Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:38:05
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy tên chị gái, Lục Thừa Bình lập tức bật dậy, nghiến răng nghiến lợi hỏi:
“Anh gì chị ?”
Phạm Lỗi dáng vẻ căng thẳng của thì vô cùng hài lòng, chậm rãi xuống bàn, mở sổ , tiếp tục giấy nợ, xong liền ném đến mặt Lục Thừa Bình:
“Đây là cơ hội cuối cùng cho , nếu ký, hậu quả thế nàotôi cần nhiều.”
Lục Thừa Bình nhặt sổ lên, chẳng buồn con bên trong, cắm cúi ký hết tất cả, cuối cùng đặt lên bàn của Phạm Lỗi:
“Nếu chị xảy chuyện gì, tuyệt đối sẽ tha cho ”
Phạm Lỗi cầm quyển sổ vỗ mặt :
“Chỉ dựa ? sợ là chẳng còn cơ hội .”
Nghe , Lục Thừa Bình lập tức m.á.u nóng dâng trào, lao đến định bóp cổ , còn thành công hai tên tay chân đè xuống:
“Thành thật một chút .”
Phạm Lỗi lạnh:
“Được , Lục Thừa Bình. Chỉ cần lão gia nhà ngoan ngoãn phối hợp, và chị vẫn thể sống. Bọn chỉ cầu tài, cầu mạng. Dù chúng cũng từng coi như em một thời gian dài, chẳng lẽ đến chút tình cảm nào ?”
Nói xong liền xoay bước ngoài.
Lục Thừa Bình cả mềm nhũn ngã xuống đất.
Phạm Lỗi liếc qua những tờ giấy nợ, nghĩ một lát, vẫn cảm thấy nên tự mang thì an hơn. Trong , chỉ cần tùy tiện chọn một , đấu một chọi một cũng thoát, huống chi ở đó còn giữ đến mười .
Hắn lái xe trở về Phạm gia, đích đưa sổ nợ cho Phạm Hưng:
“Anh, còn về Lục Thừa Chi thì ?”
Phạm Hưng :
“Dung mạo còn hơn tivi nhiều, tuy ba mươi tuổi nhưng chẳng kém gì mấy cô gái đôi mươi.”
Phạm Lỗi cau mày:
“Anh, đừng gây thêm chuyện ngoài ý . Người phụ nữ ở đài truyền hình, quen nhiều, mang theo bên tiện.”
Phạm Hưng để tâm:
“Đến cảng thành thì mấy ai nhận cô ?”
Nói xong ngắm quyển nợ, khen ngợi:
“Làm lắm, sẽ lập tức cho đem quyển nợ đến tay Lục Văn Khởi.”
“Vậy em về .”
Phạm Hưng :
“Đừng vội, lát nữa em cùng ăn cơm, nghỉ ngơi một chút .”
Phạm Lỗi vẫn thận trọng:
“Bên để lâu em yên tâm.”
“Chỉ với tên phế vật Lục Thừa Bình đó, cho dù ai trông coi, cho nó bốn cái chân cũng chạy thoát .”
Phạm Lỗi khẽ :
“Có lẽ vẫn hiểu rõ . Tuy vô dụng nhưng cũng khá láu cá, sắc mặt khác mà nịnh bợ, vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
Lúc , Lục Thừa Bình đang trong căn phòng tối tăm, sang hỏi hai tên canh giữ:
“Đại ca, các theo Phạm gia việc lâu như , một tháng bao nhiêu tiền?”
Hai đáp, tiếp:
“ cho Phạm thiếu một tháng mười vạn, chẳng chia cho em cácngười đưa cho mấy ả đàn bà bên ngoài.
Thật sự mà , các ngươi công việc , vất vả nguy hiểm, lúc nào cũng thể tù, chẳng khác nào treo mạng lưng quần, một tháng vài ngàn thì thật quá thiệt thòi.”
“Vài ngàn?” Một tên thấy con liền giật , bọn họ một tháng hai trăm gọi là cao lắm .
Lục Thừa Bình để ý thấy mấp máy môi, nhưng cuối cùng gì, thong thả tiếp tục:
“Có lẽ nhiều chuyện , ngay cả mấy đàn bà bên cạnh , chỉ cần lên giường một tháng cũng tám ngàn.
Huống chi các ngươi liều mạng sinh tử vì cơ chứ?”
