Nữ Thần Y Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Xui Xẻo - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-08-13 23:11:40
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm .

Khi Khương Dao dậy liền phát hiện Cơ Hoài Dã và Mạc Hồi còn ở khách điếm.

Nàng dẫn hai đứa nhỏ chợ tiếp tục bày quán.

Gian hàng của Lý lão đầu bên cạnh vẫn trống rỗng.

Ông già lực uy h.i.ế.p nhất định, khi ông đến thì vị trí luôn để trống, ai dám chiếm.

Buổi sáng nàng vận may khá , gặp một ông lão thích rượu, ngửi mùi rượu xong liền mua ngay hai vò.

Đối với Khương Dao thì một ngày bán hai vò là buôn bán khá .

Nhiệm vụ hôm nay coi như thành.

thời gian buổi chiều cũng thể lãng phí.

Bán hết sớm liền thể về nhà sớm.

Buổi chiều tiếp tục bày quán.

Buổi chiều cũng vận may tồi, bán thêm một vò.

Cẩu Nhi vuốt ve túi tiền trong ngực, căng phồng.

Cậu nhóc tinh ranh, của cải thể để lộ ngoài, khi sờ tiền đều xổm xuống, để lộ chút dấu vết nào.

Chỉ là khuôn mặt nhỏ thỏa mãn của thể thấy rõ niềm vui khi túi tiền càng ngày càng đầy.

“Nương, chúng bán tám vò, kiếm 40 lượng, còn hai vò…” Cậu nhóc tính toán trôi chảy.

Từ khi Khương Dao dạy nhóc phép tính thì tính toán giỏi hơn nhiều, cần dùng ngón tay để tính nữa.

“Nếu ngày mai bán hết hai vò thì chúng thể về nhà ”. Khương Dao .

Nghĩ đến việc thể về nhà, khuôn mặt nhỏ của Cẩu Nhi nở một nụ vui vẻ.

Ở trấn tuy rằng vui, nhưng ổ vàng ổ bạc cũng bằng ổ chó nhà .

Cẩu Nhi chút nhớ nhà.

Khi đang chuẩn thu quán thì hai dừng sạp hàng.

“Lão gia, quán là của một quả phụ, còn nuôi hai đứa nhỏ vất vả. Hay là chúng mua hết rượu của nàng ”.

Khương Dao cảm thấy tiếng quen thuộc, ngẩng đầu lên thì thấy quả nhiên là Đường Xuân Nga.

Đường Xuân Nga thật sự giống như con muỗi, vo ve quanh mặt , phiền phức đáng ghét.

Người Đường Xuân Nga kéo theo là một nam tử trung niên bụng phệ, mặt mày dữ tợn, chắc là mà Đường Xuân Nga leo lên .

TBC

Hình như họ Kim...

Cả hai đều mặc vàng đeo bạc, hận thể khắc chữ " tiền" lên mặt , chung một chỗ thật hợp đôi.

Đường Xuân Nga mua rượu vì thương xót cho Khương Dao, mà là khoe khoang.

Hôm qua rời với vẻ mặt xám xịt, nàng càng nghĩ càng cam lòng nên hôm nay dẫn theo lão gia nhà đến để khoe khoang mặt Khương Dao.

Nàng gả nhà viên ngoại, cần lo chuyện ăn mặc, hầu hạ, trong khi Khương Dao vất vả nuôi hai đứa nhỏ...

Đường Xuân Nga càng nghĩ càng đắc ý, tiếp tục : “Lão gia, thấy nàng đáng thương như , ngài cho nàng thêm hai lượng bạc …”

Đường Xuân Nga một lúc cũng thấy tướng công đáp lời.

Quay đầu , nàng thấy tướng công của đang chằm chằm Khương Dao.

Đường Xuân Nga đen mặt kéo ông một cái: “Lão gia!”

Kim viên ngoại để ý tới Đường Xuân Nga, chỉ chằm chằm Khương Dao.

Ông từng thấy nữ tử nào xinh như , gương mặt xinh xắn, đôi mắt long lanh, dáng đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, cực kỳ quyến rũ.

Khương Dao mặt biểu cảm Kim viên ngoại, lạnh lùng : “Nhìn nữa là móc mắt ngươi đấy!”

“Hắc hắc”. Kim viên ngoại giận, ngược cảm thấy tiểu mỹ nhân là con cừu nhỏ nhút nhát, mà là quả ớt nhỏ nóng bỏng nên càng thêm hứng thú.

“Tiểu nương tử, mua rượu của ngươi, ngươi xem tiền đủ ?”

Kim viên ngoại xong liền móc một thỏi bạc lớn từ trong ngực.

Điều khiến Đường Xuân Nga tức điên.

Vốn dĩ nàng mang tướng công giàu của đến khoe mẽ, nào ngờ tướng công thích con hồ ly tinh Khương Dao !

Tướng công luôn keo kiệt với , dám bỏ nhiều tiền cho Khương Dao như thế!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-121.html.]

