Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 499

Cập nhật lúc: 2024-11-16 22:29:42
Lượt xem: 10

Ôn Yến suýt nghẹn lời:

"Lão Úc, cậu nói vậy thì tôi phải gọi ai là đại ca, ai là nhị ca đây?"

"Không cần." Úc Hàn Chi nhếch môi cười: "Tôi đã có Minh Yên, không còn nằm trong danh sách độc thân."

Câu nói của anh khiến mọi người xung quanh bật cười, chỉ riêng Ôn Yến thì nghẹn đỏ mặt. Anh ta lẩm bẩm:

"Đúng là có người yêu rồi thì quên luôn bạn bè."

Bữa tối hôm đó là món ăn Hồ Nam do Úc Hàn Chi đặc biệt chuẩn bị cho Minh Yên. Cả bữa ăn, ánh mắt anh chỉ dừng trên người cô, chăm sóc cô từng chút một.

Đám người Ôn Yến và Thải Nguyệt vừa bị phát cẩu lương, vừa không chịu nổi không khí ngọt ngào đến ngộp thở, nhanh chóng tìm cớ rút lui.

"Sao bọn họ đi hết rồi?" Minh Yên ngạc nhiên hỏi.

"Chắc món ăn không hợp khẩu vị." Úc Hàn Chi thản nhiên đáp, lại gắp thức ăn cho cô.

Minh Yên bĩu môi, nghịch ngợm nói:

"Em mặc kệ, anh ăn hết chỗ này đi."

"Em bá đạo thật đấy." Úc Hàn Chi nhướng mày, cúi đầu bật cười.

"Không ăn cũng được, nhưng đừng trách em." Minh Yên nháy mắt, đôi mắt to tròn ánh lên ý cười.

Người đàn ông bất đắc dĩ đỡ trán, đôi mắt phượng sáng nhưng ẩn chứa sự cưng chiều dịu dàng. Anh cười khẽ, giọng trầm thấp mà ấm áp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-499.html.]

“Được rồi, anh ăn.”

Minh Yên thấy anh thực sự không do dự mà ăn hết thức ăn trong bát mình, liền bật cười khanh khách, đôi mắt cong cong tràn đầy sự tinh nghịch.

“Sau này, nếu em ăn không hết đồ ăn, anh ăn giúp em đi.”

Ánh mắt Úc Hàn Chi hơi thẫm lại, khóe môi cong lên một nụ cười mờ nhạt, có chút ý vị sâu xa:

“Được. Nhưng anh có điều kiện.”

Minh Yên ngạc nhiên, nhướng mày hỏi:

“Còn có điều kiện sao?”

Người đàn ông nhìn cô, ánh mắt sắc bén như muốn khóa chặt gương mặt đỏ ửng kia. Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, từng chữ như tan vào không gian:

“Sau này, anh sẽ ăn giúp em, nhưng đổi lại, em phải hôn anh.”

Lời nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến gương mặt Minh Yên lập tức đỏ bừng. Cô ngượng ngùng buông đũa xuống, vờ giận dỗi nói:

“Ăn no rồi, em đi ra ngoài tản bộ.”

Không chờ cô bước đi, Úc Hàn Chi đã nhanh chóng đặt đũa xuống, tao nhã dùng khăn lau miệng, sau đó đi theo cô như thể đây là chuyện đương nhiên.

“Anh đi cùng em.”

Vừa bước ra khỏi sảnh, Minh Yên chợt khựng lại, đôi mắt tròn xoe nhìn cảnh tượng trước mắt. Trên bãi cỏ rộng lớn trước cửa, ánh đèn rực rỡ chiếu sáng cả một không gian, làm cho nơi này sáng tựa ban ngày. Những cánh hoa hồng đỏ từ trên trời nhẹ nhàng rơi xuống, tạo nên một khung cảnh mơ màng như trong cổ tích.

Ở trung tâm bãi cỏ, một trái tim khổng lồ được kết từ hoa hồng đỏ rực và nến thơm. Một chiếc dù tình yêu màu hồng đang chậm rãi hạ cánh, như thể mang theo những lời chúc phúc từ trên trời. Trên bãi cỏ còn có một nhóm đông người đang tụ tập, bao gồm bạn học cũ của Minh Yên, các ngôi sao trong giới giải trí, và cả những công tử, tiểu thư danh giá của Nam Thành và Bắc Thành.

Loading...