Cuối cùng một tên nhịn nổi gầm lên:
“Con nó, mày thể câm miệng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-423.html.]
Trong lòng cực kỳ bất bình.
Lục Thừa Bình liền ngay ngắn, nhắm mắt dưỡng thần, thêm câu nào.
Không cha khi nhận sổ nợ tức c.h.ế.t ?
Lục Văn Khởi chỉnh lý xong sổ sách, uống ngụm , qua sổ con trai mang đến, thở dài, cuối cùng vẫn quyết định lấy xuống xem kỹ.
Xem qua một cuốn, lập tức thấy điểm bất thường, mấy cửa hàng lâu năm , phí duy trì cao đến thế?
Ông gọi quản gia đến, bảo liên lạc mời tổng kế toán phố Đông sang.
Quản gia gọi điện, báo: tổng kế toán sa thải .
Lục Văn Khởi giật :
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Vậy mới là ai?”
“Một kẻ tên Trương Lục.”
“Gọi đến đây.”
Quản gia gọi điện, nửa tiếng Trương Lục đến, nhưng một , phía còn một đàn ông cao to.
Lục Văn Khởi tiếp tại đại sảnh.
Trương Lục lễ phép cúi :
“Lục .”
Lục Văn Khởi đàn ông theo , cảm thấy chẳng kế toán bình thường, liền hỏi:
“Kế toán Trương, ai mời đến quản lý cửa hàng phố Đông của ?”
Trương Lục vội chậm lấy một xấp giấy tờ sang tên nhà đất, đặt mặt Lục Văn Khởi:
“Lục , hiện tại còn là kế toán của ngài nữa.”
Lục Văn Khởi cầm lên xem, cả kinh:
“Chủ nhân những cửa hàng đổi hết ?”
“Cái …”
Trương Lục ông kinh ngạc, liền đưa tiếp một quyển sổ:
“Lục chớ vội, mời xem cái .”
Lục Văn Khởi nhận lấy, lật vài trang choáng váng:
“Con trai từ khi nào nợ nhiều đến thế?”
Trương Lục giải thích nhiều, chỉ lạnh nhạt :
“Lục , Lục thiếu gia bên ngoài mê cờ bạc, nợ nần chồng chất. Hiện giờ đang ở chỗ ông chủ của , xin ngài cố gắng chuẩn đủ tiền , bằng thì cả Lục thiếu gia và đại tiểu thư cũng đừng mong trở về.”
Nghe , Lục Văn Khởi lảo đảo suýt ngất, hồi lâu mới thở nổi, đập mạnh bàn:
“Thật to gan! Dám bắt cóc tống tiền, dụ dỗ khác cờ bạc!”
Trương Lục vội dậy:
“Lục , chỉ là đưa tin, Lục thiếu gia và tiểu thư sống c.h.ế.t đều tùy thuộc ở ngài. Trong sổ nợ điện thoại, đổi đủ tiền thì gọi cho ông chủ chúng .”
Không đợi ông mở miệng, Trương Lục nhanh chóng rời .
Lục Văn Khởi cầm sổ nợ, tay run lên bần bật, cả như hút cạn sức lực. Tên con bất hiếu thật sự…
Hồi lâu ông mới đập mạnh bàn một cái. Quản gia hoảng sợ, vội vàng chạy đến đỡ:
“Tiên sinh, chúng lập tức tìm ?”
Lục Văn Khởi hít sâu một :
“Bây giờ đối phương là ai còn rõ, hấp tấp tìm chỉ khiến rắn động cỏ, đỡ đến thư phòng.”
Ông gắng gượng giữ bình tĩnh, đến thư phòng mở sổ nợ nữa, so từng chữ ký, đúng là bút tích của tên con bất hiếu đó.
Ông ép trấn tĩnh, tính toán , tính xong thì còn chút sức lực nào.
Tổng cộng sáu trăm triệu.
Chiếm đến bốn mươi phần trăm bộ tài sản Lục gia, quả thật tham lam giới hạn.
lúc điện thoại reo lên, ông nhấc máy, bên vang lên giọng một gã đàn ông lạ:
“Lục , đừng hòng nhờ cậy quan hệ của Lục gia. Thời gian chúng cho chỉ một đêm, sáu giờ sáng mai nếu hồi âm, thì chuẩn nhặt xác cho Lục thiếu gia và đại tiểu thư .”