Trại chủ cuối cùng cũng thỏa hiệp, đưa yêu cầu duy nhất là nam nhân cưới nữ nhi của .
Với tính cách của Cơ Hoài Dã thì chắc chắn sẽ từ chối.
nữ tử yêu nên đành giả vờ thành .
Trong tiệc cưới ở sơn trại, nữ tử vốn phóng khoáng biến thành tiểu nữ nhi, tràn đầy tình yêu nam nhân tuấn mỹ.
Người ngoài giống như một đôi bích nhân.
Khương Dao nghĩ thế mà lòng thấy thật khó chịu.
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng thấy thương cho cô nương , dâng trọn trái tim cho nam nhân lạnh nhạt vô tình.
Sau khi chuyện thành công thì nam nhân chắc chắn sẽ rời .
Cô nương thật đáng thương.
Không , ngày mai nàng theo!
Sáng sớm hôm .
Cơ Hoài Dã chuẩn xong cửa, liền thấy Khương Dao ở cửa lưng về phía .
Khương Dao xoay , hôm nay nàng mặc bộ đồ dễ di chuyển, tay áo và ống quần đều gọn gàng giống như xa.
“Nha đầu, ngươi mặc thế ?”
“Đi cùng các ngươi đến sơn trại. Ta thủ , quen thuộc vùng nên thể dẫn đường!” Khương Dao : “Hơn nữa sơn tặc hại bá tánh, Cơ đại nhân vì dân trừ hại, là dân của huyện Lục Thủy thì cũng nên góp một phần công sức!”
Cơ Hoài Dã nhíu mày, chuyến nguy hiểm, để Khương Dao mạo hiểm...
Thấy Cơ Hoài Dã đáp, Khương Dao dứt khoát : “Không đồng ý thì cũng theo”.
Cơ Hoài Dã bất đắc dĩ, còn mang theo chút yêu chiều mà gật đầu.
“Vậy ngươi theo sát”.
Mạc Hồi cảm thấy đại nhân nhà điên rồ, chiêu an sơn tặc mà còn mang theo mỹ nhân, quá nguy hiểm.
Hơn nữa, thể sẽ gây cản trở...
quyết định của đại nhân nên thể can thiệp.
Khương Dao hứa là sẽ dẫn đường nên đằng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-127.html.]
Ba còn theo nàng.
Đi một đoạn, Lý lão đầu lẩm bẩm: “Nha đầu, ngươi dẫn đúng đường chứ? Sao cứ cảm thấy như vòng về chỗ cũ ? Cọc cây quen mắt lắm!”
Khương Dao cứng đờ.
Bản lĩnh nhớ đường của nàng giỏi lắm, nhiệm vụ đều dựa định vị và ký hiệu.
Con đường một tháng , cũng để ký hiệu nên nàng quên mất đường.
Vừa nàng chỉ theo cảm xúc, ngờ về chỗ cũ?
Khương Dao hổ, vẻ mặt thản nhiên đầu thấy tay Cơ Hoài Dã nắm thành quyền đặt miệng, dường như đang nhạo nàng?!
“Lý lão đầu, ánh mắt của ông chút lắm thì , tuy rằng đều là cọc gỗ, nhưng mà cái tròn hơn một chút, còn cái là hình trứng”.
Vẻ mặt của Khương Dao tự tin.
Lý lão đầu cho rằng nhớ lầm, rầm rì hai câu chuyện nữa.
Khương Dao cố tình dừng bước chân, chờ Cơ Hoài Dã lên sóng vai với mà .
Khương Dao qua thì mảnh mai yếu đuối mà đường núi bước như bay.
Trong lúc gặp một con rắn, vốn dĩ Cơ Hoài Dã đang chờ nàng nhào trong lòng ngực.
Kết quả thấy chủy thủ trong tay nàng nhanh chóng đ.â.m tới, đ.â.m trúng bảy tấc của rắn, đó nhấc lên.
Trên khuôn mặt nhỏ xinh tràn đầy vui mừng: “A Dã, giữa trưa chúng thể thêm thức ăn ”.
Cơ Hoài Dã: “……”
Lý lão đầu nha đầu lợi hại, cảm thán một câu ‘hung tàn’ cảm xúc gì khác.
Mạc Hồi sợ ngây , Khương cô nương qua yếu đuối, giống như là một bước thì thở một cái, nghĩ tới thủ nhanh nhẹn như , hơn nữa lá gan còn lớn như !
Đoàn hơn nửa ngày, cuối cùng cũng tới nơi gặp lão hổ .
Một tháng trôi qua, t.h.i t.h.ể của lão hổ hư thối.
Mấy tìm một khối đất bằng để nghỉ ngơi chỉnh đốn.
TBC
Khương Dao tìm dòng suối, động tác lưu loát mà xử lý con rắn , dùng nhánh cây nhỏ xâu , vặn xâu bốn xiên.
Sau đó thêm dầu và gia vị.