"Thẩm, đừng lo, kể cho chuyện gì xảy ?" Khương Dao , "Nhìn mắt ”.
Tiền Chiêu Đệ ngẩng đầu, thấy ánh mắt Khương Dao lạnh lẽo nhưng bình tĩnh, khiến bà cảm thấy yên lòng.
Tiền Chiêu Đệ dần an tâm, kể chuyện xảy mấy năm qua.
"Hai năm , nhận tin từ nhà đẻ mẫu của bệnh nặng, bảo về. Ta thấy Khương Lão Tam chơi bời lêu lổng nên tức giận, với rằng sẽ trở nữa. Thực , định trở . Ta nguội lạnh với Khương Lão Tam, nhưng còn con trai nữa, thể bỏ Tiểu Hắc chứ?"
"Khi về đến nhà thì mới mẫu hề bệnh. Hóa là cưới nương tử cho nhưng tiền, nên họ đánh chủ ý lên . Ca ca của quen với Chu lão gia ở trong huyện, thế là bọn họ liền bán để đổi lấy hai mươi lượng bạc”.
Tiền Chiêu Đệ kể bình tĩnh, rõ ràng là c.h.ế.t lặng.
Khương Dao mà kinh ngạc.
Thực , Khương Dao một chút về nhà đẻ của Tiền Chiêu Đệ.
Tiền Chiêu Đệ đáng thương, cha bà trọng nam khinh nữ, nhiều định bán bà cho khác.
Tiền Chiêu Đệ dùng đến việc dọa tự tử mới từ chối .
TBC
Sau đó, Tiền Chiêu Đệ gặp Khương Lão Tam... Bà lớn lên trong gia đình thiếu thốn tình cảm, Khương Lão Tam chỉ dùng vài câu lừa bà .
Tiền Chiêu Đệ ở nhà đẻ khổ, gả Khương gia phát hiện chồng kỳ quặc, trượng phu là chơi bời lêu lổng...
Thật sự là mệnh khổ.
Sau đó con trai, Tiền Chiêu Đệ đành chấp nhận phận.
Ai ngờ lừa về nhà, còn bán một nữa.
"Chu lão gia là kẻ điên, Dao Dao, ở Chu gia mấy năm qua quả thật là sống bằng chết”. Tiền Chiêu Đệ cắn răng : "Nói là thông phòng, nhưng Chu lão gia hơn 50 tuổi, căn bản gì . Ông chỉ đánh , dùng roi, dùng gậy. Không chỉ mà còn nhiều khác. Có chịu nổi nhục nhã tự tử, đánh đến chết..”.
“Có đôi khi cũng sống nữa, nhưng nghĩ đến Tiểu Hắc, cắn răng chịu đựng. Nhịn suốt hai năm, lúc thể nhịn nổi nữa nên mới nghĩ đến chuyện trở về gặp Tiểu Hắc cuối..."
Tiền Chiêu Đệ òa lên: “Dao Dao, cháu xem đây là chuyện gì? Sao phận khổ thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-104.html.]
Khương Dao mà trong lòng cũng xót xa.
“Thẩm, đừng nóng vội, chúng nghĩ cách khác. Người Chu lão gia đánh c.h.ế.t ít ...” Khương Dao đột nhiên nghĩ điều gì đó, ánh mắt sáng lên: “Hay là chúng báo quan?”
“Báo quan? Dao Dao, thật đây báo quan , nhưng quan phủ cấu kết với súc sinh họ Chu . Người báo quan đưa về Chu gia, đó đánh c.h.ế.t mặt chúng ”.
Tiền Chiêu Đệ nhớ mà vẫn còn thấy run sợ.
“Thẩm, đó báo quan khi nào?”
“Nửa năm ”.
“Huyện Lục Thủy đổi huyện lệnh ” Khương Dao : “Hiện tại huyện lệnh là chính trực, chắc chắn sẽ xét xử công bằng và trả công lý cho ”.
Tiền Chiêu Đệ vẫn dám tin: “Vị đại nhân đó thật sự thể xử lý công bằng ?”
“Thẩm, chúng còn cách nào khác, thử thôi”. Khương Dao .
Tiền Chiêu Đệ Cơ Hoài Dã, bởi vì tiền lệ của huyện lệnh nên bà tin tưởng quan phủ.
Khương Dao Cơ Hoài Dã và tin rằng sẽ giúp đỡ.
Nghe Khương Dao , Tiền Chiêu Đệ gật đầu: “Vậy thử xem…”
Hy vọng trời cao thương xót, vị huyện lệnh thật sự sẽ giúp bà .
Buổi tối.
Khi Khương Tiểu Hắc rửa chân, Tiền Chiêu Đệ cúi đầu xổm mặt nhi tử.
“Nương rửa giúp con”.
Khương Tiểu Hắc bà , nhớ lúc nhỏ nương cũng rửa chân giúp như thế...
“Tiểu Hắc, nương thật sự xin con, con hổ”. Tiền Chiêu Đệ nhỏ, dám ngẩng đầu nhi tử.
Bà dạy nhi tử là sống đường hoàng, nhưng chính chuyện hổ, trở thành nỗi nhục của nhi tử.