Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-07-04 13:20:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

155

"Trời ơi, hóa ra là thật, đúng là còn tệ hơn cả Trần Thế Mỹ!"

"Đồ khốn kiếp, chị này nhẫn nhịn ghê, nếu là tôi thì đã lấy d.a.o c.ắ.t c.ổ anh ta rồi."

"Đúng là đồ hèn hạ không bằng chó lợn, tội nghiệp Lý Quỳnh quá."

"Cũng tội hai đứa con của người vợ trước, gặp phải người cha tệ bạc, từ nhỏ đã phải theo mẹ tha phương cầu thực."

Lúc này mọi người đều phẫn nộ, bị cảm xúc chi phối mà quên mất việc nghi ngờ Vương Xuân Hoa lấy đâu ra cái máy ghi âm đó.

Chỉ có Vương Minh Nghĩa trừng mắt nhìn chằm chằm vào vật trong tay Vương Xuân Hoa, thấy cô định cất đi, liền xông tới nhưng bị một người đàn ông phía sau cô nhanh tay đẩy ngã.

"Làm gì đó? Làm chuyện bất nhân rồi còn muốn bắt nạt người ta sao?" Người đàn ông đó quát tháo ầm ĩ.

Vương Xuân Hoa nhận ra anh ta, là người cùng Dương Hoa Phương đưa cô đến, thở phào nhẹ nhõm.

"Đồ chó má, hết đường chạy rồi hả?" Người đàn ông lại mắng.

"Chắc chắn cô đã lên kế hoạch từ trước! Đồ cô cầm là từ đâu ra?" Vương Minh Nghĩa trán nổi gân xanh, chất vấn Vương Xuân Hoa.

Lý Quỳnh ngồi bên, gào lên: "Cô ấy cầm cái gì kệ cô ấy, anh nói xem giọng trong đó có phải của anh không?"

Vương Minh Nghĩa chưa kịp trả lời đã bị một cú đ.ấ.m mạnh, định nổi giận thì nhận ra là anh vợ: "Mày!"

Lý Vượng giận dữ, đỡ Lý Quỳnh dậy: "Đừng gọi tao là anh, cả nhà tao bị mày làm nhục hết rồi!"

Vương Minh Nghĩa ôm mặt bị đ.ấ.m sưng đỏ, lớn tiếng: "Không phải vậy..."

Lý Vượng ném tấm thiệp cưới cũ vào mặt hắn: "Cái này là mày tự tay viết đúng không?"

Vừa tan làm về đã có người báo tin em rể gây chuyện, đưa cho anh tấm thiệp cưới cũ này.

Lúc nhìn thấy, anh không thể tin nổi, nghĩ chắc có kẻ cố tình gây rối.

"Nếu không tin thì anh tự đến xem." Người hàng xóm nói.

Lý Vượng vội vàng chạy đến, thấy đám đông trước cổng khu nhà em gái, chen vào thì thấy người phụ nữ tên Vương Xuân Hoa đang cầm máy ghi âm.

Làm trong ngành công an, anh biết rõ thứ này.

Theo kinh nghiệm, sự việc gây ồn ào thế này lại nghiêng hẳn về phía cô ta, chứng tỏ cô ta đã chuẩn bị từ trước. Nhưng chuẩn bị thì sao, sự thật vẫn là sự thật.

Vương Minh Nghĩa hoàn toàn sững sờ.

Lúc này hai phóng viên đột nhiên xuất hiện, một người phỏng vấn Vương Xuân Hoa, một người phỏng vấn Lý Vượng.

Phóng viên phỏng vấn Vương Xuân Hoa có quay phim đi cùng, còn phỏng vấn Lý Vượng là phóng viên báo chí.

"Đồng chí Vương Xuân Hoa, chị có thể kể lại quen biết Vương Minh Nghĩa thế nào không?"

Vương Xuân Hoa đưa máy ghi âm cho phóng viên: "Cảm ơn thiết bị của bạn, nếu không tôi đã bị vu oan mà không thể tự vệ."

Nữ phóng viên cầm lấy, mỉm cười: "Chỉ cần có tin tức, chúng tôi đều có thể hỗ trợ. Sự việc này nếu là thật, hãy kể rõ cho khán giả, để mọi người cảnh giác.

Đồng thời hướng dẫn cách ứng xử khi gặp tình huống tương tự."

Vương Xuân Hoa nghĩ con trai lớn đã 14 tuổi, đang đi làm, không muốn con bị dị nghị, dắt con út đứng trước ống kính, nghẹn ngào kể lại chuyện Vương Minh Nghĩa lừa tiền lên kinh đô học, rồi ngoại tình với em gái nuôi Hà Hương Thảo, thêm mắm thêm muối vào.

