"Yên tâm. Tốc độ tăng tu vi của ngươi sẽ chậm hơn ." Diệp Vũ an ủi.
Tiêu Hoành ngoan ngoãn gật đầu: "Đa tạ chủ nhân. Chủ nhân cứ luyện tập Tiên pháp , ở bên cạnh hầu hạ."
Những gì cần tranh thủ cho đều tranh thủ . Tiêu Hoành tiếp tục oán hối đoái bưng rót nước, vẻ ôn nhu săn sóc.
Hỏa Minh: "..."
Đôi khi.
Hắn thật liều mạng với đám quái vật thiên phú .
Vì chứ.
Hắn thể những lời trộn như Tiêu Hoành.
Hồ Cửu Linh há hốc mồm kinh ngạc.
Ôi trời ơi.
Mới một buổi tối, Tiêu Hoành ca ca lén lút tiến hóa ?
Ngày hôm .
Tiêu Hoành luôn quanh quẩn bên cạnh Diệp Vũ, lúc thì ân cần hỏi han, lúc thì bi thương kể khổ, lúc tỏ kiên cường nỗ lực.
Thế là.
Buổi tối, giành tư cách song tu.
Khi Tiêu Hoành và Diệp Vũ phòng, khỏi liếc Hỏa Minh một cái đầy khiêu khích.
Cứ tranh cứ đoạt! Quả nhiên hữu dụng!
Diệp Vũ thấy cũng buồn .
Mấy tâm tư nhỏ nhặt của Tiêu Hoành, cô hiểu rõ.
mà.
Dù Tiêu Hoành cố gắng chút nào, vì nhiệm vụ bảo rương, ba ngày cô vẫn sẽ tìm song tu thôi.
Nói như .
Những thứ vốn dễ dàng , Tiêu Hành giờ bỏ gấp mười hai phần nỗ lực.
Emmm...
Cũng .
Nhờ "nỗ lực" của Tiêu Hành, ba ngày tiếp theo, Diệp Vũ ngày nào cũng chọn để song tu.
Liên tục bốn ngày, đều là một .
Đây là đầu tiên kể từ khi Diệp Vũ bắt đầu song tu.
Nhất thời.
Cây cỏ cửa động đều gặp họa, sự huấn luyện ngày đêm của Hỏa Minh, một mảng lớn đất cửa động trơ trụi.
Trong lòng Tiêu Hành cũng dâng lên một tia vui mừng.
Diệp Vũ quả nhiên thích .
Hắn chỉ dùng chút thủ đoạn, cô liên tục tìm bốn ngày.
Cảm giác tu vi tăng lên rõ rệt khiến Tiêu Hành vô cùng sung sướng.
Đến ngày thứ năm, Diệp Vũ đổi sang song tu với Hỏa Minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-123-tieu-hoanh-no-luc.html.]
Tiêu Hành cũng bình tĩnh.
Đã độc sủng bốn ngày , cũng nên để khác hưởng lộc chứ.
Những ngày tiếp theo.
Tiêu Hành và Hỏa Minh chia thiên hạ, Hồ Cửu Linh hai đấu đá, cảm thấy cuộc sống cũng thú vị hơn.
Mười ngày .
Mặc Dạ lâu xuất hiện, sắc mặt tái nhợt ngoài phòng.
Hắn lặng lẽ đặt một thanh bảo kiếm mặt Tiêu Hoành.
Tiêu Hoành khẽ giật .
Vỏ kiếm đen tuyền, toát lên vẻ lạnh lẽo, khó thấy rõ hình dáng bên trong.
Tiêu Hoành rút kiếm, ánh mắt khẽ động.
Thanh bảo kiếm !
Chỉ vẻ ngoài, quả thực giống hệt thanh Long Tủy kiếm năm xưa đ.á.n.h mất.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
"Mấy ngày nay, ngươi vẫn luôn rèn thanh Long Tủy kiếm ?" Tâm trạng Tiêu Hoành chút phức tạp.
Hắn cứ ngỡ Mặc Dạ vì "tự cam đoạ lạc" mà để ý đến nữa.
Mặc Dạ gật đầu, thẳng: "Khi , lúc Diệp Vũ ép tinh luyện vật liệu, thường lén báo hỏng một ít. Thực , điều khiển U Minh Chi Hỏa còn hơn thế nhiều. Những vật liệu báo hỏng đó, phần lớn đều tự cất giấu."
"Vừa , hôm nay giúp ngươi phục hồi Long Tủy kiếm."
Mặc Dạ .
Diệp Vũ tò mò tiến đến gần.
Cô cũng tìm luyện chế bảo kiếm cho Tiêu Hoành .
.
Người khác luyện chế, chắc chắn thể phục hồi đến mức !
Diệp Vũ khỏi liếc Mặc Dạ.
Mặc Dạ .
Có chút ngoài lạnh trong nóng.
Mặt Mặc Dạ đổi sắc: "Sao, lén giấu nguyên liệu, bây giờ, ngươi định đ.á.n.h c.h.ế.t ?"
Hắn vẻ liều mạng.
Thậm chí còn mong Diệp Vũ đ.á.n.h .
Diệp Vũ để ý đến sự khiêu khích của Mặc Dạ, cô tò mò hỏi: "Ta nhớ nhầm, tỷ lệ hao hụt mà ngươi báo cáo vốn dĩ thấp . Trong tình huống , ngươi vẫn thể giấu nguyên liệu ?"
Diệp Vũ đây dễ dãi.
Nếu Mặc Dạ dám hao hụt quá nhiều nguyên liệu, cô cho ăn roi no đòn .
thực tế. Tỷ lệ thành công của Mặc Dạ luôn ở mức sáu thành, đây là tỷ lệ của bậc thầy .
Mặc Dạ thản nhiên: "U Minh Chi Hỏa của khác với khác, tỷ lệ thành công thể đạt tới tám thành."
Trong ánh mắt , lộ một tia ngạo nghễ.