Tiền Chiêu Đệ xong thì trong lòng vô cùng cảm động.
Dao Dao tín nhiệm bà như ……
Bà nhất định thật !
Hôm .
Khi Khương Dao ủ rượu nho, Tiền Chiêu Đệ và Triệu Thanh Thanh đều ở một bên nàng.
Khương Dao lấy bao tay dùng một lấy từ trong chiếc hộp bí ẩn, đó bóp nát quả nho núi bỏ bình.
Tiền Chiêu Đệ và Triệu Thanh Thanh cũng mỗi cầm một cái bình.
Tiền Chiêu Đệ học nghiêm túc.
Khương Dao bóp vụn một chút, bóp càng vụn càng .
Mỗi một quả, Tiền Chiêu Đệ đều bóp thật nghiêm túc.
Triệu Thanh Thanh bóp cái vui, cảm thấy bóp cái còn thể giải tỏa áp lực, ngay cả thấy đạo sĩ thối lười biếng qua nàng thì nàng cũng còn xúc động đánh một trận.
Ba bận rộn từ sáng sớm, cuối cùng cũng bóp xong hết nho núi.
Khương Dao thêm đường phèn và men rượu.
Những cái đều lấy từ chiếc hộp bí ẩn.
Vốn dĩ Khương Dao cảm thấy đồ trong chiếc hộp bí ẩn là ngẫu nhiên, nhưng mà hiện tại xem cũng là ngẫu nhiên.
Ví dụ như mở những thứ liên quan với ủ rượu xác suất lớn hơn một chút.
Đây là chiếc hộp bí ẩn đang ủng hộ sự nghiệp của nàng.
Khương Dao quyết định rảnh thì sẽ lau thùng rác thêm mấy .
Thêm đường phèn và men rượu xong, Khương Dao đóng kín bình đặt ở trong phòng.
“Khương Dao, rượu nho để bao lâu?” Triệu Thanh Thanh hỏi.
“Hai tháng”. Khương Dao .
Khuôn mặt nhỏ của Triệu Thanh Thanh gục xuống, chút mất mát.
Nàng còn nếm thử hương vị rượu nho.
Cha nàng và huyện lệnh vội vàng xử lý những sơn tặc còn sót .
Cho nên mới thả nàng tìm Khương Dao.
Nàng đồng ý với cha là sẽ chỉ ở Khương gia một tháng.
Hiện tại xem thể nếm rượu nho do tự ủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-164.html.]
Đương nhiên là Khương Dao tâm tư của nàng .
“Ta sẽ cất kỹ rượu của ngươi, bất cứ lúc nào ngươi cũng thể đến uống”. Khương Dao .
Triệu Thanh Thanh lập tức nở một nụ tươi.
Vốn dĩ nàng nỡ chia lìa.
Khương Dao như phai nhạt sự khó chịu do chia lìa.
Cuộc đời dài như , các nàng còn nhiều cơ hội gặp mặt!
“Được, rượu mà ủ chắc chắn sẽ ngon, ai cũng đều uống trộm”. Triệu Thanh Thanh để rượu do tự ủ tận cùng bên trong, còn cầm bút của Khương Tiểu Hắc bốn chữ ‘Triệu Thanh Thanh ủ’.
“Cháu thể uống ?” Tiểu Điềm Bảo ngửa đầu nhỏ hỏi nàng .
TBC
Tiểu Điềm Bảo quả thật đang ở độ tuổi lực sát thương lớn.
Triệu Thanh Thanh nhéo khuôn mặt nhỏ của cô bé: “Tiểu Điềm Bảo là ngoại lệ”.
Tiền Chiêu Đệ đến mặt Khương Dao.
“Dao Dao, hiện tại là mùa quả nho núi chín, lên núi hái một ít……” Tiền Chiêu Đệ .
Lời nhắc nhở Khương Dao.
Khi quả nho núi chín, mà vài trận mưa to thì sẽ rơi, hỏng.
Muốn hái nữa thì chờ đến năm .
Cho nên, nhân cơ hội hái nhiều một chút.
“Thẩm, một ngươi thể hái hết , cảm thấy tìm thêm hái. Hiện tại qua ngày mùa, đều việc gì, bằng bảo hái, còn chúng thu mua ”.
“Dao Dao, như thì trả tiền?”
“Một văn tiền một cân ”. Khương Dao : “ mà là quả phẩm chất , màu tím chín già , cần quả màu xanh, nếu mà quả hỏng thì cũng thu”.
Tiền Chiêu Đệ bẻ ngón tay tính.
Như nếu mà thu một trăm cân thì trả một lượng bạc.
Nghĩ liền thấy đau lòng.
“Dao Dao, nếu vẫn là để hái ……”
“Thẩm, chúng là kinh doanh lớn, thể để ý chút tiền nhỏ như . Loại công việc giá trị thấp như thì cứ giao cho những khác ”.
Khương Dao dạy cho Tiền Chiêu Đệ một bài học.
Những kỹ thuật như bọn họ phụ trách ủ rượu, nếu mà ngắt quả nho núi thì thành đại tài tiểu dụng.
Tiền Chiêu Đệ nàng thuyết phục: “Đều cháu, là kiến thức hạn hẹp”.