Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 350

Cập nhật lúc: 2024-11-13 10:14:44
Lượt xem: 11

Trong mơ, cô một mình chạy giữa núi rừng thăm thẳm, bóng tối đuổi theo phía sau, và một giọng nói quyến rũ vang lên bên tai gọi: “Yên Yên, Yên Yên…”

Hiện trường quay phim bất ngờ xảy ra hỏa hoạn, không phải chuyện nhỏ. Rõ ràng đoàn phim chỉ dùng đạo cụ để tạo khói, vậy mà lửa bỗng bùng lên từ phía xa. Ngọn lửa đó không phải do họ gây ra. “Ai lấy nước dập lửa mau!” Tiếng hô vang lên giữa đám đông hỗn loạn.

Thiết bị của đoàn làm phim vốn đầy đủ và có nhiều bình cứu hỏa. “Đừng hoảng, mọi người, dùng bình chữa cháy dập lửa!” Đạo diễn Bao Tinh cầm loa hô lớn, “Đừng đi lạc! Mau báo cảnh sát, báo có cháy!”

Dàn diễn viên trong đoàn phần lớn là người có kinh nghiệm, thấy tình huống không ổn liền nhanh chóng điểm danh số người, có người gọi báo cảnh sát, có người báo cháy. Thải Nguyệt hốt hoảng tìm kiếm khắp nơi, lo lắng kêu lên: “Đạo diễn, không thấy Minh Yên đâu cả, có ai thấy Minh Yên không?”

“Không thấy.”

“Vừa rồi tôi còn thấy cô ấy ngồi nghỉ bên cạnh, nhưng giờ không thấy đâu nữa.”

“Không thấy Minh Yên!” Mọi người xôn xao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-350.html.]

“Đạo diễn, còn mấy nữ diễn viên khác cũng không thấy đâu.”

Mọi người dần nhận ra có điều gì đó không ổn.

Bao Tinh vừa nghe tin một số nữ diễn viên mất tích, trong đó còn có cả Minh Yên, khiến anh sợ đến tái mặt. Anh lập tức cầm loa gọi mấy tiếng nhưng không thấy phản hồi, liền bảo Tiểu Hồ gọi điện báo cho ba nhà đầu tư.

Đêm tối, Úc Hàn Chi vẫn chưa chợp mắt. Mỗi ngày, đoàn làm phim đều gửi báo cáo tiến độ, phân cảnh của Minh Yên dự kiến sẽ kết thúc trong đêm nay, nhưng vì đây là cảnh đêm cuối cùng, cả đêm nay có lẽ anh cũng chẳng thể ngủ được. Anh khẽ nhíu mày, nghĩ đến việc cô phải thức trắng đêm vất vả quay phim, làm sao mình có thể ngủ yên? Anh pha một tách cà phê, mở cửa sổ để cảm nhận làn gió núi yên tĩnh từ thị trấn nhỏ xa xôi.

Lâm Bình đang ngủ thì nhận được cuộc gọi từ phó đạo diễn, sợ hãi đến mức bật dậy, chẳng kịp xỏ dép, vội vàng gõ cửa bước vào, nói: “Úc tổng, bên đoàn phim gọi tới, nói trong thôn bốc cháy, một số nữ diễn viên cùng nhân viên mất tích, trong đó có cả cô Minh Yên.”

Úc Hàn Chi nghe vậy, tay run lên, làm cà phê b.ắ.n ra. Anh nhắm mắt lại, ổn định tâm trí, đặt ly xuống, trầm giọng nói: “Đi thôi, vừa đi vừa nói.”

Lâm Bình cũng không kịp thay quần áo, anh ấy mặc nguyên đồ ngủ, tay cầm quần áo và giày dép, bước theo sát. “Vừa có điện thoại báo, đêm nay quay cảnh cuối, trong thôn đột ngột bốc cháy. Mọi người đã dập lửa, nhưng thủ phạm và nguyên nhân vụ cháy vẫn chưa xác định được. Bao Tinh đã báo cảnh sát và gọi đội cứu hỏa. Họ tìm thấy điện thoại của cô Minh Yên ở cổng làng nhưng không thấy người.”

Sắc mặt Úc Hàn Chi lạnh lùng, đoàn làm phim đông người, lại quay ban đêm trong khung cảnh hỗn loạn; gặp phải hỏa hoạn thì tình hình càng thêm tồi tệ. Anh nghĩ đến gương mặt xinh đẹp của Minh Yên, cảm thấy tim mình thắt lại, buộc bản thân phải giữ bình tĩnh, sau đó gọi điện cho Ôn Yến.

Loading...