Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:38:22
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong thì đầu dây bên cúp máy, ống trong tay Lục Văn Khởi rơi mạnh xuống bàn, sắc mặt ông trắng bệch. 

Ông luống cuống dậy, đầu óc choáng váng, bất lực phịch xuống ghế.

Lúc ông mới nhận , một gia đình to lớn như thế, mà khi gặp chuyện chẳng ai để bàn bạc.

Người duy nhất ông nghĩ đến chỉ còn em trai bên đại dương, cháu ở kinh thành, và nhà họ Tưởng.

lúc , Lục Thừa Mỹ xông , thấy dáng vẻ tái nhợt run rẩy của Lục Văn Khởi, vội vàng hỏi:

“Bố, những gì quản gia Lý là thật ?”

Quản gia Lý chính là quản gia lâu năm của nhà họ Lục.

Lục Văn Khởi con gái:

“Sao hôm nay con về nhà?”

Xảy chuyện lớn thế , cô chẳng giúp gì , khi còn dọa sợ.

“Có thật ?” Lục Thừa Mỹ nắm c.h.ặ.t t.a.y ông, lắc mạnh.

Lục Văn Khởi hít sâu một :

“Mau trường , chuyện con can dự . Có gì bố sẽ gọi cho quản gia Lý.”

Lục Thừa Mỹ chịu nhúc nhích:

“Bố, con bố chê con giúp gì. lúc mà bố còn mấy câu gì. Mau gọi cho em họ , con sẽ cầu xin Tưởng giúp.”

Nói chạy khỏi phòng.

Lúc , trong phòng Tưởng Thành, đang cầm điện thoại:

 “Lục Thừa Bình tạm thời nguy hiểm đến tính mạng, bọn chúng cho tới nhà họ Lục. Lúc chắc hẳn bác cả rối loạn. Phía chúng chuẩn đầy đủ, Tưởng Vinh cũng về cục.”

“Ừ, còn hai bên cạnh Thừa Bình, chắc chắn sơ sót gì chứ?”

Tưởng Thành mỉm :

 “Đều là tự tay đào tạo, tuyệt đối vấn đề.”

lúc đó, cửa thư phòng gõ ầm ầm:

 “Anh Tưởng”

Nghe giọng quen thuộc, Tưởng Thành với Lục Nghiễn:

 “Thừa Mỹ đến , tắt máy .”

Anh mở cửa, Lục Thừa Mỹ lao , nắm c.h.ặ.t t.a.y áo :

 “Anh Tưởng, xin cứu chị cả và em trai em!”

Tưởng Thành ngẩng đầu, thấy dì Hoàng ngoài cửa bất lực, nhỏ giọng :

 “Không ngăn .”

Anh hiệu bảo dì lui , đỡ Lục Thừa Mỹ vững:

 “Có chuyện gì cứ từ từ .”

Lục Thừa Mỹ đem những gì từ quản gia kể từ đầu đến cuối:

 “Bọn chúng… bọn chúng nếu sáu giờ sáng mai thấy bố em mang tiền tới thì… thì sẽ g.i.ế.c chị cả và em trai em.

Nhiều tiền như , rút từ nhiều ngân hàng, mà giờ ngân hàng đều nghỉ

Cho dù rút cũng khó mà vận chuyển an , dễ cướp mất.

Xin Tưởng giúp giúp em.”

Tưởng Thành dáng vẻ đến lắp bắp của cô, cố kìm lòng, :

 “Anh hiện đang đình chỉ ở nhà, Tưởng Vinh cũng về, thật sự giúp gì , cùng lắm chỉ thể hộ tống bố em thôi.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Em thể tìm Lục Nghiễn, nhờ nghĩ cách.”

Nghe từ chối, Lục Thừa Mỹ vội lùi mấy bước, bỏ .

Lúc bà cụ Tưởng khỏi phòng, liền thấy Lục Thừa Mỹ lóc chạy , liền vội hỏi:

 “Con bé Thừa Mỹ ?”

Tưởng Thành điềm nhiên xuống:

“Không gì.”

Bà cụ cau mày:

 “Con tưởng mắt , nó tới tìm con lạ , nay còn lóc chạy thì càng bình thường.”

Anh im lặng một chút:

 “Mẹ đừng hỏi, gì nghiêm trọng .”

Bà cụ hừ một tiếng:

 “Sao hỏi. Ba chị em nhà họ Lục, chỉ Thừa Mỹ là đối xử với con nhất.”

“Cô với con chỗ nào?” Tưởng Thành hiếu kỳ.

“Trong nhà bọn họ, chỉ từng c.h.ử.i mắng con.”

