Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 425

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:38:36
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Văn Khởi bừng tỉnh, “vẫn là cháu nghĩ chu đáo hơn, đúng là nóng vội hồ đồ .”

Ông ở ghế , cháu trai bình tĩnh mặt, trong lòng ngổn ngang, cúi đầu sờ lên chiếc hộp bên cạnh.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Vô lực dựa lưng ghế.

Lục Nghiễn lái xe thẳng đến một nhà máy bỏ hoang dừng

Lục Văn Khởi xách chiếc hộp rỗng xuống xe, Lục Nghiễn cũng mang theo hai chiếc hộp rỗng.

Trời tối, phía là một nhà máy hoang tàn đổ nát, bên trong vang lên tiếng ầm ầm của máy phát điện.

Lúc , hai gã to con bước đến mặt Lục Văn Khởi:

 “Ông là Lục ?”

Bọn họ chờ ở đây từ sớm.

Lục Văn Khởi gật đầu: “Ừ.”

Một tên sang Lục Nghiễn bảo với Lục Văn Khởi:

 “Để tài xế của ông chờ bên ngoài, chỉ ông .”

Lục Nghiễn lên tiếng:

 “Hộp nặng quá, ông nhà mang nổi.”

đưa tay nhận, Lục Nghiễn lùi hai bước:

 “Chúng còn gặp , thể giao tiền tay các .”

Tên đó do dự một chút, Lục Nghiễn :

 “Nếu các quyết thì cứ hỏi chủ các , chúng sẽ chờ ở đây.”

Một trong hai gã sang đồng bọn:

 “Để tao xuống báo cáo với ông chủ, mày ở canh chừng.”

Nói xong xuống, chừng mười phút lên, với Lục Nghiễn và Lục Văn Khởi:

 “Đi theo tao.”

Lục Nghiễn xách hộp, cùng hai tầng hầm.

Phạm Lỗi kẹp điếu t.h.u.ố.c tay, vắt vẻo ghế, còn Lục Thừa Bình thì hai tên tay chân trói bằng dây thừng, bẹp ghế.

Phạm Lỗi nghĩ chỉ cần lấy tiền thì sẽ cho trói cả ba , bỏ mặc bọn họ ở đây sống c.h.ế.t mặc kệ, đó tìm tiếp ứng lập tức rời .

Đến khi khác tìm , rời khỏi thủ đô, thậm chí khỏi biên giới.

Khi thấy Lục Nghiễn, sững , vội bật dậy:

 “Lục Nghiễn…”

Nghe thấy tên Lục Nghiễn, mắt Lục Thừa Bình lập tức sáng lên. Khi thấy hai gương mặt quen thuộc, kích động hét lớn:

 “Cha! Lục Nghiễn!”

Lục Văn Khởi vốn đang tức giận thằng con ngu ngốc, thầm nghĩ nếu còn sống trở về nhất định sẽ tha thứ nữa.

  lúc thấy mặt mày nó bầm tím, khóe miệng sưng vù, quần áo rách rưới, tóc tai rối bời, ông lập tức mềm lòng, chỉ hận hận mắng một câu:

 “Đồ khốn!”

Lục Nghiễn liếc Lục Thừa Bình một cái, ánh mắt dừng Phạm Lỗi, giọng điệu lạnh nhạt:

 “Thả Lục Thừa Bình.”

Phạm Lỗi bước gần, giọng đầy khinh miệt:

 “Lục Nghiễn, nể tình chúng từng là bạn học, khuyên đừng xen chuyện .”

Lục Nghiễn nhếch môi lạnh:

“Nếu xen thì ?”

“Anh ? Mười năm , Lục Văn Khởi cha con ông tìm , thấy Thẩm Hoài Sơn gặp nạn, thấy Thẩm Thanh Nghi m.a.n.g t.h.a.i đuổi khỏi nhà , bọn họ đều ngoài xem lạnh lùng…”

“Phạm Lỗi, câm miệng!” Tim Lục Thừa Bình như nhảy lên cổ họng, vội vàng cắt lời .

Phạm Lỗi khẩy, Lục Thừa Bình:

“Sao? Sợ ? Có gan dám nhận? Giờ còn mong khác đến cứu, đúng là đồ hèn!”

Mắng xong Lục Thừa Bình, Lục Nghiễn:

 “Hơn nữa, Lục Văn Khởi vì ngăn em nhà họ Tưởng can thiệp, khoanh tay Tưởng Chính Thiên, còn hủy bỏ hôn sự giữa Lục Thừa Chi và Tưởng Thành vốn sắp định ngày, chỉ để kích mâu thuẫn hai nhà, khiến bọn họ khỏi nhúng tay chuyện .”

Lục Văn Khởi lạnh toát. 

