Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 127
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:36:27
Lượt xem: 58
"Cô không sao là tốt rồi, tối qua khi Úc thiếu tìm đến, tôi sợ muốn chết." Lâm Văn thấy Minh Yên bình an vô sự thì thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy lo lắng Minh Yên trở về mà bị Úc thiếu giày vò đến không đứng dậy nổi.
"Hợp đồng cho chương trình tạp kỹ tôi đã xem qua, không có vấn đề gì. Lần này cũng nhờ có Tiêu Vũ giúp đỡ, nếu không thì loại chương trình này rất khó mà nhận được. Tôi sẽ gửi hợp đồng vào hộp thư của cô, cô xem qua, nếu không có vấn đề thì tôi sẽ trả lời phía bên kia, sắp xếp thời gian ký hợp đồng."
"Được rồi, chị xem giúp tôi nhé, tôi lười đọc." Minh Yên suy nghĩ một chút, rồi hỏi tiếp: "Rốt cuộc là chương trình tạp kỹ gì vậy, quay ở đâu?"
Lâm Văn im lặng, hóa ra cô ấy hỏi rất nhiều thứ, nhưng lại không hỏi về chính chương trình. "Là một chương trình tạp kỹ theo phong cách sống chậm, tên là Khách sạn Mơ Ước, mời những ngôi sao lớn cùng nhau quản lý khách sạn. Gần đây các chương trình thực tế kiểu này rất hot, dễ thu hút fan. Đoàn làm phim sẽ phát sóng cả trực tiếp và ghi hình."
Lâm Văn giải thích thêm: "Khách sạn Mơ Ước có sự tham gia của Tiêu Vũ, vì vậy chắc chắn sẽ nổi tiếng. Cô chỉ cần thể hiện tốt một chút là có thể nổi tiếng ngay."
Lâm Văn nhận được tin nội bộ rằng Tiêu Vũ vì muốn dẫn Minh Yên vào chương trình nên đã giảm cát-xê từ năm mươi triệu xuống còn ba mươi triệu. Nhưng chuyện này cô ấy không nhắc đến một lời. Dù sao, so với Úc thiếu, Tiêu Vũ rõ ràng ít nguy hiểm hơn nhiều, Minh Yên chỉ cần làm “bình hoa nhỏ” là ổn.
"Nghe có vẻ thú vị." Minh Yên thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phải kiểu chương trình sinh tồn hay nấu ăn mệt mỏi. Quản lý khách sạn sẽ thư giãn hơn rất nhiều. Cô tưởng tượng cả nhóm cùng đi du lịch, ở khách sạn theo chi phí của chương trình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-127.html.]
"Khách sạn Mơ Ước sẽ chính thức công bố trong vài ngày tới, tuần sau bắt đầu quay tại Hải Thành. Khách sạn có phòng hướng biển, tuần này cô hãy nghỉ ngơi cho tốt, tuần sau tôi sẽ cùng cô đi."
"Được."
Minh Yên cúp điện thoại, xoay người lại thì thấy Úc Hàn Chi không biết từ lúc nào đã đi xuống. Anh mặc đồ ở nhà, đeo kính gọng vàng, tay cầm hai quyển sách dày, trông vừa lịch sự vừa có nét bí ẩn.
Thấy anh, Minh Yên giật mình, nhớ đến tối qua có lẽ mình đã gây rắc rối cho anh, liền rụt rè hỏi: "Anh... sao hôm nay không đi làm?"
"Nghỉ phép." Đôi mắt anh dừng lại trên môi và xương quai xanh của cô, thấy không để lại vết thương gì nặng, trong đáy mắt ánh lên một tia u ám. Thuốc bôi quả nhiên hiệu quả! Nếu sáng nay cô thức dậy phát hiện môi mình bị hôn đến rách nát thì giải thích chắc khó.
"Khóe môi anh sao lại bị gì thế?" Minh Yên nhận ra vết thương nhỏ trên môi anh, ngạc nhiên hỏi.
"Bị chó con cắn." Anh nhìn cô bằng ánh mắt đầy hàm ý.
Minh Yên đột nhiên cảm thấy bối rối!