Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 415 + 416

Cập nhật lúc: 2025-09-24 23:14:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xin , phiền kỳ nghỉ của các .” – Tưởng Thành sai pha , hiệu cho họ xuống.

“Một chút cũng , dù gì rảnh rỗi cũng chẳng việc gì. Được giúp một tay thì càng , ngài cứ .” – một thanh niên đáp.

“Bên cạnh một thanh niên tên Lục Thừa Bình, mấy ngày phiền các để mắt giùm.”

“Rõ!”

Tưởng Thành ngừng một lát tiếp:

 “Chỉ cần giám sát, tình huống thì báo cho . Nếu nguy hiểm đến tính mạng thì cần tay cứu, tin năng lực và bản lĩnh của các .”

“Không cứu nếu nguy hiểm đến tính mạng? Cái …” 

Hai đưa mắt , nhưng họ tính Tưởng Thành, dám hỏi thêm, chỉ gật đầu đồng ý.

Sau đó, Tưởng Thành để sắp xếp chỗ ở cho họ.

Sáng hôm , Tưởng Thành cửa chờ, nhưng đợi mãi vẫn thấy Lục Thừa Bình, mà thấy Lục Thừa Chi .

Lục Thừa Chi liếc Tưởng Thành một cái. Tưởng Thành thoáng lúng túng, cuối cùng vẫn mỉm gọi:

 “Thừa Chi.”

Lục Thừa Chi để ý, thản nhiên lên xe cổng mất.

Cô đến nhà Phùng Vi, lúc đó Phùng Vi đang chuẩn khám bệnh.

“Vi Vi, bệnh đau đầu của eem vẫn đỡ ?”

Phùng Vi mỉm : “Đỡ nhiều , nhưng vẫn đến bệnh viện xem. Chị cùng ?”

Lục Thừa Chi nghĩ một lúc: “Thôi…”

Thấy vẻ mặt cô như thôi, Phùng Vi liền hỏi: “Chị chuyện gì với em ?”

Lục Thừa Chi do dự quyết định liều: “Vi Vi, mấy hôm nay Thừa Bình chẳng hiểu , cả uể oải, hỏi cũng . Em thể giúp chị hỏi thử ?”

Nói xong thấy ngại, vội bổ sung: “Tính tình nó em cũng , chị hiểu chuyện khó em. Nếu thật sự tiện thì thôi.”

Phùng Vi chần chừ gật đầu đồng ý.

Cô từng trải qua chuyện như , cũng hiểu tâm trạng của Lục Thừa Bình. 

Ngoài việc đắn, thật cũng .

Vừa ngẩng đầu lên thấy vẻ mặt mừng rỡ xen lẫn bất ngờ của Lục Thừa Chi, sợ cô hiểu lầm, Phùng Vi vội vàng thêm:

 “Chị đừng nghĩ nhiều, em chỉ định khuyên nhủ vài câu thôi.”

Lục Thừa Chi khẽ ngập ngừng: “Biết , chị chuyện thể miễn cưỡng.”

Hai cùng đến nhà họ Lục, thấy Lục Thừa Bình đang ngẩn ngơ chiếc ghế dài ở sân .

“Thừa Bình.”

Nghe tiếng Phùng Vi, Lục Thừa Bình vội thẳng dậy, : “Vi Vi, chị đến?”

Phùng Vi mỉm : “Nghe chị Thừa Chi em dạo khỏe.”

Lục Thừa Bình liếc lưng cô, thấy Lục Thừa Chi dấu OK lặng lẽ rút lui.

Lần đầu tiên thấy Phùng Vi bằng ánh mắt đầy quan tâm như , cảm thấy trạng thái ủ rũ hiện tại của quả thực là đúng lúc. 

tiếp tục vẻ buồn bã:

“Không khỏe, chỉ là tâm trạng thôi.”

“Tâm trạng , vì ?”

“Em gì cũng thành, chẳng cả.”

Phùng Vi lập tức phản bác: “Sao thế? Ai cũng ưu điểm riêng mà.”

Nghe , Lục Thừa Bình lập tức phấn chấn: “Thế chị xem, ưu điểm của em là gì?”

Hắn sớm muộn gì cô cũng nhận .

Phùng Vi sững , một lúc lâu mới nhớ đến lời bố dặn:

“Em tính khí cũng hiền, là một .”

Lục Thừa Bình thất vọng, nhưng vẫn gật đầu: “Ừ thì đúng là .”

