“Ngươi là bao nhiêu tiền thì còn hỏi gì”. Khương Dao tức giận .
“Cái con bé , chuyện với trưởng bối như . Nếu về bối phận thì ngươi còn gọi một tiếng cô đấy”.
Phụ nhân như , Khương Dao lập tức ấn tượng với bà .
Phụ nhân là nữ nhi của ông nội nàng. Lúc nguyên chủ thành thai, phụ nhân liền khuyến khích Trình lão thái đuổi con nguyên chủ khỏi Khương gia.
“ , thái độ của đối với ngươi là bởi vì lúc chính ngươi khuyến khích bà nội đuổi khỏi Khương gia, Thái độ của đối với ngươi thì mới là lạ đấy”. Khương Dao là mang thù nên lời lưu tình một chút nào.
Phụ nhân cũng là hổ, lời của Khương Dao mang thù rõ ràng như mà bà còn tiếp tục : “Ôi, nha đầu Khương gia, ngươi hiểu lầm , gì ý tứ đó? Chuyện cũng đừng nhắc . Hiện tại ngươi thật tiền đồ, rượu chắc là sẽ bán ít tiền. Còn thu nhiều quả nho núi như ……”
“ mà dù ngươi cũng chỉ là một phụ nhân, là cô nhi quả phụ, vẫn là nam nhân dựa mới ”.
“Nha đầu Khương gia, ngươi xem đại nhi tử của thế nào? Con dâu cả của cũng vì rơi trong nước mà còn, hai ngươi vặn xứng đôi”.
Bà nghĩ thầm, nha đầu Khương gia thành thai, đúng là tiết chế. Nếu thấy nàng thể kiếm tiền thì bà còn lâu mới cho nàng cửa.
Thấy Khương Dao để ý tới, bà tiếp tục hỏi:
“Nha đầu Khương gia, ngươi thấy lời của ? Ngươi cảm thấy như thế nào?”
“Ngươi còn nữa thì tin sẽ đá ngươi từ xe bò xuống ?” Mặt Khương Dao biểu cảm .
Tròng mắt nàng đen, dáng vẻ biểu cảm gì qua hung dữ.
Không cần hoài nghi chút nào chuyện nàng thì thể .
Phụ nhân đá xuống nên đành hậm hực mà câm miệng.
TBC
Đối phó với cái loại hổ , lý thì sẽ thông, chỉ thể dùng bạo lực để trấn áp.
Bên tai thanh tĩnh, Khương Dao mới thở phào nhẹ nhõm thì một phụ nhân thò qua bát quái:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-170.html.]
“Nhà Mộc Căn, nha đầu Khương gia trúng nhà ngươi. Một thời gian một nam nhân cùng trở về với nha đầu Khương gia ? Lại còn cùng cưỡi ngựa, dáng vẻ thật tuấn tú. Nha đầu Khương gia, nọ rốt cuộc là ai thế? Sao gần đây thấy ?”
Nói đến Cơ Hoài Dã thì sắc mặt của Khương Dao càng khó , căn bản trả lời bà .
“Người nọ qua là phận đơn giản, thể xứng đôi với loại như chúng ? Không là cần ngươi nữa đấy chứ?” Người chuyện chính là Trần thị, con dâu của Chương lão thái, là kẻ thù cũ của Khương Dao.
Mặt Khương Dao biểu cảm mà bà : “Liên quan gì đến ngươi”.
“Ôi, nha đầu Khương gia, ngươi chuyện như ?” Trần thị kích động, nước miếng sắp phun mặt Khương Dao.
Khương Dao đột nhiên tóm cổ áo bà lôi về phía , thấy như sắp ngã xuống.
Trần thị sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, tay chân vung lung tung, miệng thì kêu gào gọi bậy, thật sự là dọa đến sợ chết.
Lúc Khương Dao mới kéo bà .
Những khác đều dọa đến dám lời nào.
Khương Dao xoay nhảy xuống khỏi xe ngựa.
Ngồi chung với một đám phụ nhân lắm chuyện, còn chịu đựng mùi chân thối, thật sự quá phiền.
Nàng xe bò nữa!
Chờ đến khi trong trấn thì nàng nhất định mua một con ngựa!
Khương Dao sức lớn, cõng mấy vò rượu nhưng bước cũng nhanh. Nàng chọn đường tắt, sai biệt lắm một canh giờ là đến đường lớn.
mà vẫn mệt.
Khương Dao đến khách điếm thường ở, đặt một gian phòng buông vò rượu xuống, thở dài nhẹ nhõm một .
Nàng rửa mặt một chút mới xuống.