Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:38:52
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe câu , tất cả đều kinh hãi chằm chằm Phạm Lỗi.

Lục Thừa Bình lao tới, một cú đ.ấ.m nặng nề giáng thẳng mặt , thở hổn hển, giọng lẫn tiếng mắng:

 “Đồ khốn, c.h.ế.t thì tự chết, mắc gì bắt tất cả chúng chôn cùng ?”

Phạm Lỗi Lục Nghiễn khống chế, thể phản bác. Lục Văn Khởi vội kéo con trai :

“Đừng kích động.”

Lục Thừa Bình kéo , phịch xuống đất, òa:

 “Xong , tất cả đều xong ~”

Tất cả là do quá tin Phạm Lỗi. Giờ chỉ bản đều c.h.ế.t theo.

“Đồ súc sinh, ngoan ngoãn giao tiền thì xong , còn dám giở trò với tao.” Mắng xong Lục Văn Khởi, sang Lục Nghiễn:

 “Bây giờ nếu hối hận, còn thể tha cho một mạng.”

Lời dứt, cổ buông , tay Lục Nghiễn khóa chặt. Lục Nghiễn siết lấy công tắc cổ tay , giọng trầm xuống:

“Phạm Lỗi, nếu ngoan ngoãn hợp tác, sẽ cân nhắc để nhà họ Phạm c.h.ế.t một cách thể diện hơn.”

Rồi lạnh lùng:

“Tự tháo , để c.h.ặ.t t.a.y xuống?”

Phạm Lỗi giật mạnh, nhưng nhúc nhích . Hắn đầu quát đám đàn em đang ngẩn :

 “Lên cho tao!”

Lục Nghiễn quát lớn:

 “Nếu c.h.ế.t chung thì đừng động.”

Mấy tên đó nhớ hành động của Phạm Lỗi – chẳng coi chúng là – nên chẳng ai dám bước lên.

Trong lúc , Lục Nghiễn mở chiếc vòng tay

Ngay khi tháo , Phạm Lỗi dùng đầu húc mạnh, nhưng Lục Nghiễn tránh kịp. Vòng tay rơi xuống khỏi tay , Phạm Lỗi lập tức lùi .

Lục Thừa Bình hô to:

 “Mau bắt lấy Phạm Lỗi cho !”

Phạm Lỗi xoay gào:

 “Tao xem đứa nào dám?”

“Bắt lấy , trọng thưởng! Chỉ cần tiền nhà họ Lục rơi tay Phạm Lỗi, các em ở đây đều phần.” 

Đây là kỹ năng duy nhất Lục Thừa Bình học từ tiêu tiền – dùng của cải để thu phục lòng .

Đám đàn em do dự giây lát, sang khống chế Phạm Lỗi.

Lúc , thấy Lục Nghiễn đang nghiên cứu chiếc vòng, Lục Thừa Bình vội chạy kéo ghế lưng:

 “Anh, .”

Lục Nghiễn điềm nhiên xuống, nhanh chóng tháo rời vòng tay.

Phạm Lỗi phá lên :

 “Lục Nghiễn, tưởng là thần ? cho , cái vòng vốn dễ giải mã, còn cải tiến thêm, lớp bảo mật dày đặc.

Tốt nhất đừng đem mấy thứ nghiên cứu bình thường dùng ở đây, vô ích thôi. Ấn bừa còn dễ nổ tung nữa đấy!”

Lục Thừa Bình giơ chân đá thẳng :

“Câm mồm, đừng phiền .”

Lời còn dứt, cửa sắt tầng hầm “rầm” một tiếng bật mở.

“Lục Nghiễn, …”

Mọi đều mừng rỡ về phía cửa.

Chỉ Phạm Lỗi phát hiện đèn đỏ cảnh báo vòng tay nhấp nháy liên tục, sắc mặt tái mét, điên cuồng giãy giụa. 

Vừa mới gượng dậy thì Lục Nghiễn lệnh:

“Trói lên bàn.”

Phạm Lỗi biến sắc, giọng đầy hoảng loạn:

 “Lục Nghiễn, định gì?”

Rất nhanh, trói chặt lên bàn.

Lục Nghiễn cầm vòng tay, từ tốn lên:

“Không gì cả, chúng thôi.”

Rồi vung tay:

“Mọi ngoài.”

Sau đó chỉ mấy tên ngã gục đất:

“Khiêng luôn, ném xa .”

Lục Thừa Bình nhúc nhích:

“Anh, thể bỏ Phạm Lỗi , thả rẻ quá cho nó.”

Lục Văn Khởi trừng mắt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-426.html.]

“Nghe Lục Nghiễn, mau ngoài.”

Lục Nghiễn cửa, Lục Thừa Bình cam tâm theo, vẫn lẩm bẩm:

“Anh, thể tha cho con súc sinh .”

