Bà Vương tài khéo léo , bất kể chuyện gì cũng thể chuyển sang chủ đề con trai vợ, nhờ khắp nơi giới thiệu đối tượng, tất cả bà con hàng xóm đều bà lão nhờ vả khắp lượt.
"Biết quản lý Lỗ tin vui đấy."
Giang Hàn Yên đùa một câu, đeo vòng tay phong thủy cầu đào hoa của cô, vận đào hoa chắc sắp tới .
Bà Vương mắt sáng lên, vội hỏi: "Tiểu Giang, cháu thấy gì ?"
"Thiên cơ bất khả lộ, bác hỏi quản lý Lỗ sẽ thôi."
Giang Hàn Yên rõ, nhưng bà Vương tin tưởng nghi ngờ gì, bỏ cả việc nhặt rau, hớn hở gọi điện cho con trai.
Lục Trần và Đậu Đậu lái xe , Giang Hàn Yên đẩy xe đạp khỏi gara. Chiếc xe địa hình Lục Trần mua khi nhẹ nhàng khi đạp, còn gắn thêm một giỏ xe ở phía để đựng đồ tiện lợi.
Chu Ngọc Tâm sống trong khuôn viên trường Đại học Sư phạm, cha cô đều là giảng viên ở đó, còn một trai đang học cao học tại Đại học Phúc Đán, cả nhà đều là học giỏi.
Giang Hàn Yên dựng xe đạp, mang theo hai hộp hải sản lên tầng ba. Vừa mới gõ cửa mở cửa, là của Chu Ngọc Tâm. Bà là phụ nữ trung niên dịu dàng, gặp khi Giang Hàn Yên đến trường báo danh, chuyện nhẹ nhàng.
"Mau !"
Mẹ Chu nhiệt tình chào đón, đầu tiên bạn học của con gái đến nhà chơi, bà vui. Từ khi con gái ký túc xá, sức khỏe con bé cải thiện đáng kể, bà và chồng tuyệt vọng bao nhiêu năm, cuối cùng cũng thấy ánh sáng hy vọng.
Cơ Vi Ba và Thịnh Bảo Quân đều đến, bàn bày đầy hoa quả và bánh ngọt, còn nóng bốc khói nghi ngút. Cha Chu cũng ở nhà, ông và Chu đều đeo kính, trông trí thức, điềm đạm và lịch sự, là ngay là học.
Cha Chu nhiệt tình nhưng ở phòng khách lâu. Họ để phòng khách cho các bạn trẻ và lui thư phòng.
Cơ Vi Ba thở phào nhẹ nhõm, nghiêng sang một bên, thư giãn hơn hẳn, lớn ở đó cô dám lệch, sợ là giáo dục.
"Nhà nhiều sách quá, bảo học giỏi thế." Điền Tâm Tâm vô cùng ngưỡng mộ. Nhà cô giống , nhiều nhất là vàng, cha đeo , bày biện trong nhà, là vàng.
Vừa bước nhà thấy lấp lánh ánh vàng, cũng đậm chất nhà quê.
Không như nhà Chu Ngọc Tâm, nơi nào cũng hương vị của sách, đây mới là gia đình học thức cao nhã.
Chu Ngọc Tâm : "Cha đều thích sách, và trai chịu ảnh hưởng từ họ, từ nhỏ sách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thuc-tinh/chuong-427.html.]
"Anh bạn ở nhà ?" Điền Tâm Tâm tò mò về trai học giỏi của Chu Ngọc Tâm.
"Anh ở trường, ít khi về nhà, bận rộn lắm."
Chu Ngọc Tâm nhún vai, bổ sung thêm: "Anh bận rộn với việc tán gái, là một tay chơi."
Từ mẫu giáo và tiểu học tính, từ trung học ít nhất mười bạn gái. Cô thấy trai là một kẻ tồi, nhưng những cô gái đó tình nguyện lừa.
Thực cũng lừa, trai cô rõ ràng, các cô gái tự nguyện, chia tay cũng .
Chu Ngọc Tâm hiểu nổi, ngoài việc trai, học giỏi, miệng ngọt và hào phóng, trai cô còn gì chứ?
Sao mắt những cô gái đó mù đến thế?
Điền Tâm Tâm ngay lập tức mất hứng với trai học giỏi, cô ghét nhất là những kẻ tán tỉnh lung tung như con công.
Giang Hàn Yên họ trò chuyện, âm thầm quan sát phòng khách, phát hiện vấn đề gì, liền nhờ Chu Ngọc Tâm dẫn xem phòng ngủ.
"Chờ chút, uống chút nước ."
Chu Ngọc Tâm cảm thấy họng khô, chạy bếp rót một cốc nước. Cốc cô dùng trông cao cấp.
Giang Hàn Yên nhíu mày, cốc vấn đề.
"Đừng uống!"
Giang Hàn Yên giật lấy cốc, Chu Ngọc Tâm giật , nhanh chóng hiểu , thấp giọng hỏi: "Cốc cũng vấn đề ?"
"Ừ, uống bao lâu ?"
Giang Hàn Yên đổ nước , kiểm tra kỹ cốc, lòng cốc mịn, nặng trịch, cô nghi ngờ nó chứa đá phóng xạ.
"Ba hoặc bốn năm gì đó, nhưng uống thường xuyên, hôm qua mới lấy cốc chứa vi lượng khoáng chất, cho sức khỏe." Chu Ngọc Tâm mặt tái nhợt, môi run.