Người xem xung quanh nghe xong đều nắm chặt tay.

Còn phóng viên báo chí hỏi Lý Vượng về kiến thức pháp luật: "Theo anh, trường hợp lừa hôn, trọng hôn như em rể anh sẽ bị phạt bao nhiêu năm?"

Lý Vượng mặt đen như than, đỡ Lý Quỳnh lạnh lùng nói: "Mọi thứ theo pháp luật."

"Anh sẽ không bao che cho hắn chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-155.html.]

Lý Vượng hít sâu: "Tuyệt đối không!"

"Có thể thấy anh rất có trách nhiệm nghề nghiệp, chắc ghét cay ghét đắng loại người này."

Lý Vượng không do dự: "Đúng!"

"Vậy anh sẽ tự tay đưa hắn đến cơ quan tư pháp chứ?"

Lý Vượng:...

Cái miệng của phóng viên...

Anh nhìn quanh, thấy phóng viên bị đám đông vây quanh, ai cũng nhìn chằm chằm vào bộ đồ công an của mình.

Đặc biệt là vị phóng viên này đang chăm chú nhìn anh, như thể không có câu trả lời thì không xong.

Vương Minh Nghĩa đứng bên tim đập thình thịch.

Thấy Lý Vượng im lặng, phóng viên lại nói:

 "Nếu anh không có thái độ rõ ràng, tách em gái anh ra khỏi vụ việc, một khi chuyện này lan truyền, nhiều người sẽ nghĩ Lý Quỳnh là tiểu tam, đồng lõa với Vương Minh Nghĩa."

Lý Vượng biết phóng viên đang đào hố cho mình, nhưng không thể phủ nhận mối quan hệ một mất một còn này.

Lý Quỳnh khóc đến nghẹt thở: "Em không biết gì hết, em không muốn gặp hắn nữa."

"Tôi sẽ tự tay đưa hắn đến cơ quan tư pháp." Lý Vượng tuyên bố.

Vương Minh Nghĩa sụp đổ, nắm tay Lý Vượng nài nỉ:

 "Anh đừng thế, em bị hãm hại, thật mà, nghĩ lại em đối xử tốt với Lý Quỳnh thế nào, cứu em!"

Lý Vượng thấy ghê tởm, lạnh lùng: "Bị hãm hại thế nào? Bảo tao nghĩ mày tốt với Lý Quỳnh, sao không nghĩ người ta tốt với mày thế nào?

Hai đứa con rồi còn dám giả độc thân, lừa em gái tao. Giờ tao không đánh gãy chân em tại chỗ là vì tao hiểu hậu quả.

Không chỉ có con với Vương Xuân Hoa, còn ngoại tình với Hà Hương Thảo, lại lừa cả em tao, làm những chuyện này mày không nghĩ đến hậu quả sao?"

Phóng viên bên cầy bút ghi chép lia lịa.

Sự việc kết thúc khi phỏng vấn xong, Vương Xuân Hoa được Dương Hoa Phương đỡ về.

Còn Vương Minh Nghĩa và hai anh em họ Lý bị vây kín, bị mắng nhiếc thậm tệ.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Vương Xuân Hoa dắt con út, con lớn đi sau, nói với Dương Hoa Phương: "Hôm nay là ngày vui nhất năm năm qua của tôi, uất ức bấy lâu cuối cùng cũng trút được.

Tối nay tôi mời mọi người đi ăn nhé."

Dương Hoa Phương cười: "Chị vui là được, anh Văn bảo không qua đâu, sợ bị phát hiện."

Vương Xuân Hoa gật đầu: "Vậy em giúp chị mang cho anh ấy vài đôi tất nhé."

"Được!"

"Rốt cuộc Lục Nghiễn là người thế nào vậy?" 

Vương Xuân Hoa tò mò, sao có người có thể dự đoán chính xác mọi diễn biến, từng lời nói hành động, như đã biết trước vậy?

"Rất lợi hại đúng không?" Dương Hoa Phương cười, "Chị tuyệt đối không được nhắc đến anh ấy trước mặt ai."

Vương Xuân Hoa gật đầu: "Ừ! Chị biết! Có c.h.ế.t cũng không nói."

Dương Hoa Phương hài lòng: "Không đến mức c.h.ế.t đâu, chỉ cần nghe lời anh ấy, căn nhà của Vương Minh Nghĩa cũng sẽ thuộc về chị."

"Thật sao?" Vương Xuân Hoa không thể tin nổi.

"Chúng ta đã có phương án rồi, chị chỉ cần nghe chỉ đạo là được." Dương Hoa Phương thấy cô khổ quá, nên hé lộ trước.

 

Loading...