Nữ Phụ Xuyên Thư, Về Thôn Trồng Trọt [Mỹ Thực] - Chương 146:chương 146

Cập nhật lúc: 2025-09-20 23:17:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Không lâu , Bạc Xuyên bưng hai cái chậu lớn và mấy cái bát lên, đặt bát xuống đầu thẳng.

“Trời, luôn ?”

“Món gì đây, mỗi hai món!”

“Dao Dao, tớ thấy lừa thật , cái chỗ quái quỷ gì thế .”

Phương Dao cũng ngờ Bạc Xuyên tùy tiện như , bỏ mặc ở đây. Nhìn hai tô thức ăn bàn, một chậu là canh củ sen hầm màu trắng đục, bên rắc chút hành lá, trông cũng tạm . Chậu còn thì đơn giản đến mức khiến phát bực, chính là món cơm rang trông chẳng gì hấp dẫn, bên trong thứ rau gì đó màu xanh lục, một ít rau khô màu nâu và khoai tây thái hạt lựu.

Triệu Kỳ hả hê phàn nàn. Thấy Phương Dao khi khuyên giải xong đầu múc cơm múc canh, liền : “ ăn , ai đồ ở đây ăn . Mưa Nhỏ, em mang theo bánh mì ? Hai chúng ăn cái đó .”

Tiểu  Vũ khó xử: “Hay là ăn , em ăn cơm .” Bạn bè lòng , cô nỡ phụ.

Triệu Kỳ cao giọng: “Toàn là thứ gì , chừng là rau úa lá vàng đấy. Chúng xa như đến đây, để em ăn thứ đau lòng lắm. Ngoan, chúng ăn bánh mì, lát nữa về dẫn em ăn lẩu cay.”

Phương Dao tức đến nghiến răng, nhưng cãi với loại , đành cố nhịn xuống.

“Thức ăn cũng như con , thứ trông thì ngon mà ăn chẳng khác gì rác, thứ trông chẳng gì mà ăn là mỹ vị nhân gian. Anh Kỳ ăn thì thôi, chúng ăn.”

Phương Dao mặc kệ ánh mắt khó hiểu của bạn bè, ăn một miếng lớn. Món cơm rau củ miệng hề khó ăn như tưởng tượng, mà một hương vị kỳ lạ. Hạt cơm mềm tơi, xen lẫn những hạt thịt băm li ti, còn rau khô muối và một loại rau xanh vị đăng đắng. vị đắng hề lấn át, ngược còn nổi bật hương thơm của mỡ heo trong cơm, khiến món ăn vốn béo ngậy trở nên thanh mát.

Phương Dao thể tin , húp một ngụm canh củ sen lớn. Canh củ sen hầm đủ giờ nên vị bột, bở tơi, ngọt thanh.

Mọi thấy Phương Dao ăn ngon lành như , cũng thử đưa đũa nếm.

这一 nếm thử quan trọng, bàn vốn đang tính hài hòa trường hợp nháy mắt biến thành cướp đồ ăn đại chiến.

“Không ăn ? Sao giờ giành với tớ?”

“Ai ăn! Cơm ngon thế , ai ăn là đồ ngốc!”

“Canh củ sen chừa cho một ít chứ!”

“Phương Dao ăn mấy bát đấy!”

Triệu Kỳ vốn đang nhai bánh mì một cách đắc ý, nhưng thấy nhóm giành giật , giống như đang giả vờ, trong lòng khỏi nghi ngờ. Chẳng lẽ đồ ở đây thật sự ngon đến ? Không thể nào! Ngon đến mấy cũng chỉ là món cơm rau củ, thể ngon hơn tôm hùm, bào ngư ?

 Tiểu  Vũ cũng múc một bát cơm rau củ, ăn hai miếng thấy ngon. Thấy bạn trai một gặm bánh mì lạnh ngắt, trong lòng đành, cô liền nhường bát cơm của cho .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xuyen-thu-ve-thon-trong-trot-my-thuc/chuong-146chuong-146.html.]

 

Thư Sách

 

 

 

 

 

Món cơm rau củ , đến gần mới ngửi mùi hương đăng đắng đặc trưng, quyện trong khí. Nhìn kỹ hơn sẽ thấy những hạt cơm óng ánh trộn lẫn với các loại rau củ thái hạt lựu đủ màu sắc, đến cả khoai tây cũng chiên tới, vàng óng, trông hấp dẫn.

Triệu Kỳ hấp dẫn đến mức nhịn nuốt nước miếng, vốn định tìm một cái cớ để xuống nước, Phương Dao tranh thủ lúc rảnh rỗi thấy.

“Anh Kỳ ăn ?”

, Kỳ là rau úa lá vàng, đợi về ăn lẩu cay ?”

“Người kén ăn mà.”

Triệu Kỳ nhớ những lời , cảm thấy mấy đều đang chê , đành cố nén cơn thèm : “ , ăn.”

“ Tiểu Vũ, xem Kỳ , mau ăn phần của !”

Tiểu  Vũ khó xử một lúc, Triệu Kỳ vì giữ thể diện, chỉ thể khuyên bạn gái tự ăn. Anh trơ mắt bạn gái ăn hết bát cơm thơm ngào ngạt, vốn còn nghĩ thể thừa một ít để tìm lý do ăn nốt. Kết quả là nhóm tranh ăn, đến cả đáy chậu cũng sạch bong còn một hạt cơm.

Triệu Kỳ ăn bánh mì lạnh ngắt, khô cứng đến mức gần như nuốt trôi.

Phương Dao ợ một cái còn uống thêm canh củ sen, chép miệng: “Thơm thật!”

Triệu Kỳ: !!! Tức giận!

Một giờ , Bạc Xuyên đến thu dọn bát đũa, thấy một bàn ai nấy đều no căng bụng, nồi niêu bát đĩa bàn sạch bong như l.i.ế.m qua một lượt.

“… Các vị ăn xong ?”

Một chậu cơm rau củ lớn như , là do trưa nay Lâm Du phát hiện rau cải đắng trong nhà héo, một nhiều nên mới lượng lớn như . Bạc Xuyên để một nửa, phần còn đều mang , đáng lẽ đủ cho mười ăn, kết quả là tám ăn còn một chút nào?

Phương Dao chút ngại ngùng, cố gắng thẳng dậy. Cô ăn quá nhiều, nới lỏng quần hai : “Ăn xong ạ…” Chết mất, bữa ít nhất cũng béo lên một ký, về giảm cân.

nghĩ đến hương vị tuyệt vời của món cơm rau củ và canh củ sen , Phương Dao vẫn giơ ngón tay cái lên: “Đạo trưởng, cơm chay ở đây của các vị ngon thật đấy!”

Bạc Xuyên: “… Cô cảm thấy ngon là .”

Ăn uống no nê, Phương Dao lúc mới nhớ mục đích của . Nhìn thấy Triệu Kỳ rõ ràng đang hờn dỗi ở một bên, Phương Dao hiệu cho Bạc Xuyên: “Lần em với ngài, em dẫn bạn đến, phiền ngài xem giúp ạ.”

Bạc Xuyên liếc qua một vòng, nhanh chóng nhận “cô bạn lụy tình” mà Phương Dao .

Anh trầm ngâm một lát: “Đợi một chút.”

Anh mang bát đũa về, tiện thể đánh thức con hồ ly trắng đang phơi nắng trong sân nhà Lâm Du mang đến.

Bạc Xuyên mặt biểu cảm, dùng chân khều khều cục bông trắng đang ngủ say.

“Nhanh lên, việc đây.”

Loading...