Nữ Thần Y Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Xui Xẻo - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:03:01
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng của Cơ Hoài Dã còn nữa, hiện tại bày đầy vò rượu.

Cơ Hoài Dã cũng lời nào, cứ chằm chằm Khương Dao như , chằm chằm khiến nàng chột .

“Phòng đủ nên chỉ thể dùng cái phòng của để đặt vò rượu. Đợi kiếm tiền, mua tòa nhà thì tuyệt đối sẽ giữ một phòng cho ”.

Khương Dao giơ tay lên trời thề.

Cuối cùng, vài chen chúc để dành một gian phòng trống cho Cơ Hoài Dã ngủ.

Đêm dài, một bóng dáng lặng lẽ rời khỏi phòng nhảy lên nóc nhà.

Cơ Hoài Dã xốc mái ngói lên, vặn thể thấy ánh trăng chiếu xuống mặt nàng.

Hôm .

Cơ Hoài Dã cùng Triệu Thanh Thanh rời .

Triệu Thanh Thanh luyến tiếc Khương Dao.

“Về còn cơ hội gặp ”. Khương Dao .

mà Triệu Thanh Thanh , bọn họ sẽ lâu thể gặp mặt.

Khương Dao véo khuôn mặt nhỏ của nàng : “Đừng tang nữa, nhớ thì thư cho ”.

Triệu Thanh Thanh gật đầu, cầm theo tay nải nhỏ của ngoài.

Khương Dao như thoải mái nhưng chờ thì tới cửa mà bóng dáng nàng .

Triệu Thanh Thanh sân, hít sâu một , đầu liền phát hiện tàng cây một đang lười biếng mà dựa cây.

Hắn đang cầm một cây cỏ tranh, chơi đùa với con ngựa.

“Đạo sĩ thối, tiểu bạch mã đều ngươi phiền”. Triệu Thanh Thanh nhịn .

Kỷ Lăng Tiêu ném cỏ tranh, lấy một cái túi gấm từ trong tay áo ném cho Triệu Thanh Thanh.

Triệu Thanh Thanh theo bản năng mà nhận lấy.

“Đây là cái gì?” Triệu Thanh Thanh kinh ngạc.

“Ngươi gây chuyện thị phi cả ngày, đây là phù đổi vận thể mang đến vận may cho ngươi”. Kỷ Lăng Tiêu .

“Xấu chết!”

Tuy rằng Triệu Thanh Thanh tỏ ghét bỏ, nhưng mà cẩn thận cất cái túi gấm ở trong lòng ngực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-184.html.]

Cơ Hoài Dã cũng đang chuyện phiếm với Điềm Bảo.

Điềm Bảo ngẩng đầu nhỏ lên: “A Dã Thúc, chừng nào thì đến nhà cháu?”

“Trong thời gian chút bận rộn, chờ khi nào bận sẽ tới”. Cơ Hoài Dã dịu dàng .

Điềm Bảo lập tức lộ một nụ vui vẻ.

Cơ Hoài Dã sờ đầu đứa nhỏ, thoáng qua phòng trong, đó xoay rời .

“Cẩu Nhi, Điềm Bảo, tạm biệt”. Triệu Thanh Thanh vẫy tay với bọn họ.

“Tạm biệt dì Thanh thanh, tạm biệt A Dã thúc”.

Điềm Bảo đạp lên một viên đá, bóng dáng hai con ngựa xa biến mất ở nơi xa.

Cẩu Nhi ở cục đá che chở cho Điềm Bảo, sợ cô bé ngã xuống.

Vốn dĩ thương yêu , mất tích thì chỉ cần thấy một chút thôi cảm thấy hoảng hốt.

Cô bé xuống thì Cẩu Nhi lập tức vươn tay ôm cô bé xuống.

“Nếu mà thúc thúc A Dã ở cùng chúng thì ”. Trên khuôn mặt nhỏ của Điềm Bảo mang theo hy vọng.

Tuy rằng Điềm Bảo chút yêu cái , nhưng mà cứ thấy ai thì đều bắt về cha.

Cô bé chỉ cảm thấy thúc thúc A Dã mang cho cô bé cảm giác khác biệt, cận.

So với sự cận của Điềm Bảo đối với Cơ Hoài Dã thì Cẩu Nhi quá thích Cơ Hoài Dã.

mà, thích thì sẽ cố mà chấp nhận .

……

Khương Dao là mãi .

Lúc là Cơ Hoài Dã ở đây nàng, hiện tại Cơ Hoài Dã ở đây nên nàng liền dậy.

Lắc lư khắp nơi, còn cho tiểu bạch mã ăn.

Kể một chút chuyện xưa cho hai đứa nhỏ.

Trong nhà thiếu Triệu Thanh Thanh thì thấy trống vắng hơn nhiều.

TBC

Lại qua hai ngày, cánh tay của Khương Dao bắt đầu kết vảy, chỉ cần dùng lực quá mạnh thì ăn cơm cái gì cũng đều ảnh hưởng.

Khương Dao tĩnh dưỡng một thời gian mang theo rượu gạo mà Tiền Chiêu Đệ ủ trong thời gian lên trấn bán.

Bởi vì trải qua chuyện Điềm Bảo bắt khiến cho lòng Khương Dao vẫn còn sợ hãi, dặn dò Tiền Chiêu Đệ và Trình lão thái chăm sóc cho hai đứa nhỏ mấy trăm mới lên phố.

Loading...