“Ngươi là ai? Dám tự tiện xông Triệu phủ của !”
Khương Dao qua thấy xung quanh mười mấy .
Nếu chỉ một nàng thì đối phó những khó.
hiện tại nàng bảo vệ Điềm Bảo và ba cô bé yếu ớt...
Dù thế nào nàng cũng còn lựa chọn nào khác, chỉ thể liều mạng!
"Ngươi bắt cóc nữ nhi của , đừng là tự tiện xông đây, bà cô sẽ xốc cả Triệu phủ của ngươi lên!"
Quá cuồng ngạo!
Triệu viên ngoại nàng, nghĩ tới nữ nhân vẻ ngoài nhu nhược yếu đuối, thế mà thể lặng lẽ xông Triệu phủ.
Nếu đặt trạm gác ngầm, chằm chằm bên thì nàng thể mang mất .
Giọng điệu cũng thật ngạo mạn.
Nếu ở cảnh khác thì thể thưởng thức nữ tử .
bây giờ nàng phát hiện bí mật của , thì chỉ thể ——
Chết!
Triệu viên ngoại vung tay, một toán hộ vệ lập tức xông về phía Khương Dao.
Khương Dao dùng quần áo bọc Điềm Bảo đặt cô bé góc tường.
Bảo các tiểu cô nương cũng thu đó, đừng cử động.
Thấy một cầm kiếm đ.â.m nàng...
Khương Dao đột ngột xoay tránh lưỡi kiếm, bắt lấy tay uốn éo.
Rắc!
TBC
“A!” Một tiếng kêu đau đớn.
Khương Dao giật lấy kiếm của đá bay xa.
Những khác lập tức xông tới.
Khương Dao vung kiếm lên, tuy kiếm pháp của nàng kết cấu nhưng chiêu nào cũng chí mạng.
Những chiêu kiếm như mưa rơi, khiến đám hộ vệ vất vả chống đỡ.
Từng ngã gục!
Triệu viên ngoại nhăn mày .
Nữ tử ngạo mạn nhưng thủ giỏi, ngoài ý khó đối phó!
nàng là mối đe dọa...
Triệu viên ngoại gì đó với vài hộ vệ bên cạnh.
Mấy tên hộ vệ đó lập tức xông lên.
mục tiêu của bọn họ Khương Dao mà là các bé gái ở phía nàng!
Khương Dao dùng kiếm tạo thành lưới bảo vệ mấy đứa nhỏ, bản nàng lộ đòn tấn công của kẻ thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-179.html.]
Kiếm cắt qua cánh tay nàng m.á.u trào .
Đám hộ vệ vui mừng, nghĩ nàng cũng là thể đánh bại.
họ nhanh chóng phát hiện nữ nhân thật đáng sợ.
Nàng sợ đau, quan tâm đến vết thương mà liều mạng tấn công.
Những chiêu kiếm như mưa đánh gục họ.
Cuối cùng, mấy chục hộ vệ ngã xuống đất.
Khương Dao cầm kiếm chỉ về phía Triệu viên ngoại, ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí.
Triệu viên ngoại sợ hãi đầu chạy trốn.
Khương Dao xoay ôm lấy Điềm Bảo.
Sau đó về phía ba cô bé .
"Đi theo ”.
Khương Dao từng bước một ngoài, một tay cầm kiếm còn dính máu, ai dám cản nàng.
Nàng bước từng bước kiên định, bước qua cửa lớn.
Mệt quá.
Cơ thể dù ký ức cơ bắp và cũng huấn luyện nhưng vẫn bằng kiếp .
Đối phó với mấy chục , tiêu tốn quá nhiều thể lực của nàng.
Nàng gần như cắn răng kiên trì, sợ lộ một chút yếu đuối liền sẽ xông lên.
Khương Dao khỏi Triệu phủ một con hẻm tối, một cơn choáng váng ập tới.
Thân thể của nàng chịu nổi, loạng choạng tiến về phía .
Trong lúc mơ màng nàng thấy một gương mặt lo lắng.
Sao Cơ Hoài Dã ở đây?
Có lẽ là do nàng quá mệt mỏi nên mới sinh ảo giác?
……
Khương Dao tỉnh ban ngày.
Ánh mặt trời lúc chiếu qua cửa sổ lên mặt nàng.
Khương Dao cảm thấy cả mềm nhũn, sức lực, đây là phòng của , vết thương băng bó.
Quay đầu liền thấy một cái đầu nhỏ gục bên mép giường.
Khương Dao vươn tay , Cẩu Nhi phát hiện động tĩnh liền đột nhiên ngẩng đầu, thấy nàng tỉnh thì khuôn mặt nhỏ lập tức trở lên vui vẻ.
“Nương tỉnh ! Nương tỉnh !”
Câu Nhi vui mừng kêu lên.
Rất nhanh, trong phòng liền đầy .
Trình lão thái, Tiền Chiêu Đệ, Triệu Thanh Thanh, Kỷ Lăng Tiêu, Khương Tiểu Hắc, còn Điềm Bảo!