Lục Nghiễn lạnh nhạt liếc một cái, gì. Lục Thừa Bình ngoan ngoãn .

Đến cửa, Phạm Lỗi cuối cùng nhịn gào lớn:

“Lục Nghiễn, đồ ác quỷ, súc sinh, mày sẽ c.h.ế.t tử tế !”

“Đồ ch.ó má, còn mắng gì nữa? Bọn tao tha cho mày, lời cảm ơn thì thôi, còn dám sỉ nhục? Xem tao g.i.ế.c mày !” Lục Thừa Bình gào lên định xông tới.

Lục Nghiễn giữ chặt:

“Ra ngoài.”

Mọi bước qua ngưỡng cửa thì vang lên tiếng bàn ghế đổ. 

Phạm Lỗi liều mạng vùng khỏi dây trói, chạy đến cửa thì cửa sắt rầm một tiếng khóa xuống.

Lục Thừa Bình ngạc nhiên Lục Nghiễn, chỉ thấy khẽ xoay một nút xanh nhỏ bên cạnh:

“Anh, nắm cơ quan ?”

Lục Nghiễn khẽ “ừ” một tiếng.

“Không thể thả Phạm Lỗi, chắc chắn sẽ đến tìm ở chỗ .”

Vừa dứt lời, Phạm Lỗi đập cửa ầm ầm, gào lên:

 “Lục Nghiễn, đưa ngoài, cầu xin . Lục Thừa Chi còn đang trong tay trai , thể dùng để đổi lấy con tin!”

Lục Thừa Bình sững sờ.

Lục Nghiễn mỉm giãy giụa, hỏi:

“Tại ? vốn định thả cơ mà.”

Phạm Lỗi nút đỏ vòng nhấp nháy liên hồi, cuối cùng bật gào lên:

“Anh kích hoạt b.o.m ! Bên trong t.h.u.ố.c nổ cỡ nhỏ, còn mười phút nữa thôi, cả tầng hầm sẽ nổ tung!”

Con nó, thằng ch.ó là vô tình nhấn cố ý?

Quả b.o.m đó vốn là để xử lý xong Lục Thừa Bình thì hủy thi diệt tích luôn.

Nghe , đều giật kinh hãi.

Lục Nghiễn thản nhiên liếc đèn đỏ đang nhấp nháy, :

“Vậy ?”

Lục Thừa Bình mới thở phào nhẹ nhõm.

“Lục Nghiễn, thể g.i.ế.c ! Nếu Lục Thừa Chi sẽ chết, còn sẽ mang tội g.i.ế.c , bại danh liệt!”

Nghe , Lục Thừa Bình căng thẳng:

“Anh, chúng mang về .”

Hắn Lục Nghiễn vì Phạm Lỗi mà vạ lây, cũng chị gái vô tội giết.

Lúc , tất cả đàn em đều lùi xa mấy chục mét.

Lục Nghiễn để ý Lục Thừa Bình, mà Phạm Lỗi đang bám cửa sắt giãy giụa:

 “Phạm Lỗi, chúng từng là bạn học, hẳn rõ nhất điều ghét chính là sự uy hiếp.”

Nói xong, liếc đồng hồ, âm thầm tính thời gian nổ.

Phạm Lỗi cũng liên tục dõi theo kim giây, càng gần phút chót, nỗi sợ càng lớn. Khi còn năm phút, mất bình tĩnh, quỳ van:

 “Lục Nghiễn, xin , ngoài !”

Lục Nghiễn rút từ túi một tờ giấy và cây bút, đưa qua khe cửa:

“Ký , sẽ thả .”

Phạm Lỗi hoảng loạn cực độ, chẳng buồn xem gì, chộp lấy bút ký ngay.

Ký xong, Lục Nghiễn thu giấy bút, nhét túi.

Lục Thừa Bình thấy đám đàn em rút lui xa, sốt ruột hô:

“Anh, nhanh lên, sắp nổ !”

Lục Nghiễn xoay , cửa bật mở. Phạm Lỗi lăn lộn bò ngoài, chạy vài mét thì tiếng nổ ầm trời vang lên phía .

Hắn bệt xuống đất, mềm nhũn, hồn vía bay hết.

còn kịp định thần mấy tên đàn em lôi .

Lục Thừa Bình và Lục Văn Khởi cùng thở phào.

Đặc biệt là Lục Văn Khởi, đầm đìa mồ hôi, bước đến cạnh Lục Nghiễn, day dứt :

“Cảm ơn.”

Lục Nghiễn đáp.

Lúc , Phạm Lỗi cuối cùng mới hồn, giật hỏi:

 “Lục Nghiễn, bắt ký cái gì?”

Vịt Trắng Lội Cỏ

 

Loading...