Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 274
Cập nhật lúc: 2024-11-05 22:40:34
Lượt xem: 60
Mấy tháng trước, anh ta cho rằng nếu Minh Yên chia tay với Úc Hàn Chi, thì mình sẽ có cơ hội. Anh ta tính toán tất cả các phản ứng, bao gồm cả Úc Hàn Chi, nhưng duy chỉ có không tính đến sự lựa chọn của Minh Yên; không ai dựa vào, một mình rời khỏi thành phố.
Trong khi đó, Úc Hàn Chi còn tàn nhẫn hơn trong mơ, thế lực mạnh hơn, trong mấy tháng đã chèn ép Kỳ gia đến nỗi họ không còn sức chống trả, ngay cả bác cả anh ta cũng không kịp rời đi, bị cách chức và điều tra.
Mấy tháng qua, điều đáng mừng duy nhất, đó chính là hoàn cảnh của anh ta và Minh Yên. Tình hình của Kỳ gia còn tốt hơn rất nhiều so với trong mơ; ít nhất bọn họ đều còn sống, Kỳ gia cũng không tan nát, ở nước ngoài còn có cơ hội chờ đợi thời cơ để làm lại.
Minh Yên nhìn như quyến rũ, nhưng thực ra cô lại rất mềm mỏng. Bị Úc Hàn Chi đối xử như thế, giữa bọn họ đã không còn khả năng, nhưng Kỳ Bạch Ngạn nhất định sẽ trở về.
Kỳ Bạch Ngạn bay ra nước ngoài, buổi tối Minh Yên trở về đã nhìn thấy hộp quà do quản lý khách sạn chuyển tới. Cô không mở ra, để cho Thải Nguyệt bỏ vào phòng đựng đồ.
Kỳ thi sau đại học sắp tới, hơn nữa thêm sự sụp đổ của Kỳ gia, một nhà Úc gia, ngay cả Lam gia trước kia cũng không thể không dựa vào Úc gia để tồn tại, tất cả đều làm cho Minh Yên lo sợ bất an, làm sao còn bận tâm đến chuyện của Kỳ Bạch Ngạn.
Kiếp này, Kỳ Bạch Ngạn không g.i.ế.c c.h.ế.t cô giống như trong mơ. Hai người bình an vô sự đã là kết cục tốt đẹp rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-274.html.]
Trong một tuần còn lại, Minh Yên đi sớm về muộn, cô rất khiêm tốn. Tuy nhiên, từ đầu đến cuối lửa không có thiêu đốt tới, mà Thời gia cùng Ôn gia ở Bắc Thành lại ồn ào huyên náo.
Ngay cả trong điện thoại, Tiêu Vũ cũng nhắc tới một hai câu. Cơ bản chính là Thời Cẩn cùng Ôn Hàm Mặc bỏ nhà đi rồi, con sói Ôn gia kia náo loạn đến long trời lở đất.
Thời gia tức giận, con cái bọn họ luôn ngoan ngoãn nghe lời, lại không nói một tiếng rời khỏi nhà. Nhất định là Ôn gia xúi giục, vì thế hai nhà cãi nhau, không phải lo lắng chút mặt mũi, đã sớm đánh tới tận cửa rồi.
Minh Yên cảm thấy có chút hư ảo. Mấy ngày nay, Thời Cẩn đều ở đây, mỗi ngày không màng đến thế giới bên ngoài, luôn chỉ đọc sách.
Không được, phải khuyên nhủ Thời Cẩn sao?
Minh Yên tan học về nhà và phát hiện cửa phòng khách sạn mở. Thời Cẩn đứng ở trong, một giọng nói nhẹ nhàng như tiếng suối vọng ra:
"Cẩn, lúc trước chính em cùng tên Ôn Hàm Mặc kia đã nói chuyện yêu đương, gây ra dư luận xôn xao. Giờ đây em lại bỏ rơi người ta, em có biết hai nhà đang náo loạn đến khó coi không? Nói với anh trai em, tại sao lại như vậy? Tại sao em lại bỏ nhà đi?"