Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-07-02 08:57:12
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thanh Nghi thuận theo bước tới, Lục Nghiễn cũng tiến hai bước tới gần, giang tay ôm cô vào lòng.  

Cô không từ chối, cũng không ôm lại, chỉ nhẹ nhàng nói: "Đến giờ ăn cơm rồi đó?"  

"Ừ!" Lục Nghiễn dịu dàng đáp, rồi nói tiếp: "Hai ngày nữa để bạn của Hạ Hi Nghênh đến gặp anh bàn chuyện bằng sáng chế, mấy ngày này anh rảnh."  

"Dạo trước chị ấy hỏi nhiều lần rồi, em bảo thời gian anh về, chắc mai sẽ tới." 

Thẩm Thanh Nghi nói xong lại hỏi: "Trước đây anh có biết bằng sáng chế này đáng giá thế không?"  

"Biết."  

Thẩm Thanh Nghi ngạc nhiên ngẩng đầu: "Sao anh không bán đi?"  

"Hồi đại học không biết, sau khi tốt nghiệp có người tìm, nhưng không có thời gian."

 Ngoài việc bận rộn, quan trọng hơn là Lục Nghiễn thấy lương một tháng của mình đã tiêu không hết.  

Đã tiêu không hết thì tiền dư ra với anh chỉ là con số, không bằng dành thời gian tập trung vào công việc.  

Nhưng từ khi quen vợ, anh mới nhận ra kiếm thêm tiền cũng có ích.  

"Kiếm tiền mà cũng không có thời gian?" Thẩm Thanh Nghi cảm thấy khó hiểu.  

Lục Nghiễn không tiếp tục chủ đề này, mà chuyển sang hỏi: "Hôm trước em nói gặp Vương Xuân Hoa, em xác định cô ta nhận ra em chứ?"  

"Chắc chắn."  

Lục Nghiễn suy nghĩ một chút: "Vậy từ mai em đừng đi nữa, để Thải Tình ra chỗ đó bán hàng, bán cùng loại đế lót giá năm hào, anh sẽ cho người theo dõi."  

Thẩm Thanh Nghi hiểu ra: "Chiếm chỗ của cô ta, đảo loạn giá cả?"  

"Ừ, nếu cô ta vẫn sống gần đây, chắc chắn sẽ xuất hiện lại. Nếu cô ta cố ý tránh em, sẽ không tránh Thải Tình." Lục Nghiễn phân tích.  

"Cách này hơi hiểm, nhưng chắc có tác dụng."  

Lục Nghiễn cười: "Khi cô ta xuất hiện, nhường lại chỗ và nói không bán đế lót nữa, cô ta cũng không mất gì." Anh thấy tuy là chiêu hiểm nhưng không ảnh hưởng lợi ích thực sự của cô ta.  

Nếu cô ta cung cấp thông tin về Hà Hương Thảo, thậm chí có thể cho cô ta chút lợi ích.  

"Được."  

Vừa dứt lời, Thẩm Thanh Nghi nghe tiếng Lục Thải Tình gọi ăn cơm ngoài cửa.  

Cô rời khỏi vòng tay anh: "Đi ăn thôi."  

Lục Nghiễn giờ tâm trạng đã tốt hơn nhiều, cùng vợ ra ngoài gọi An An, cả nhà ra sân sau rửa tay.  

Ăn cơm xong, Thẩm Thanh Nghi rửa bát rồi về phòng vẽ mẫu, Lục Thải Tình mang sổ sách lợi nhuận tháng này đến: "Chị dâu, lãi tháng này một nghìn năm trăm, chị kiểm tra lại nhé."  

Thẩm Thanh Nghi nhận sổ, tính sơ qua rồi gật đầu: "Ừ."  

Lục Thải Tình lấy từ túi vải số tiền đã chia sẵn đưa cho chị dâu: "Phần của chị."  

Thẩm Thanh Nghi nhận lấy đếm lại, đúng một nghìn tệ.  

Cô lấy ra hai trăm năm mươi tệ trả lại: "Chia đôi đi."  

Lục Thải Tình định từ chối, Thẩm Thanh Nghi đã nói: "Vốn đã thu hồi rồi, với lại tháng này em cũng không quản gì nhiều."  

Lục Thải Tình mới nhận: "Cảm ơn chị dâu, em mơ cũng không nghĩ mình kiếm được nhiều tiền thế!"  

Thẩm Thanh Nghi cười: "Không phải em nói muốn tìm đối tượng ở đây sao? Giờ đã có tiền hồi môn, chiều rảnh thì đi tìm Trình Hựu Thanh đi."  

Lục Thải Tình vội vẫy tay: "Kiếm được tiền rồi, vội gì tìm chồng."  

"Thôi, chuyện này chị dâu cũng không có ý kiến gì, em tự quyết định hoặc tùy duyên vậy."  

Lục Thải Tình thích tính cách này của chị dâu, điềm đạm, không nhiều chuyện nhưng công bằng và rõ ràng trong mọi việc, không trách anh hai cưới cô.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-140.html.]