Nếu Lục Nghiễn lưng bỏ thừa nước đục thả câu, cha con ông coi như xong đời. 

nghĩ , đây chính là báo ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-425.html.]

Lục Thừa Bình rõ biểu cảm mặt Lục Nghiễn, chỉ thấy tuyệt vọng: xong , tất cả đều xong

Phạm Lỗi ngắm ánh mắt tuyệt vọng của hai cha con, với Lục Nghiễn:

 “Lục Nghiễn, nể tình bạn học, cho , nhà họ Lục vẫn còn nhiều của lắm. 

Sáu trăm triệu e rằng bằng một nửa gia sản , nếu thì lão già đưa sảng khoái thế?”

Lục Văn Khởi nhắm mắt , lòng tràn ngập tuyệt vọng.

Ông bao giờ nghĩ kẻ là nhà họ Phạm. Tất cả là do đứa con hồ đồ , rước sói nhà.

Phạm Lỗi đắc ý vẻ mặt hai cha con, tiến đến bên Lục Nghiễn, :

“Nhà họ Phạm cần sáu trăm triệu, những thứ khác đều cho , thấy ?”

Lục Nghiễn nhếch môi:

“Không thấy cả.”

Phạm Lỗi sững , mới trừng mắt:

“Lục Nghiễn, ý là gì?”

Lục Nghiễn nhạt:

“Ý đơn giản: đồ của nhà họ Lục, đừng hòng động đến. Thứ nuốt , cả vốn lẫn lãi, nhả hết.”

Nghe đến đây, tim cha con Lục Văn Khởi đập thình thịch. Đặc biệt là Lục Thừa Bình, Lục Nghiễn, lòng dâng tràn phấn khích, bật gọi:

 “Anh!”

Lục Văn Khởi lau nước mắt, áy náy dám Lục Nghiễn.

Lục Nghiễn đáp Lục Thừa Bình, chỉ bình thản đối diện với Phạm Lỗi.

Phạm Lỗi nhạt:

 “Đừng đùa, Lục Nghiễn, lấy tư cách gì mà bảo vệ nhà họ Lục? phận giờ ? Đừng tưởng dám động đến .”

Lục Nghiễn đặt hộp xuống đất:

“Vậy thử xem.”

Phạm Lỗi xoay , vỗ tay một cái. Hơn chục gã to con từ các phòng ùa , bao vây chặt cha con họ Lục và Lục Nghiễn.

 “Lục Nghiễn , nếu lời , đều sống. chịu hợp tác thì thể thả , bằng khi ngoài, chúng sẽ thành mục tiêu tấn công. Giết cũng chẳng khác gì. Có khi g.i.ế.c còn an hơn, ít nhất ai bí mật .”

Lục Thừa Bình hoảng sợ hét lên:

“Phạm Lỗi, đồ khốn!”

Một cái tát giáng thẳng mặt Lục Thừa Bình.

Lục Nghiễn liếc :

“Yên lặng.”

“Anh…” Trong lòng Lục Thừa Bình tràn ngập tội .

Lục Văn Khởi quát:

“Câm miệng!”

lúc , nhấc chiếc hộp lên:

“Phạm thiếu gia, hộp rỗng .”

Phạm Lỗi sững , phản ứng kịp thì lao đến mặt Lục Nghiễn, tóm lấy áo :

“Mày định giở trò gì với tao hả? Mau giao tiền , bằng tao g.i.ế.c mày ngay lập tức!”

Nói quát lưng:

“Cho Lục Thừa Bình nếm chút lợi hại, đúng là thấy quan tài đổ lệ!”

Lời dứt, phía ba bốn tên lực lưỡng ngã lăn đất.

Phạm Lỗi kịp phản ứng thì Lục Nghiễn khống chế, cánh tay kẹp chặt cổ :

“Tất cả lùi !”

Mấy tên trúng chiêu hoảng hốt, nên gì.

Phạm Lỗi kìm chặt, miệng chỉ phát tiếng “hừ hừ”. Một lúc Lục Nghiễn mới buông cho vững.

“Lục Nghiễn, chỉ đùa thôi. Mau thả , nếu dám động đến thì thật sự tất cả đừng hòng khỏi đây. cho , nơi đặt bom. Nếu xảy chuyện, tất cả sẽ cùng chết, chẳng ai thoát nổi.”

Nói , nhấn nút điều khiển, bên ngoài cánh cửa sắt “rầm” một tiếng khóa chặt.

Thấy ai cũng sững sờ, Phạm Lỗi đắc ý :

 “Những thứ đều lén mang từ nước ngoài về. Nếu sống , lấy tiền, thì cùng chết! Cả Lục Thừa Chi cũng chôn theo !”

 

Loading...