Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 500

Cập nhật lúc: 2024-11-16 22:29:59
Lượt xem: 6

Minh Yên kinh ngạc đến không nói nên lời. Cô quay đầu nhìn Úc Hàn Chi, chỉ thấy người đàn ông đã bước tới trước mặt mình. Dưới ánh đèn lung linh, khuôn mặt anh tuấn của anh trở nên rạng ngời, đôi mắt phượng nhìn cô đầy yêu thương và nghiêm túc.

Trong tiếng hoan hô cổ vũ của đám người, Úc Hàn Chi quỳ một gối xuống trước mặt Minh Yên, giọng nói trầm ấm vang lên, mỗi chữ đều như đánh thẳng vào trái tim cô:

“Yên Yên, em có nguyện ý gả cho anh không?”

Minh Yên ngẩn người, hai tay che miệng, đôi mắt lập tức ướt đẫm. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc nhưng đầy mong chờ của anh khiến trái tim cô rung động mãnh liệt. Cô quay đầu, nhìn về đám người đang ồn ào phía sau. Trong đó có bạn bè từ thuở nhỏ, những người đồng nghiệp thân quen, và cả những người xa lạ từ các gia đình danh giá.

“Minh Yên, từ chối anh ấy đi! Phải từ chối 99 lần mới được đồng ý!” Một giọng nói trêu ghẹo vang lên từ đám đông.

Ôn Yến bật cười, chỉ tay về phía người vừa nói:

“Này, anh bạn, cậu có tin cậu không ra được khỏi chỗ này không? Tôi đã mất cả buổi để kết từng bông hoa này, cậu còn muốn tôi làm lại thêm 100 lần nữa à?”

“Minh Yên, đồng ý đi!” Thư Ca và Tống Điềm kích động kêu lên, ánh mắt sáng rực nhìn cô đầy mong chờ.

Minh Yên luống cuống, muốn giữ vẻ tao nhã nhưng nước mắt cứ lăn dài trên má. Cô bất giác nhớ lại những năm tháng tuổi trẻ, khi cô còn ngây ngô mơ mộng về một tình yêu hoàn hảo, một hôn lễ thế kỷ, và một người đàn ông vừa đẹp trai vừa tài giỏi. Khi ấy, người cô ảo tưởng lại là một người khác. Nhưng giờ đây, thực tại đã khác xa những giấc mơ năm ấy, và người trước mặt cô chính là người cô chưa từng nghĩ sẽ ở bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-500.html.]

Giọng nói của Úc Hàn Chi kéo cô trở lại thực tại. Anh nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên má cô, cười dịu dàng:

“Anh sợ nếu chỉ cầu hôn riêng tư, em sẽ từ chối. Nhưng nếu có đông người thế này, em sẽ nể mặt anh một chút mà đồng ý.”

Anh cầm tay cô, đôi mắt sáng ngời nhìn sâu vào đôi mắt đẫm lệ của cô. Giọng nói anh trầm ấm nhưng đầy chân thành:

“Yên Yên, làm vợ anh, mẹ của con anh, bà của cháu anh. Anh muốn cùng em đi qua mọi mưa nắng của cuộc đời, muốn chăm sóc em, muốn cho em một mái nhà ấm áp. Em có nguyện ý không?”

“Ôi trời, tôi cảm động quá!”

“Nhìn mà muốn yêu đương luôn!”

“Mau đồng ý đi, đồ ngốc!”

Đám đông ồn ào thúc giục, nhưng Minh Yên không nghe thấy gì nữa. Cô chỉ nhìn Úc Hàn Chi, người đàn ông từng kiêu ngạo và lạnh lùng, giờ đây lại quỳ gối trước mặt cô, dịu dàng trao cho cô cả trái tim.

Cuối cùng, cô khẽ gật đầu, giọng nói nghẹn ngào:

“Em đồng ý.”

Loading...