Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 391
Cập nhật lúc: 2025-09-13 09:52:45
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dì Hoàng do dự một chút, “Lão phu nhân, nhị thiếu gia ngũ giác nhạy bén, cảnh giác cực cao, dám tới quá gần nên hết nội dung.”
“Làm theo cách dạy, nín thở lâu thở nhẹ, choáng đầu.”
“Được , bao nhiêu thì bấy nhiêu .”
“Cô tự tay buộc đai gối cho nhị thiếu gia, dạy thiếu gia cách sử dụng.”
Tưởng lão phu nhân nở nụ hài lòng, cũng tệ, còn khéo léo hơn đứa con trai ngốc nghếch của bà nhiều.
Cô bé thông minh, lòng rộng rãi, chẳng hề để bụng thái độ lạnh nhạt của một bà già như bà.
Lục Nhã trở về Lục gia, liền thấy trai đang vây quanh tâng bốc.
Chỉ thấy bình thản như thường, dáng vẻ như quá quen.
Cô xoay , bắt gặp Phùng Vi đang một ở góc uống , ăn bánh kẹo khô, bèn bước nhanh tới chào:
“Vi Vi, chị một thế? Chị Thừa Chi và ?”
“Họ cùng chị dâu em phòng của chị Thừa Chi .”
Lục Nhã liền kéo tay cô: “Đi cùng , một buồn lắm.”
Đang thì Lục Thừa Bình bưng một đĩa bánh ngọt tới, đặt ngay mặt Phùng Vi:
“Chị Vi Vi, cái ngon lắm.”
Phùng Vi với Lục Nhã: “Vậy chị ở ăn bánh.”
Thế là Lục Nhã cũng xuống, tiện tay cầm một miếng, bóc lớp giấy ngoài, cắn một miếng, đôi mắt lập tức sáng lên:
“Anh Thừa Bình, gì thì , thật sự rành ăn uống vui chơi.”
Phùng Vi cũng cầm một cái, nhét miệng, mỉm : “Đáng công chờ thật.”
Vịt Trắng Lội Cỏ
lúc , một gia đình nữa bước .
Ánh mắt Lục Thừa Bình lập tức hút , kinh ngạc :
“Không ngờ Trần Ức Nam cũng đến?”
Lục Nhã và Phùng Vi theo hướng , chỉ thấy một nhà, ăn mặc chỉnh tề mà khiêm tốn.
Trong đó một đàn ông cao ráo đặc biệt nổi bật, khoác áo măng tô dài màu hạnh, ngũ quan sâu sắc rõ ràng, cử chỉ tao nhã mang phong thái danh môn thế gia.
“Đây là nhà Trần mà hôm qua ?” Lục Nhã hỏi.
Lục Thừa Bình gật đầu:
“Ừ, tuy hào môn giàu sang quyền thế, nhưng mấy đời hành y. Người tiền họ chữa trị cũng chắc lấy .
Hơn nữa nhà họ còn hậu thuẫn trong quân đội, cực kỳ khiêm tốn, nên bao năm nay bố từng nỡ cắt đứt mối quan hệ với họ.”
Lục Nhã nghĩ một lát:
“Vậy năm đó mời nhà họ chữa cho bố em?”
Lục Thừa Bình khẩy:
“Em nghĩ gì thế, lúc đó lập trường của ông nội thể nào chữa cho chú hai. Hơn nữa đời của họ gần như đứt đoạn, con trai chẳng gì, ai ngờ xuất hiện Trần Ức Nam. Nghe thiên tài y học, tung hô ghê gớm, giờ thì vị thế vững chắc .”
“Trần Ức Nam và Lục Nghiễn quen ?” Phùng Vi tò mò.
Lục Thừa Bình thờ ơ:
“Giờ ai chẳng vờ quen?”
Phùng Vi mỉm :
“Em kỹ , Lục Nghiễn đối với là nghiêm túc đấy.”
Cái nghiêm túc qua loa của Lục Nghiễn, cô phân biệt .
Vừa chào hỏi nhà họ Phùng, chỉ hờ hững.
Dù Lục Thừa Bình cũng chẳng phân biệt nổi.
Lục Nhã từ xa Trần Ức Nam, ánh mắt chút suy tư:
“Anh từng tiếp xúc trực tiếp với bác sĩ Trần ?”
“Anh tự xưng là danh gia trong sạch, thẳng chơi với đám công tử ăn chơi chúng . Muốn chuyên gia chính thống.
Cho nên mấy buổi tụ tập trong giới đều tham gia. khá với em nhà họ Tưởng, mấy bọn họ cận kề cửa tử đều do cứu cả.”
