Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:39:24
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rõ.”

Người xuống xe, Tưởng Thành ghế lái chính, xe khởi động, bụi đất tung mù trời.

Lúc trời vẫn sáng hẳn, đường , nhưng Tưởng Thành từng chấp hành nhiều nhiệm vụ còn nguy hiểm hơn thế , nên cũng chẳng thấy gì.

Anh tranh thủ từng giây từng phút lái xe, cuối cùng cũng thấy một chiếc xe con đang chạy con đường đất chân núi.

Phạm Hưng đèn xe của Tưởng Thành chiếu loá mắt, vội vàng lùi xe, trong lòng thầm chửi: “Mẹ nó, chỗ mà cũng tìm đến .”

Người em họ xe :

 “Anh, thế chúng c.h.ế.t nhanh hơn đấy, đầu hàng .”

“Câm mồm! Bây giờ đầu hàng cũng chỉ là sống thêm vài tiếng tù thôi.” – Phạm Hưng cáu kỉnh đáp.

lúc , em họ la lên:

 “Anh, mau dừng , phía cũng xe!”

Phạm Hưng xe phía từng bước ép gần:

 “Thắt dây an .”

“Anh định gì?” – em họ kinh hoảng.

“Đã c.h.ế.t thì chi bằng cược một phen!”

“Bọn em c.h.ế.t ~” – em họ lóc.

Đến giờ, Phạm Hưng vẫn nghĩ , kế hoạch kín kẽ như thế cùng với em trai nhanh chóng cảnh sát phát hiện.

Chẳng lẽ Tưởng Vinh trở về?

Nghĩ đến Tưởng Vinh, Phạm Hưng nghiến răng ken két.

Đồ nhiều chuyện! Hắn tức giận đạp ga hết cỡ, lao thẳng xe xe của Tưởng Thành…

Tưởng Vinh thấy xe lao tới với tốc độ cao, lập tức lùi , nhanh chóng lùi xe.

Thấy cách càng lúc càng gần, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, tháo dây an , mở cửa, nhảy ngoài.

Anh lăn mấy vòng đất, phóng lên sườn dốc bên cạnh, bám lấy một cái cây nhỏ vách núi.

“Ầm” – một tiếng nổ lớn, hai chiếc xe đ.â.m .

Phạm Hưng cố gắng ghì chặt vô lăng, chỉ cảm thấy ngũ tạng như vỡ nát.

Người em họ thì sợ c.h.ế.t khiếp.

Ngay đó, đầu xe bắt đầu bốc khói, em họ gắng gượng xuống xe, chỉ còn Phạm Hưng lì bên trong.

“Anh…”

Phạm Hưng thương, dìu xuống xe thì một chiếc xe khác phanh ngay lưng.

Hai đàn ông từ xe nhảy xuống, chặn đường của bọn họ.

Thấy đầu xe của Tưởng Thành tông nát, khói đen cuồn cuộn, họ hô to:

“Tưởng tư lệnh!”

Tưởng Thành từ sườn dốc nhảy xuống, lệnh:

“Mau bắt lấy .”

Phạm Hưng Tưởng Thành từng bước áp sát, c.h.ử.i ầm lên:

là nhiều chuyện! Nhà họ Lục mắng các còn đủ ? Không thấy nhục ?”

Tưởng Thành chẳng tranh cãi, cũng chẳng phí lời, trực tiếp quật ngã , áp giải lên một chiếc xe cảnh sát khác.

Vì sự an của Lục Thừa Chi, Tưởng Thành mai phục tận năm tiếng đồng hồ, chỉ để đợi cơ hội Phạm Hưng xuống xe.

May mà việc đều thuận lợi. Phía Lục Nghiễn bên , lo lắng gì, chỉ bên Tưởng Vinh thế nào?

Bên đó nhiều, đều là hạng liều mạng, khống chế nổi ?

Lúc , Tưởng Vinh dẫn năm mươi , bao vây bộ sòng bạc.

Anh mặt mày lạnh lùng, giày quân đội giẫm rầm rầm tiến sòng bạc ngầm.

Nhân viên lễ tân thấy mặc cảnh phục, sững , vội vàng chạy định báo động thì hai cấp của Tưởng Vinh chặn , kéo một góc vắng.

“Dẫn , khoá bộ các cửa .” – Tưởng Vinh lạnh giọng lệnh.

Nhân viên run rẩy dám động.

Tưởng Vinh lạnh lùng :

Vịt Trắng Lội Cỏ

 “Không phối hợp với thi hành công vụ, ngoài tội tham gia hoạt động phi pháp, còn thêm tội cản trở của cơ quan nhà nước thi hành nhiệm vụ – tội chồng thêm tội.”

Giọng của Tưởng Vinh mang theo uy nghiêm và sát khí, khiến nhân viên sợ hãi co rúm :

 “Cảnh sát, nếu cấp thì mất mạng mất.”

“Giờ còn cấp nào nữa. Anh ngay thì coi như lập công chuộc tội.”