“Vậy em thể với chị, dạo buồn bực ?”

Lục Thừa Bình vẻ càng thêm u sầu, thở dài:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-415-416.html.]

“Em tự một việc gì đó để chứng minh năng lực của , nhưng bố cho, ông tin em

Lúc nào cũng vô dụng, chịu buông tay để em thử.”

Phùng Vi suy nghĩ: “Hay là chúng thử chuyện với bác Lục?”

Lục Thừa Bình lập tức sáng mắt. Nếu là thì cơ hội, nhưng nếu là Phùng Vi mở lời, ông già sẽ lung lay.

Hắn nhất định xoay chuyển tình thế khi cha phát hiện.

Bằng , chắc chắn ông sẽ càng coi thường , tức giận mà giao việc gia đình cho Lục Nghiễn.

Hai cùng đến văn phòng của Lục Văn Khởi.

Lục Văn Khởi vốn quý Phùng Vi – một cô gái thông minh, hiểu chuyện, học hành giỏi giang, con dâu thì còn gì hơn, chỉ tiếc là con trai gì.

Nghe cô chủ động xin cho con trai, ông do dự:

“Cháu thật sự tin nó thể lớn chuyện ăn?”

Phùng Vi mỉm :

“Không thử ? Nhiều kinh nghiệm qua thực tế mới , ai bẩm sinh . Con thể Tưởng Thành. Bác nên tin tưởng Thừa Bình một .

Em khao khát bác thừa nhận và khích lệ.”

Lục Văn Khởi liếc con trai:

“Con quản lý mảng nào trong nhà?”

Tài sản nhà họ Lục đa dạng: thu mua – bán nhà cổ quý hiếm, đồ ngọc, cổ vật thư họa, vàng, chế tác cổ cầm thủ công, văn phòng tứ bảo, điêu khắc tượng Phật, tranh trang trí cao cấp… đều là ngành truyền thống, đòi hỏi ngưỡng cửa cực cao.

Vàng và ngọc còn nhiều cửa hàng.

Trong tay Lục Thừa Bình thì chỉ là vài mảng nhỏ: đồ da, trang sức, khăn lụa cao cấp và .

Nghe , Lục Thừa Bình vội :

“Bố, thể cho con ít vốn ? Con tự khởi nghiệp một lĩnh vực mới.”

Lục Văn Khởi chau mày: “Lĩnh vực mới?”

Lục Thừa Bình gật đầu:

“Thời bác cảy giờ khác , công nghệ ngày càng phát triển, cũng nhiều ngành nghề mới nổi. Con thử.”

“Ví dụ?”

Nghĩ một hồi, chợt nhớ đến món đồ chơi trong tay An An:

 “Con mở một nhà máy, sản xuất loại robot biến hình đó. Giờ ở nước B, nước A đang thịnh hành, tin bố hỏi Vi Vi.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Bây giờ ăn đều đến hàm lượng công nghệ, mới mặt mũi.”

Nói còn ngẩng cằm về phía Phùng Vi:

 “Có , chị Vi Vi?” Phùng Vi nhất thời trả lời thế nào, chỉ gượng gật đầu.

Lục Văn Khởi tức buồn :

 “Con thì chỉ giỏi mơ mộng viển vông. Con để những thứ đó cần công nghệ, nguyên liệu gì ? Cần nhân lực và máy móc thế nào ?”

“Ý bố là đồng ý ?”

Lục Văn Khởi khoát tay: “Nói cho bố một cái gì thực tế hơn ?”

“Đấy, đấy, bố lúc nào cũng thế, tin con. Hỏi , con mở miệng thì gạt . Con ngay là thế mà.”

Lục Văn Khởi thở dài, sang Phùng Vi:

“Cháu thấy nó nổi ?”

Phùng Vi trong lòng thấp thỏm, chẳng , thấy Lục Thừa Bình đang sức kéo vạt áo , cuối cùng đành ấp úng:

“Ở nước ngoài nhiều nhà giàu cũng bỏ tiền cho con cháu trải nghiệm thất bại để rút kinh nghiệm.”

Lục Văn Khởi day day thái dương: “Con bao nhiêu?”

Lục Thừa Bình giơ một bàn tay, trừng mắt bố.

Lục Văn Khởi đẩy gọng kính: “Bao nhiêu?”

“Năm trăm vạn”

Nghe con đó, ngay cả Phùng Vi cũng giật .

 

Loading...