“Lão gia, nàng là giày rách, thành thai, sinh hai đứa con hoang…” Đường Xuân Nga tức đến phát điên, nghĩ nhiều liền liều mạng Khương Dao.

Chương 122

Kim viên ngoại vẫn mỉm : “Nếu tiểu nương tử đồng ý theo thì sẽ bận tâm những chuyện đó …”

Khương Dao nhặt cây gậy đất lên chuẩn đánh .

Lúc , một giọng vang lên.

“Ngươi thấy Khương cô nương ghét bỏ ngươi ? Mặt mày dữ tợn, phẩm chất hèn hạ, Khương cô nương mù thì mới để mắt đến ngươi?”

Khương Dao cảm thấy lời dễ , liền thu gậy .

Kim viên ngoại tức giận về phía chuyện, nhưng khi rõ đối phương thì mắt lập tức trợn tròn.

“Ngài là huyện…”

Mặc dù Kim viên ngoại là giàu trong trấn, nhưng khi huyện lệnh mới đến thì ông cũng đến huyện thành để nịnh nọt.

Đáng tiếc, huyện lệnh mới cho ông cơ hội .

Ông chỉ từ xa chứ lời nào.

Không ngờ gặp ở đây!

Cơ Hoài Dã lạnh lùng chăm chú Kim viên ngoại.

Kim viên ngoại vội vàng che miệng !

Ông huyện lệnh đại nhân mặc áo quan là vì khác phận của !

Kim viên ngoại chạy vội tới mặt Cơ Hoài Dã, chắp tay thi lễ, cung kính : “Công tử, thật trùng hợp, thất kính, thất kính !”

Ánh mắt từ Cơ Hoài Dã liếc qua chỗ Khương Dao, lập tức tưởng tượng một câu chuyện dài.

Huyện lệnh đại nhân vi hành gặp tiểu quả phụ kiều diễm, yêu ngay từ cái đầu tiên...

Kim viên ngoại thật sự thấy sợ hãi, ông dám mơ tưởng đến của huyện lệnh đại nhân, đúng là chán sống !

“Ngài đúng, mặt mày dữ tợn, phẩm chất đáng khinh, thể xứng với cô nương ? Ta chỉ đùa một chút thôi”. Nói Khương Dao với vẻ lấy lòng: “Cô nương, ngài đừng để ý”.

Kim viên ngoại cố gắng nịnh nọt, khen ngợi Cơ Hoài Dã và Khương Dao ngớt lời.

Cơ Hoài Dã nhíu mày, cảm thấy phiền chán định đuổi thì thấy ông :

“Ta chỉ là kẻ hèn, còn công tử và cô nương mới là trai tài gái sắc, xứng đôi lứa”.

Nghe đến đây, Cơ Hoài Dã tạm hoãn ý định đuổi .

Khương Dao cảm thấy Kim viên ngoại chắc chắn là vua nịnh nọt, miệng lưỡi ngọt, ngừng tâng bốc.

Khương Dao thật sự chịu nổi: “Ngươi đủ ?”

Kim viên ngoại vội vàng ngừng : “Ta chỉ chút cảm xúc, mong cô nương đừng trách móc. Ta xin cáo từ!”

Nói ông chắp tay thi lễ với Khương Dao và Cơ Hoài Dã, đó kéo Đường Xuân Nga chạy .

Sắc mặt của Đường Xuân Nga khó coi, nàng ngờ chuyện diễn như .

Vốn dĩ khoe khoang mặt Khương Dao, ngờ lão sắc quỷ để ý đến Khương Dao, hơn nữa nam nhân hôm qua xuất hiện, lão sắc quỷ cúi đầu khom lưng như con chó.

Mặt mũi giữ còn vả mặt trắng trợn!

“Lão gia, ngươi như mặt đó? Hắn là ai mà còn ghê gớm hơn cả Kim gia chúng ?” Đường Xuân Nga tức giận hỏi.

“Đó là huyện lệnh đại nhân!” Kim lão gia .

“Huyện... Huyện lệnh?” Đường Xuân Nga ngây dại.

Người nam nhân hung dữ đó là huyện lệnh?

Huyện lệnh giúp Khương Dao?

Sao Khương Dao quen huyện lệnh ?

“Xuân Nga, nàng quen cô nương đó ? Nếu thì nàng nên kết giao với nàng . Ta vị huyện lệnh khó tiếp cận. Nếu như Kim gia chúng quan hệ với thì sẽ phát đạt…”

Đường Xuân Nga cảm thấy khó chịu.

Vốn dĩ nàng luôn khinh thường Khương Dao, giờ lấy lòng Khương Dao ?

Cảm giác thật khó chấp nhận.

Kim lão gia lúc hả hê như Phật Di Lặc, thấy Đường Xuân Nga gì thì sắc mặt liền lạnh xuống: “Ngươi rõ lời ?”

Mặt ông lạnh lùng Đường Xuân Nga sợ hãi, vội vàng : “Lão gia, ”.

Kim lão gia lập tức mỉm , kéo nàng lòng: “Ngoan, việc Kim gia chúng phát đạt đều nhờ nàng…”

Loading...