Nhân viên đó tim đập thình thịch, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Tưởng Vinh gọi hai đội viên đến, cùng khoá cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-428.html.]

Đợi tất cả các cửa đều khoá chặt, Tưởng Vinh mới dẫn mười mấy đội viên xông một bàn bạc.

“Không nhúc nhích, cảnh sát đây!”

Nghe đến hai chữ “cảnh sát”, hiện trường náo loạn, đám con bạc bắt đầu bỏ chạy tán loạn.

Tưởng Vinh vẫy tay, liền một cảnh sát tiến lên hô lớn:

 “Yêu cầu hợp tác với cảnh sát. Con bạc xổm sang bên trái, nhân viên sòng bạc sát tường. Ai chống đối sẽ xử thêm tội chống thi hành công vụ. Ai tích cực phối hợp sẽ giảm nhẹ hình phạt.”

Đám con bạc nhanh chóng túm tụm co ro trong một góc.

Rất nhanh đó, một đám tay chân từ phòng khác ùa .

Tên đại ca cầm đầu xông đến mặt Tưởng Vinh:

 “Cảnh sát?”

Tưởng Vinh lạnh lùng , đáp.

Tên cầm đầu hét lớn:

 “Vào tù là mười năm khởi điểm! Bắt bọn cảnh sát , chúng còn đường sống!”

Nói xong, vung tay định lấy gậy bàn, nhưng chỉ “đoàng” một tiếng, thanh thép trong tay đạn b.ắ.n thủng.

Viên đạn còn trúng ngay phía bàn tay một chút. Hắn lập tức c.h.ế.t lặng.

Bắn quá chuẩn.

Hắn phản ứng , hét to:

 “Anh em, dám b.ắ.n bừa bãi , xông lên!”

Hơn hai mươi lao tới, định vây đ.á.n.h Tưởng Vinh và mười mấy cảnh sát, hỗn chiến bùng nổ.

Tưởng Vinh hạ thấp né tránh, túm lấy cà vạt của tên cầm đầu, kéo ngược khỏi vòng vây.

Tên cầm đầu nghẹt thở, lôi ngã xuống đất. 

Hắn gượng dậy định tung cú đấm, thì Tưởng Vinh nhanh nhẹn tránh , tung ngay một cú đ.ấ.m mạnh bụng

Chưa kịp thẳng, Tưởng Vinh giẫm chặt chân.

Tưởng Vinh rút còng 8, bẻ tay khoá chặt. 

lúc vài tên lao lên cứu, Tưởng Vinh rút s.ú.n.g chĩa thẳng đầu , “đoàng” thêm phát nữa.

Tất cả đều sợ c.h.ế.t lặng.

Đặc biệt là tên cầm đầu, lỗ đạn cách mũi chỉ vài phân, đầu óc ù ù, hồi lâu mới hồn

Đây đúng là sát thần mặt lạnh.

Ít , tay nhanh ác, từng giây từng phút đều khiến thấy mạng sống treo lơ lửng.

Hắn chỉ cảm thấy bàn chân đè lưng nặng như ngàn cân, run rẩy hô lên:

 “Tất cả lùi ! Sát tường !”

Đám hoảng sợ lùi về sát tường, những cảnh sát khác lao lên bắt giữ.

Khi Tưởng Vinh thu quân trở về cục cảnh sát, thì thấy trai – Tưởng Thành – đang ở chỗ của , nhàn nhã lật sổ công tác.

Trước đó, khi Tưởng Vinh , đội viên gọi điện báo chuẩn thu quân, cần thêm và xe áp giải phạm nhân.

Anh liền Tưởng Vinh thành nhiệm vụ.

“Tưởng Vinh.” – Tưởng Thành tiến lên vỗ vai em – “Làm lắm.”

“Nhà họ Phạm bắt hết ?” – Tưởng Vinh hỏi.

“Ừ, phạm tội, sót một ai.”

“Họ chứ?”

Tưởng Thành :

 “Hỏi thẳng tên khó gì ?”

“Lục Nghiễn, chị Thừa Chi và Lục Thừa Bình.”

“Em nghĩ Lục Nghiễn sẽ chuyện ?”

Lúc , Lý Côn tới:

“Tưởng Vinh, vụ coi như phá một trọng án, lập công lớn cho cục đấy.”

Tưởng Vinh khẽ gật đầu:

“Ừ.”

Tưởng Thành sang Lý Côn:

“Cục trưởng Lý, em chúng cả đêm ngủ, thể cho A Vinh nhà nghỉ một hôm chứ?”

“Không vấn đề gì, việc khác cứ giao cho chúng .”

Hai em rời cục, Tưởng Thành lái xe. Đợi Tưởng Vinh yên, mới lên tiếng:

“Ngày mai sẽ tiến hành tịch thu và định tội tài sản nhà họ Phạm. Lục Nghiễn chắc giờ còn ở nhà họ Lục bàn bạc kế hoạch. Anh đoán bác cả Lục chắc chắn sẽ giao quyền quản gia cho Lục Nghiễn. Em tới xem ?”

 

Loading...