Khương Dao ngay ngắn, đầu thấy hai đứa nhỏ Mạc Hồi bế lên ngựa, ngoan ngoãn trong lòng .
Hai đứa nhỏ sợ hãi, trong mắt tràn đầy sự mới lạ.
Khương Dao cũng yên lòng.
“Xuất phát” giọng êm tai của nam nhân vang lên bên tai.
Ngựa bắt đầu tiến lên.
Ngựa chạy nhanh, nhưng trong quá trình hai tránh thể chạm .
Tim Khương Dao đập thình thịch.
Ngựa đột nhiên tăng tốc, tuy Khương Dao giữ chặt dây cương, nhưng thể vẫn nghiêng qua một bên. Lúc một bàn tay nắm chặt eo nàng, giúp nàng vững.
Từ đó trở , cánh tay nam nhân liền buông nữa.
Nàng cảm nhận cánh tay nam nhân ấm, mặt nàng cũng nóng lên.
Lạ thật.
Nàng thấy quá lạ.
Cả tự nhiên, suy nghĩ cũng rối loạn.
Chưa kịp hiểu vì kỳ lạ như thì ngựa thôn Thanh Mộc.
Ngựa ở trong thôn là vật hiếm nên nhiều thôn dân chạy đến vây xem.
“Mau xem! Thật nhiều ngựa!”
“Đó Khương Dao ?”
“Nam nhân là ai? Sao ôm Khương Dao? Khương Dao thông đồng với nam nhân ?”
“Ngươi ở nhà nên , đó chính là điều tra hung thủ độc c.h.ế.t Vương què là Triệu thị”.
“ mà hai ôm chặt thế , chuyện gì ?”
“Nam nhân thường, thật sự để mắt tới Khương Dao ? Khương Dao còn mang theo hai đứa nhỏ”.
Thôn dân nhỏ giọng bàn tán, chút giấu sự ghen ghét.
Nhiều chấp nhận chuyện Khương Dao bọn họ khinh thường thể tìm một nam nhân như .
Mấy con ngựa qua, tiếng bàn tán để phía , dừng cửa nhà Khương Dao.
Tiền Chiêu Đệ tiếng chạy .
Phía còn Kỷ Lăng Tiêu lười biếng và Khương Tiểu Hắc.
Kỷ Lăng Tiêu Cơ Hoài Dã, mắt trợn tròn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-125.html.]
Sao về ?
Cơ Hoài Dã cũng liếc Kỷ Lăng Tiêu, nheo mắt lộ vẻ lạnh lùng.
Đạo sĩ mặc đồ lỏng lẻo đắn, Khương Dao thích vẻ ngoài đẽ, nghĩ đến thời gian qua đạo sĩ suốt ngày lượn lờ ở mặt Khương Dao là liền hận đến ngứa răng.
Kỷ Lăng Tiêu cũng chịu thua, trừng mắt , ai cũng trừng mắt mà.
TBC
Hai đối diện , trong nháy mắt diễn vài giao đấu.
Cơ Hoài Dã xoay xuống ngựa, vốn ôm Khương Dao xuống.
Kết quả trong nháy mắt, nàng rơi xuống đất một cách tiêu sái.
Ánh mắt Cơ Hoài Dã hiện lên vẻ tiếc nuối.
“Trời tối , đêm nay ở nhà nghỉ ngơi, mai hãy xuất phát” Khương Dao .
Cơ Hoài Dã cũng ý .
Lý lão đầu cũng từ ngựa xuống, hừ hừ : “Các ngươi hỏi ý ”.
Ông định bắt bẻ vài câu.
“Ông Lý, thấy nhà cháu thế nào?” Điềm Bảo ngước đầu nhỏ ông.
“Rất , ”. Lý lão đầu lập tức đổi giọng.
Nhà Khương Dao đầy .
Với Tiền Chiêu Đệ thì Cơ Hoài Dã là vị huyện lệnh ở cao thể với tới, cũng là ân nhân của bà . Giờ cơ hội cảm ơn liền theo tùy tùng, nấu nhiều món ngon.
Biết Cơ Hoài Dã để lộ phận nên bà chỉ Cơ Hoài Dã cứu ở trong huyện.
Trình lão thái suy nghĩ A Dã rõ ràng ý với Dao Dao.
Dao Dao mang theo hai đứa nhỏ dễ dàng, nếu thể tìm nam nhân đáng tin cậy…
Sau bữa cơm chiều, Trình lão thái gọi Tiền Chiêu Đệ sang một bên.
Dù cảm thấy chồng đổi, nhưng Tiền Chiêu Đệ vẫn chút sợ bà Trình, sợ sai chuyện.
“Mẹ chồng, ngài gọi con việc gì?” Tiền Chiêu Đệ thấp thỏm hỏi.
“A Dã địa vị gì, ngươi cứu ngươi, cứu thế nào?” Trình lão thái hỏi.
Tiền Chiêu Đệ chút do dự: “Mẹ chồng, A Dã lộ phận..”.
“Nói với thì sợ gì, giữ kín miệng mà”.
Tiền Chiêu Đệ Trình lão thái, trong thôn vài thích khua môi múa mép, Trình lão thái chính là đầu trong đó.
Bị Tiền Chiêu Đệ chằm chằm, Trình lão thái cũng chột .