Nghe , Lục Nhã càng thêm thiện cảm:
“Chứng tỏ nhân phẩm và y đức của đều .”
Lục Thừa Bình phục:
“Thân với nhà họ Tưởng thì coi là nhân phẩm , thế còn em đây thì để ở ?”
Lục Nhã thấy dáng vẻ tức tối, bật :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-391.html.]
“Đợi xem, em sẽ khiến họ bằng con mắt khác.”
Lục Thừa Bình hả hê:
“Thế thì còn tạm .”
Buổi chiều nhập tiệc, nữ quyến chung một bàn. Lục Nhã ngờ Trần Ức Hân quen Thẩm Thanh Nghi từ , hai còn chuyện hợp.
là giới quá nhỏ, mà cô cũng nhận chị dâu lòng .
“Thanh Nghi, thật ngờ chị là con dâu Lục gia, còn ly kỳ hơn cả phim truyền hình.” Trần Ức Hân cảm thán.
Thẩm Thanh Nghi : “Chị cũng ngờ.”
“Chị Hạ cũng sẽ mừng cho chị.”
Nhắc đến Hạ Hi Nghênh, Thẩm Thanh Nghi giải thích:
“Đây là tiệc của nhà Lục, thì chị cũng sẽ mời cả Hựu Thanh và chị Hi Nghênh.”
“Vậy vài hôm nữa tụ tập nhé?”
“Được.” Thẩm Thanh Nghi nghĩ tới Trình Hựu Thanh, cũng đang định thế, dạo cô mang thai, ăn uống kém thích .
Lục Nhã gõ gõ bàn:
“Đừng tính riêng nhóm nhỏ nhé, em cũng tham gia.”
Cô hòa nhập thế giới của trai và chị dâu.
Nói xong còn kéo tay Phùng Vi:
“Tính cả chị Vi Vi nữa.”
Thẩm Thanh Nghi liếc Phùng Vi, cô gái luôn lặng lẽ, thỉnh thoảng len lén ngó , ít .
Nghe Thừa Chi bảo cô nghiệp Đại học F ở nước ngoài, cảm thấy cũng giỏi giang, bèn : “Được thôi.”
Phùng Vi vội rút tay , khẽ :
“ Không .”
Lục Nhã ngạc nhiên:
“Sao ?”
“Chị sắp Đại học A trợ giảng, chuẩn , dạo bận.”
Có lẽ cô nên gặp Lục Nghiễn, nếu từng gặp, đời sẽ chẳng phiền não nào cả.
Rõ ràng vợ, mà tình cảm còn , mà vẫn kìm , giọng , điên cuồng tất cả về .
Vừa , khi cạnh Lục Thừa Chi và Thẩm Thanh Nghi, Lục Nghiễn bất ngờ bước tới đưa đồ cho vợ, cô căng thẳng đến mức gần như ngừng thở.
Vì , cô dám gần Thẩm Thanh Nghi, cũng chẳng dám gần Lục Nghiễn.
Cô sợ nhận điểm bất thường.
Đây là đầu tiên cô động lòng với một đàn ông. Nếu vợ, lẽ cô sẽ liều theo đuổi.
vợ, còn cô cũng lòng tự trọng và kiêu ngạo riêng.
Dù giờ đau khổ, xử lý cảm xúc , nhưng khi còn khống chế nổi nó, trốn tránh vẫn là cách an nhất.
Lục Nhã ép:
“Được, dẫu tiền đồ của chị Vi Vi vẫn quan trọng hơn.”
Phùng Vi sợ Thẩm Thanh Nghi nghĩ nể mặt nên vội rót một ly rượu vang:
“Để tỏ ý xin , cạn ly , chị tùy ý.”
Thẩm Thanh Nghi cũng rót nửa ly:
“Không , ở trong nước thì còn nhiều cơ hội.”
Nói xong, cả hai cùng uống cạn.
Phùng Vi mời rượu, những khác cũng lượt nâng ly, Lục Nhã, Trần Ức Hân,…
Thẩm Thanh Nghi cũng tiện thiên vị, hết ly đến ly khác.
Cô bắt đầu thấy khó chịu:
“Em vệ sinh một chút.”
Vừa lên loạng choạng, may Lục Thừa Chi nhanh tay đỡ lấy, :
“Em còn chịu nổi ?”
Thẩm Thanh Nghi khoát tay:
“Chịu , .”
Nghe , Lục Thừa Chi càng chắc chắn — . Bởi từ ngày quen Thẩm Thanh Nghi tới nay, từng cô kiểu .