Giờ cô thấy anh hai ngày càng thích vợ hơn. 

Sáng hôm sau

9 giờ sáng, Hạ Hi Nghênh lái xe đến, dắt theo một người nữa.  

Đó chính là bác Hồng mà A Nguyệt nhắc tới.  

Bác Hồng hơn 50 tuổi, người địa phương Bằng Thành, khu công nghiệp nơi nhà họ Hạ đặt nhà máy đều là đất của gia đình ông. 

Để thoát khỏi hình ảnh trọc phú, ông đầu tư vào các sản phẩm điện tử công nghệ cao.  

Ông rất kính trọng và ngưỡng mộ giới trí thức, trên đường nghe Hạ Hi Nghênh giới thiệu về Lục Nghiễn đã vô cùng khâm phục.  

Ở nhà, lời A Nguyệt miêu tả sản phẩm khiến ông phấn khích không thôi, giờ đến nhà họ Lục liền nóng lòng muốn xem hiệu ứng.  

Thẩm Thanh Nghi pha trà mời Hạ Hi Nghênh và bác Hồng ngồi, Lục Nghiễn dắt An An ngồi đối diện.  

Trước khi gặp, bác Hồng tưởng tượng Lục Nghiễn là trung niên đeo kính dày, không ngờ lại trẻ trung tuấn tú thế. 

Anh ngồi đối diện bình thản, không quá nhiệt tình cũng không kiêu ngạo, giữ phép lịch sự và kiên nhẫn trả lời mọi câu hỏi.  

“Cậu Lục, thời gian chế tạo sản phẩm này là bao lâu?"  

"Một tiếng rưỡi, nếu có dụng cụ chuyên dụng, chia thành nhiều công đoạn, người thành thạo có thể rút xuống bốn mươi phút."  

Thấy quy trình đơn giản, bác Hồng rất hài lòng, lại hỏi thêm vài vấn đề kỹ thuật, Lục Nghiễn đều kiên nhẫn giải đáp.  

"Tôi muốn mua bằng sáng chế này, làm thành mấy loại đèn khác nhau, cậu có thể thiết kế giúp theo yêu cầu không?" Bác Hồng đề nghị.  

Lục Nghiễn suy nghĩ: "Có hạn thời gian không?"  

Bác Hồng cười: "Biết cậu bận, tôi sẽ không thúc. Sau khi mua bằng sáng chế, khoảng hai tháng có được không? Tiền bản quyền tôi sẽ trả đủ, không vì là sáng chế trong nước mà ép giá."  

"A Nguyệt nói hiệu ứng của cậu còn tốt hơn mẫu nước ngoài trên TV."  

"Giá cả và phương thức thanh toán bác thương lượng với vợ tôi, phần kỹ thuật và quy trình do tôi đảm nhiệm." Lục Nghiễn bình thản nói.  

Thẩm Thanh Nghi vừa bưng đồ từ phòng đi ra đã nghe thấy câu này.  

Hạ Hi Nghênh thấy Lục Nghiễn đàm phán không chút tinh ranh hay toan tính như dân kinh doanh, chân thành và chuyên nghiệp, dường như có thái độ thờ ơ với tiền bạc. 

Nhưng chính thái độ này khiến người ta không dám toan tính trước mặt anh.  

Như thể nếu nói sai, anh sẵn sàng không bán, anh không quan tâm!  

Cảm giác này rất phức tạp, khác hẳn những kẻ trên thương trường như họ, giành giật từng chút lợi ích bằng mưu mẹo.  

Anh chỉ ngồi đó bình thản, từng lời nói cử chỉ không khiến người ta nảy sinh ảo tưởng có thể chiếm tiện nghi.  

Sự tự tin và khả năng kiểm soát toát ra từ tận xương tủy, như là bẩm sinh.  

Vịt Trắng Lội Cỏ

Nhìn đồ vật trên tay Thẩm Thanh Nghi, Hạ Hi Nghênh cười nói với bác Hồng: 

"Để bác xem hiệu ứng, đừng bảo chúng cháu nói quá."  

Nói rồi đóng cửa đóng cửa sổ, khi trong phòng chỉ còn chút ánh sáng, Thẩm Thanh Nghi bật đèn lên.  

Trong chớp mắt, cả không gian như chìm vào biển sao. 

An An tròn mắt kinh ngạc, bác Hồng há hốc mồm mãi không khép lại, quả thật quá đẹp, không nhịn được hỏi thêm: 

"Ánh sáng này có thể điều chỉnh được chứ?"  

"Ừ, có thể thay đổi cường độ, màu sắc và phạm vi ánh sáng theo yêu cầu sản xuất, các chức năng khác nhau có thể phát triển thành hơn chục mẫu mã."  

Mắt bác Hồng lập tức nheo lại, vội nói với Thẩm Thanh Nghi: "Cô Lục, chúng ta bàn phương thức thanh toán nhé."

 

Loading...