Gia nhân trong nhà chẳng ai dám xông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-432.html.]

Khi bọn chạy tới, chỉ thấy cô chân trần, cõng Thừa Bình lao , tóc bốc lửa, mu bàn tay cháy sém, mặt đen nhẻm, tay chân phồng rộp đầy vết bỏng.

Vậy mà cô c.ắ.n răng lấy một tiếng. Năm đó, cô mười lăm, mười bảy.”

chờ cứu viện, cũng hoảng loạn gào thét. 

Chính sự bình tĩnh và dũng cảm cứu Thừa Bình. Nếu đợi bọn đến, e rằng Thừa Bình chẳng còn nữa.

Sau đó đưa cô bệnh viện, cạo trọc đầu, tay bôi đầy thuốc, cô hỏi …”

Nói đến đây, Tưởng Thành bỗng dừng .

Vị An hỏi:

“Cô hỏi gì?”

Anh im lặng một hồi, trả lời mà sang chuyện khác:

“Ừ thì đó cô .”

hỏi :

“Anh Tưởng, em bây giờ ? Nếu em chẳng thể hồi phục, vẫn sẽ cưới em chứ?”

Anh : “Sẽ.”

cuối cùng, cưới.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Vị An hít sâu:

“Xem cũng dễ dàng.”

“Ừ.” Tưởng Thành gật đầu, chuyển sang chủ đề nhẹ nhàng hơn:

 “Sau đó, cô bắt đầu liều mạng ôn tập, vì Phùng Vi về nước bảo thể giúp cô du học.

Thế là ngày nào cô cũng dỗ giúp trông Thừa Mỹ, Thừa Bình. 

Anh liền mang Tưởng Vinh đến cho Thừa Bình chơi, còn thì chơi với Thừa Mỹ.”

Nghe đến đây, Vị An khó mà tưởng tượng:

“Tưởng Vinh cũng thể chơi cùng Lục Thừa Bình ?”

Anh bật :

“Chơi , đến mức Thừa Mỹ chẳng chen nổi .”

“Sau đó thì ?”

“Sau đó cô như ý, thi đỗ và nhận du học. Ba năm ở nước ngoài, thứ đổi hết.”

“Thay đổi?” Vị An khó hiểu. “Cô chê ?”

“Cô càng ngày càng , nhiều nhà quyền quý kết thông gia. Bác cả Lục những thẳng thừng từ chối mà còn tiếp đãi họ. Anh tối đó trèo tường nhà tìm cô , hỏi cho rõ, nhưng du học mất.

Mẹ khi đó sốt ruột, bắt và Thừa Chi đính hôn, nhưng bác cả Lục từ chối.”

Thậm chí bác còn những lời khiến khi trẻ tuổi hiếu thắng, tức giận nghĩ “ cưới thì thôi, sẽ tự lập công danh”.

Thế là mới nhận nhiệm vụ nguy hiểm suýt mất mạng, vì chuyện đến Lục gia gây gổ, mắng bác cả ba ngày chẳng dám khỏi nhà.

Từ đó, Lục gia còn ai đến bàn chuyện hôn sự nữa. 

Mãi cho đến khi lấy Vị An, Lục gia bùng nổ, Thừa Chi lúc cũng về nước, nhiều ngày liền khỏi nhà, còn Thừa Bình thì như kẻ điên ngày nào cũng nguyền rủa nhà họ Tưởng. Từ đó, hai nhà như nước với lửa.

Vị An gương mặt tuấn tú của chồng, ánh mắt bỗng u ám:

“Cũng may bác cả Lục từ chối , nếu , chắc em chẳng cơ hội, đúng ?”

Tưởng Thành vợ, suy nghĩ :

“Không ‘nếu như’, cũng chẳng ‘giá mà’. Chuyện qua thì cứ để qua. Anh đối với em là thật lòng, cũng chẳng bận tâm quá khứ của em.”

Khi đúng là Vị An cứu cả về thể xác lẫn tinh thần. Sau nhiều ngày suy nghĩ, cuối cùng quyết định cưới cô.

Vị An ngẩng lên:

em, từ đầu đến cuối, chỉ yêu duy nhất .”

Hồi ở văn công đoàn, cũng đàn ông thích và theo đuổi cô. Cha chọn sẵn một gia thế và ngoại hình tệ. Cô thể chọn con đường , sống một đời bình yên, hạnh phúc.

gặp Tưởng Thành. Cô từng thấy một đàn ông nào dịu dàng mạnh mẽ, thông minh phóng khoáng, tính toán và cẩn trọng nhưng giữ giới hạn, hơn nữa còn tuấn tú đến .

 

Loading...