Hôm , Khương Dao tỉnh dậy, xuống lầu liền thấy Triệu Hỉ Thúy, Chu Đoan, và Chu lão gia tử đều đang chờ . Hiển nhiên bọn họ đều nóng lòng kết cục của Tần tam gia.
“Khương tỷ tỷ, mua bữa sáng cho ngươi”. Triệu Hỉ Thúy mang đến một phần bữa sáng, là những món mà Khương Dao thích ăn.
Khương Dao càng ở cùng Triệu Hỉ Thúy càng thấy quý mến nàng . Nữ tử lương thiện chu đáo.
“Cảm ơn”. Khương Dao cảm kích .
Nàng nhanh chóng dùng xong bữa sáng, đó bốn cùng tới huyện nha.
Khi họ đến nơi thì vẫn còn nửa canh giờ nữa mới khai đường, nhưng nhiều tụ tập. Nhiều từ trấn Thạch Đầu cũng đến, chờ xem kết cục của tên ác bá lớn nhất trong trấn .
Chu Đoan lanh lợi, công đường đông đúc như mà vẫn tìm một chỗ . Chỗ ở bên trái công đường nên vặn thể thấy việc xảy .
Chu Đoan lấy ghế cho Chu lão gia tử . Nhìn thoáng qua Khương Dao và Triệu Hỉ Thúy, lau chùi bụi ở nền đất dọn dẹp chỗ cho hai .
“Tiểu Đoan thật chu đáo”. Khương Dao khen ngợi.
Chu Đoan gật đầu, ngượng ngùng, tai đỏ ửng.
Khương Dao kéo Triệu Hỉ Thúy xuống. Bốn lặng lẽ chờ, cuối cùng thời khắc xét xử cũng đến.
Cơ Hoài Dã mặc áo quan bước lên công đường. Tướng mạo của uy nghiêm, sắc mặt lạnh lùng mang theo khí thế to lớn.
Vừa thấy là đám đông lập tức im lặng.
Khương Dao chăm chú. Hắn thật tuấn tú, chỉ cũng khiến tâm tình của nàng lên.
Hình như Cơ Hoài Dã cảm nhận tầm mắt của nàng nên cũng liếc Khương Dao một cái. Hai thoáng từng nhanh chóng rời ánh mắt sang chỗ khác.
Lúc một loại cảm giác bí ẩn xẹt qua.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-222.html.]
Tim Khương Dao bỗng dưng loạn nhịp trong chớp mắt.
Tần tam gia áp giải lên công đường. Nhìn thấy Tần tam gia Khương Dao cảm thấy ngạc nhiên. Hình ảnh Tần tam gia trong trí nhớ của nàng là một kẻ kiêu ngạo, quần áo chỉnh tề, cao ngạo, tùy ý giẫm đạp khác.
Tần tam gia của hiện tại mặc quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, trông như một tên ăn mày. Rõ ràng trong mấy ngày ông ở tù sống một chút nào.
Không ai cảm thấy ông đáng thương cả, mà ngược đều cảm thấy hả .
Từ chỗ Khương Dao , nàng thể thấy rõ mặt Tần tam gia. Ông hung tợn trừng mắt Cơ Hoài Dã công đường, như lao lên cắn .
Cơ Hoài Dã lạnh lùng gõ kinh đường mộc.
“Quỳ xuống!” Cơ Hoài Dã lạnh lùng .
Tần tam gia quỳ. Mạc Hồi liền tiến lên ấn tay lên lưng Tần tam gia ép ông quỳ xuống.
“Huyện lệnh đại nhân, ngươi đối với như sẽ hậu quả gì ? Ngươi nghĩ ngươi sẽ mãi là huyện lệnh ? Có khi cả chức huyện lệnh của ngươi cũng giữ nổi đấy!” Tần tam gia lạnh lùng , màng đây là công đường mà thẳng thừng uy hiếp.
“Ngươi tri phủ và quan hệ gì ? Nếu ngươi giữ cái mũ cánh chuồn đầu thì hãy thả ngay!”
Cơ Hoài Dã hề sợ hãi.
“Ta ghét nhất là uy hiếp. Còn về tri phủ... ngươi nghĩ ông sẽ vì ngươi mà đánh mất cái mũ quan của ?”
Cơ Hoài Dã lạnh lùng khiến mặt mày của Tần tam gia tái mét.
Bên công đường, những tố cáo quỳ đầy một góc. Chu lão gia tử cũng ở đó. Người đầu trình lên đơn kiện liệt kê từng tội trạng của Tần tam gia, mỗi tội đều đóng dấu bằng máu.
Cơ Hoài Dã lớn những tội trạng:
“Ngày 3 tháng 6 năm Giáp Tý, Tần tam gia cướp đoạt nữ nhi nhà họ Sử. Mẫu của nàng ngăn cản nên đánh chết, cha nàng ép ký giấy nợ một trăm lượng bạc, vì giải oan nên đ.â.m tường tự sát!”