Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-21 12:44:08
Lượt xem: 306
Sau khi sự việc được giải quyết, cha con Úc gia liền đứng dậy rời khỏi Minh gia. Minh Yên đứng bên cửa sổ, ánh mắt hờ hững nhìn theo bóng lưng của Úc Hàn Chi xa dần. Cô khẽ thở dài, rồi đặt ly cà phê còn ấm lên bệ cửa sổ. Vẫn giữ nét thản nhiên, cô cầm điện thoại, giơ lên chụp một tấm ảnh tự sướng, gương mặt tươi cười rạng rỡ, ánh sáng hoàn hảo tôn lên vẻ đẹp của cô.
Sau đó, Minh Yên nhanh chóng gõ vài dòng trên màn hình rồi đăng lên vòng bạn bè:
"Sau khi tỉnh lại, cả thế giới đều biết về mối tình đầu của tôi. Úc tiên sinh, chúng ta phải bên nhau mãi mãi nha. [Tình yêu]"
Bấm "gửi" xong, Minh Yên lạnh lùng ném điện thoại sang một bên. Cô rời khỏi cửa sổ, ôm chiếc gối mềm, thả người xuống ghế sofa. Ánh mắt lơ đãng nhìn lên trần nhà, cô nhẹ nhàng nhắm mắt, từng chút từng chút nhớ lại những điều đã xảy ra đêm qua trong giấc mơ của mình. Đúng như cô nghĩ, bây giờ Hoa Tư còn chưa gặp Úc Hàn Chi. Cô phải nhanh chóng hành động để bảo vệ bản thân trước khi mọi chuyện quá muộn.
Ngay khi bài đăng của cô xuất hiện, vòng bạn bè lập tức nổ tung như pháo hoa. Những người trong giới thượng lưu của Nam thành không ngừng bình luận, ai cũng tò mò về mối quan hệ bất ngờ này.
Một đại thiếu gia trong giới cười nhạo:
"Minh Yên mất trí rồi sao? Mối tình đầu là với một đứa con nuôi ư?"
"Ai biết được cái gã Úc Hàn Chi đó là ai? Tôi chưa từng nghe đến tên hắn."
Một thiếu gia khác còn ghen tuông cay nghiệt hơn, trực tiếp nhắc tên Lam Hi trong nhóm:
"Lam thiếu, có nghe gì không? Minh Yên theo đuổi anh suốt bảy năm, vậy mà giờ lại chạy theo con nuôi nhà Úc gia!"
Lam Hi cuối cùng cũng phải xuất hiện, dứt khoát đáp lại:
"Tôi luôn coi Minh Yên như em gái."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-8.html.]
Câu trả lời lạnh nhạt của anh ta chẳng những không giúp tình hình lắng xuống, mà ngược lại, đám thiếu gia kia càng thêm hả hê, tiếp tục bàn tán sôi nổi:
"Đúng là không biết xấu hổ! Minh Yên chỉ nhìn thấy nhan sắc của Úc Hàn Chi mà đã nảy sinh tình cảm, cô ta đúng là tham sắc!"
"Cô ta chỉ muốn lợi dụng con nuôi của Úc gia để làm tấm khiên thôi. Các người không tin à? Cứ tự mà kiểm chứng đi!"
Trong khi những lời đàm tiếu không ngừng vang lên, Úc Hàn Chi vừa rời khỏi Minh gia, chưa kịp thở phào thì đã nhận được một tin nhắn từ Úc Vân Đình.
Nội dung tin nhắn là ảnh chụp màn hình bài đăng trên vòng bạn bè của Minh Yên kèm theo một dòng hỏi đầy châm biếm: "Anh vừa ra ngoài có một chút mà đã thành người yêu của Minh Yên? Anh bị mù rồi à?"
Cùng với đó là thêm một lời trêu đùa không kém phần cay nghiệt: "Chẳng lẽ Minh Yên đã dùng mỹ nhân kế để quyến rũ anh sao? Nếu không, làm sao cô ta có thể thành bạn gái của anh được chứ?"
Úc Hàn Chi nhíu mắt lại, nhìn vào ảnh chụp màn hình. Trong ảnh, Minh Yên tươi cười rạng rỡ, gương mặt tinh tế nổi bật dưới ánh sáng hoàn hảo. Cô như thể một bức tranh sống động, đầy sức hút.
Lúc này, Úc Ân Dương lên tiếng, giọng nói trầm thấp: "Hàn Chi, việc này chắc chắn không phải là kế hoạch của Minh gia. Minh Hòa Bình hoàn toàn không hay biết gì cả, ông ta không có đủ đầu óc để bày ra trò này."
Úc Hàn Chi gật đầu nhẹ, vẫn không rời mắt khỏi bức ảnh. Anh hiểu rằng sự việc này có thể mang lại lợi thế cho anh và Úc gia. "Chú Dương, chuyện này cũng không hẳn là bất lợi. Ít nhất bây giờ Minh gia không còn phòng bị gì với chúng ta. Minh Hòa Bình đã mất kiểm soát."
Úc Ân Dương cau mày, vẫn lo lắng: "Nhưng danh tiếng của cô gái Minh gia không tốt lắm. Nếu cô ta làm ra điều gì đó không hay, danh dự của cháu cũng sẽ bị ảnh hưởng."
Úc Hàn Chi khẽ mỉm cười lạnh lùng, mắt phượng khẽ rũ xuống. "Không sao đâu, cô ta chỉ là một cô gái xinh đẹp nhưng thiếu đầu óc mà thôi."
Anh cất điện thoại đi, nhưng trong đầu vẫn lởn vởn hình ảnh của Minh Yên – cô gái trong bức ảnh chụp màn hình, mặc chiếc váy đỏ rực rỡ như bước ra từ một bức tranh sơn dầu. Anh chưa thể hoàn toàn nhìn thấu cô.