"Thiên Bảo ăn xương ướp sốt, hầm cho nó!" Cha Giang lệnh.
Mẹ Giang phản ứng, vẫn còn đang nghĩ về chuyện đứa trẻ rõ nguồn gốc, cha Giang lập tức cau mày, hét lên: "Điếc ? Bảo bà hầm xương thấy ?"
"Ồ..."
Mẹ Giang như tỉnh mộng, trở thực tế, Giang Thiên Bảo với ánh mắt phức tạp, miễn cưỡng cầm lấy xương rửa, bà chẳng hề nấu ăn cho đứa trẻ rõ nguồn gốc, nhưng bằng chứng, bà với chồng?
"Mày về ?" Cha Giang cô với vẻ mất kiên nhẫn, hôm nay xương nhiều, cho Thiên Bảo ăn còn đủ, đừng đến việc để đứa con gái ở ăn.
"Con việc quan trọng với cha đây!"
Giang Hàn Yên âm thầm lạnh, ông tự cao, chẳng bao lâu nữa cũng nước mắt.
"Mỏ than kiếm tiền ?" Ánh mắt cha Giang sáng lên, thái độ trở nên nhiệt tình hơn nhiều, thậm chí còn tỏ hào phóng: "Ở ăn cơm ."
Coi như đứa con gái phản nghịch kiếm tiền cho ông , cho nó ăn ít xương .
Giang Hàn Yên lạnh một tiếng, châm biếm : "Ông nghĩ gà đẻ trứng ? Hôm nay cho ăn thóc, ngày mai liền đẻ trứng?"
Cha Giang lập tức tức giận, mất kiên nhẫn : "Đã lấy chồng thì đừng suốt ngày về nhà ngoại, mau về nhà ."
Giang Hàn Yên thật sự gì, cặp vợ chồng thật sự là trời sinh một cặp, thể quan tâm đến con gái đến ?
Nếu để dạy dỗ Giang Thiên Bảo, cô thực sự , cứ để cặp đôi tiếp tục nuôi đứa trẻ rõ nguồn gốc, chờ đến khi họ già cử động nữa, cho họ sự thật, lúc đó mới thực sự thoải mái.
"Con việc quan trọng , nhà !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thuc-tinh/chuong-108.html.]
Giang Hàn Yên nhà , cha Giang với khuôn mặt đen như mực theo , Giang Thiên Bảo cũng theo .
"Đi mua đồ ngon về ăn."
Giang Hàn Yên rút hai đồng tiền, đuổi Giang Thiên Bảo , đó cô đóng cửa , tạo một khí bí ẩn. Cha Giang trong lòng lo lắng, hiểu cô đang cái gì mơ hồ.
"Có gì ! Đừng mà giả thần giả quỷ!" Cha Giang bất mãn la lên.
"Có gì vội, nãy con với , con ở chợ thành phố một chuyện lớn, Giang Thiên Bảo là con của Từ Đông Tú và một đàn ông lạ, nhà Giang." Giang Hàn Yên cũng giấu diếm nữa.
"Bậy bạ! Còn cả thím của mày, mau cút !"
Cha Giang tức giận kềm chế , mặt đầy sự tức giận, nếu lo lắng về ba mươi nghìn đó, ông chắc chắn động thủ với đứa con gái phản nghịch .
Trong mắt ông, Từ Đông Tú đoan chính, ở làng bà chẳng thèm chuyện với đàn ông, thể ngoại tình để con ngoài giá thú?
Hơn nữa, em ông ngốc, chịu thiệt thòi như ?
"Không gió thì sóng, ở chợ như thật, họ còn chú là kẻ bất lực, giường như đồ bỏ , thể sinh cái gì, cha nổi giận lên gì? Giang Thiên Bảo và Giang Tư Viện con ngoài giá thú , bệnh viện kiểm tra một là , hai ba ngày là kết quả."
Giang Hàn Yên cũng để ý đến thái độ của , hiện nay thể xét nghiệm ADN, y học tiến bộ lắm, trừ khi đàn ông tự nguyện đeo sừng, nếu thì ai cũng sống rõ ràng.
"Giang Hàn Yên đúng, nhà thể nuôi con của khác, chi một ít tiền bệnh viện kiểm tra." Mẹ Giang lấy hết can đảm , cha Giang liếc một cái, sợ hãi cúi đầu, dám thêm.
Mặc dù mặt cha Giang vẫn tỏ tức giận, nhưng trong lòng ông bắt đầu d.a.o động. Một việc lớn như thế , đứa con gái bất hiếu của ông thể dối một cách vô căn cứ, lẽ Từ Đông Tú thực sự lăng nhăng bên ngoài?
Hết