Anh bật :

 “Đặt cạnh thì quả thật đúng . Được , Thừa Mỹ sẽ , cứ yên tâm ngủ .”

“Không , con chuyện nhà họ Phạm, hôm nay Thừa Mỹ tới đây vì chuyện đó ?”

Lần chỉ kể việc xảy chứ kế hoạch. Thấy đoán , gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-424.html.]

 “Ừ.”

“Thế còn Tưởng Vinh…”

“Tưởng Vinh trở đơn vị, đừng lo. Những chuyện khác cũng đừng hỏi thêm, nhiều thêm lo.”

Bà cụ vẫn yên:

 “Tưởng Vinh sẽ gặp chuyện gì chứ?”

Bà thật sự sợ , nhiều thấy đầy m.á.u trong bệnh viện. Nếu từng trải qua nhiều với Tưởng Chính Thiên, bà chịu nổi.

“Không .” Tưởng Thành an ủi.

“Vậy… còn con thì ?”

Thấy rốt cuộc cũng lo lắng cho , :

 “Con cũng .”

Anh xong, đồng hồ:

 “Mẹ mau nghỉ, con còn chút việc .”

Bà cụ thấy con trai cả vững vàng như cột trụ, cuối cùng cũng yên tâm về phòng.

Phía bên , Lục Văn Khởi hồi lâu mới gọi điện cho Lục Nghiễn:

 “Lục Nghiễn, Thừa Bình và Thừa Chi bắt cóc .”

“Thừa Chi cũng bắt ?” Lục Nghiễn kinh ngạc, bởi Tưởng Thành hề nhắc đến.

 “Xảy khi nào, bên đưa yêu cầu gì ?”

Lục Văn Khởi kể nguyên văn điều kiện của bọn chúng.

“Vậy bác cả cháu gì?” Lục Nghiễn hỏi.

Ông trầm giọng:

 “Bác cháu cùng bác mang tiền đến đàm phán. 

Giờ bác chỉ tin cháu. Một khoản tiền lớn thế đặt xe, bác sợ sống nổi để gặp Thừa Bình.

Với phận của cháu, ai dám động đến, thêm đầu óc nhanh nhạy, chẳng ai thích hợp hơn.”

Nói , ông khẽ cầu khẩn:

 “Bác ích kỷ, nhưng bác còn cách nào khác.”

Điện thoại im lặng một lúc, Lục Văn Khởi tim như treo ngược lên, định mở miệng thì thấy Lục Nghiễn đáp:

 “Được, bác chờ cháu.”

Nói xong cúp máy, phòng lấy áo khoác chuẩn .

Vừa bước gặp Thẩm Thanh Nghi từ phòng An An .

Thấy áo khoác trong tay , cô hỏi:

 “Anh tăng ca ?”

Anh do dự một chút :

 “Anh sang chỗ bác một chuyến.”

Anh dám nhiều, sợ vợ lo.

Khi Lục Nghiễn lái xe đến nhà họ Lục, thấy Lục Văn Khởi đang đợi trong sảnh, bên cạnh Lục Thừa Mỹ.

Thừa Mỹ thấy thì chạy tới:

 “Em họ, chị và em trai…”

Anh trấn an:

“Không .”

Lục Văn Khởi bảo quản gia Lý chuẩn hai chiếc va-li lớn, định chạy vài ngân hàng rút tiền:

 “Bác nhờ quan hệ, trong ngân hàng thêm giờ, giờ thể rút .”

“Khoan, để cháu ghé qua nhà họ Tưởng .”

Lục Văn Khởi sốt ruột như đống lửa:

 “Anh từ chối Thừa Mỹ .”

“Cháu chỉ hỏi vài chuyện.” Lục Nghiễn xong liền đến nhà họ Tưởng, đầy hai mươi phút .

“Bọn chúng đặt điều kiện gì ?” hỏi.

“Chỉ cho phép bác mang theo một tài xế.” 

Lục Văn Khởi đáp, “Bọn chúng quan hệ, nên cố tình cảnh cáo dùng thủ đoạn, cho nên bác nghi theo dõi.”

Lục Nghiễn gật đầu:

“Được.”

Hai bác cháu cùng lên xe, lái, Lục Văn Khởi . Thấy xe chạy về hướng ngân hàng, ông vội nhắc:

 “Lục Nghiễn, cháu nhầm đường .”

“Không cần vội. Đã theo dõi, hơn nữa còn cả nửa ngày, gặp Thừa Bình rút tiền cũng muộn. 

Nếu , chúng rút tiền xong mới phát hiện Thừa Bình hề ở trong tay bọn chúng, ngược để mất cả tiền thì đáng.

Đã là mưu tài, thì khi thấy tiền, chúng vẫn an .”

 

Loading...