Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 300

Cập nhật lúc: 2024-11-06 23:12:20
Lượt xem: 31

Minh Yên hít sâu, cắt ngang lời cô ta, lạnh lùng đáp: "Cô không phải là ân nhân cứu mạng của anh ta sao? Đó cũng là ba cô, sao không đi hỏi thẳng anh ta?"

"Tôi đã hỏi rồi, nhưng Úc Hàn Chi nói trong lòng cô tự biết rõ." Hoa Tư cắn răng, ánh mắt đầy ghen tức đến đỏ hoe: "Có phải cô lại đi quyến rũ anh ta đúng không?"

Đôi mắt Minh Yên thoáng nheo lại, cô cười lạnh: "Không sai, tôi chính là đi quyến rũ anh ta đấy. Cô thử đi tìm anh ta mà khóc lóc, dùng danh nghĩa ân nhân cứu mạng của mình mà nháo loạn lên xem. Hoa Tư, thì ra cô cũng chỉ có chút bản lĩnh như thế này thôi. Ngay cả giữ chân một người đàn ông cũng không làm được."

Lời chế nhạo của Minh Yên khiến sắc mặt Hoa Tư trắng bệch, cả người run rẩy, nghẹn ngào không nói được lời nào.

Thấy cô ta im lặng, Minh Yên mới xoa thái dương đang nhức nhối, mặt không cảm xúc bước ra khỏi đoàn làm phim và gọi điện cho Lâm Bình.

Giọng nói bên kia vang lên, trầm thấp: "Cô Minh Yên, tình hình của ông Minh Hòa Bình trong tù vẫn ổn, đây chỉ là một lời cảnh cáo nho nhỏ thôi. Úc tổng nói, cô có một ngày để suy nghĩ."

Lâm Bình âm thầm thở dài khi nhắc lại lời của Úc tổng.

Minh Yên cúp máy, đứng ở ngã tư, gió lạnh thấu xương, đôi mắt cô hơi híp lại, im lặng không nói một lời. Đôi tay của Úc Hàn Chi thực sự có thể vươn xa đến vậy sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-300.html.]

Cô gọi cho Thời Gia.

Từ điện thoại, giọng nói trong trẻo, bình thản của anh vang lên: "Minh Yên?"

"Thời thiếu, tôi có thể nhờ anh giúp tôi một việc được không?"

"Ừm, cô cứ nói." Thời Gia điềm nhiên đáp.

"Ba nuôi của tôi hiện đang ở nhà tù Nam Thành, có người uy h.i.ế.p tôi, tôi muốn hỏi xem liệu có thể chuyển ba nuôi tôi đến Bắc Thành hoặc có biện pháp bảo hộ nào không? Sau khi quay xong bộ phim này, tôi sẽ có hai nghìn vạn, tất cả tôi sẽ gửi anh."

Nghe cô nói, Thời Gia khẽ nhíu mày, anh gần như hình dung ra được một cô gái xinh đẹp, không có bối cảnh, đứng giữa giới quyền quý phải đối mặt với biết bao sóng gió và thử thách. Lại thêm việc cô hết lần này đến lần khác chọc phải người khó giải quyết.

Ngón tay dài, thon thả của anh vô thức mân mê chiếc điện thoại trong tay. "Nếu có người uy h.i.ế.p cô, không cần chi tiền. Tôi có một người bạn ở Bộ Tư pháp, để tôi bảo anh ta điều tra việc này. Một khi chỉ thị được gửi đến, phía bên kia sẽ không dám động vào nữa, nếu động đến chính là đưa d.a.o vào tay đối thủ."

Minh Yên thở phào, nở nụ cười nhẹ nhõm, nói lời cảm ơn: "Cảm ơn anh, Thời thiếu."

"Gọi tôi là Thời Gia thôi." Thời Gia mỉm cười, nói: "Minh Yên, chuyện ba mươi triệu cô không cần lo. Cứ xử lý theo hướng tranh chấp dân sự bình thường. Để anh ta kiện cô, tôi sẽ nhờ luật sư hỗ trợ cho cô."

Loading...