Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 143
Cập nhật lúc: 2024-10-27 18:22:21
Lượt xem: 38
Một loạt siêu xe hào nhoáng dừng lại, đám con cháu thế gia trong những bộ trang phục sang trọng đứng tụ tập bên đường, ồn ào bàn tán.
"Anh Kỳ, anh cưng chiều Minh Yên quá rồi. Phụ nữ mà sủng ái nhiều quá sẽ trèo lên đầu đó, nhất là loại người như Minh Yên."
"Kỳ thiếu, coi chừng cô ta lợi dụng anh rồi quay ngược lại tác oai tác quái!"
Kỳ Bạch Ngạn đứng giữa đám bạn bè, nhìn Minh Yên - cô gái lạnh lùng xinh đẹp trước mặt. Nội tâm anh ta có chút xáo động. Cô lúc nào cũng đẹp đẽ và mạnh mẽ, chẳng giống ai khác. Ngày trước, cô từng yêu thích trai đẹp, thích nhéo má mấy nam sinh lớp bên cạnh, nhưng chỉ có anh là cô không bao giờ động vào. Mỗi lần anh trêu ghẹo, cô lại lạnh lùng mắng:
"Kỳ thiếu, chó ngoan không chắn đường."
"Kỳ thiếu, anh làm vậy mà không thấy xấu hổ với ba mẹ anh à?"
"Kỳ thiếu, sao anh lại xấu xa thế, toàn dọa trẻ con khóc nhè!"
Khi biết Minh Yên theo đuổi Lam Hi - một chàng trai tuấn tú, học giỏi, Kỳ Bạch Ngạn nhận ra mình không thể so bì. Vì thế, anh đã chọn cách rời xa, suốt ngày lượn lờ ở nước ngoài để khỏi thấy cô hạnh phúc bên người khác. Nhưng chẳng bao lâu, Minh gia phá sản, Lam Hi quay sang theo đuổi một tiểu thư danh giá khác, còn Minh Yên cam chịu ở bên cạnh Úc Hàn Chi - một người đàn ông giàu có nhưng xuất thân bình thường trong Úc gia. Biết tin, Kỳ Bạch Ngạn giận sôi lên. Minh Yên thà ở bên người đàn ông nghèo khó đó, nhưng lại chẳng bao giờ để mắt đến anh?
Kỳ Bạch Ngạn gắt gỏng quay sang đám bạn đang ồn ào bên cạnh:
"Tất cả im hết, quay về Nam Thành đi!"
Đám công tử con nhà giàu nhìn nhau, sau đó lần lượt leo lên siêu xe rời đi, nhưng không quên ngoái lại nói lời trêu chọc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-143.html.]
"Anh Kỳ, Minh Yên, vậy tôi về đây nhé."
"Minh Yên, đối xử tốt với anh Kỳ một chút, anh ấy thật sự đã hai ngày hai đêm không ngủ để gặp cô đấy!"
"Anh Kỳ, tôi đi trước. Hẹn gặp lại chị dâu Minh Yên ở Nam Thành!"
Các siêu xe sang trọng lần lượt lướt đi, để lại khói bụi mù mịt kèm theo tiếng hò reo náo động. Khóe môi Minh Yên hơi co giật.
Tiêu Vũ quan sát thấy nhân viên ở bến phà đang bắt đầu kiểm tra vé để du khách lên tàu, cười nhạt hỏi:
"Kỳ thiếu không định đi sao?"
Khóe miệng Kỳ Bạch Ngạn nhếch lên, nở nụ cười tà tứ, khoanh tay lại, ung dung đáp:
"Anh đây là khách VIP phòng sang trọng của khách sạn các người."
Nghe vậy, sắc mặt của Tiêu Vũ và Minh Yên đồng loạt tối sầm lại. Ngạn Bác đứng bên cạnh cũng nhíu mày. Một vị khách vừa kiêu ngạo vừa khó đoán như Kỳ Bạch Ngạn quả thực khó đối phó. Tiêu Vũ thở dài, cố giữ bình tĩnh nói:
"Kỳ thiếu, phiền cậu chờ một lát."
Kỳ Bạch Ngạn cười ranh mãnh, để lộ hàm răng trắng như tuyết:
"Anh đây chờ được."