NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 31.1
Cập nhật lúc: 2025-03-24 11:32:33
Lượt xem: 56
031: Bước thảo mai thứ 31
Cuối cùng, cậu Mẫn ‘say quắc cần câu làm trò lố lăng’ được tổ hậu cần chương trình hỗ trợ khiêng về đúng phòng. Cả Phó Thanh Hứa, Chu Vấn Sâm và Tạ Vân Điềm đều đến xem tình hình thế nào.
"Chao ôi, em lỡ gửi ảnh vào nhóm chung rồi, không thể thu hồi lại được. Ngày mai cậu Mẫn tỉnh rượu mà thấy liệu có tức giận với tôi không?" Lúc này, họ thấy Tô Trầm Ngư đang ngồi xổm bên thùng rác, mặt mày rầu rĩ.
Tạ Vân Điềm trong lòng chợt nghĩ: Cô bắt thằng cha đó trần truồng diễu phố hắn còn không giận thì dăm ba cái chuyện nhỏ này hắn sẽ để ý chắc?
Chu Vấn Sâm vừa an ủi vừa nhớ lại dáng vẻ của cậu Mẫn trong ảnh, nhịn cười rất vất vả: "Yên tâm đi, chuyện này không phải lỗi của em, anh nghĩ cậu Mẫn sẽ coi như không thấy thôi."
Tô Trầm Ngư được an ủi phần nào, cô thở phào nhẹ nhõm, cười tươi híp mắt tiễn ba người về.
Khi trở về phòng, Tạ Vân Điềm bỗng nhớ ra lúc ở phòng Tô Trầm Ngư, Chu Vấn Sâm nhìn mình có vẻ đầy ẩn ý.
Chị ta đương nhiên không biết lúc tối Chu Vấn Sâm hỏi tin từ tổ sản xuất và đinh ninh cậu Mẫn đến ghi hình là vì mình, uống say đến tìm mình ai dè lại gõ nhầm cửa phòng của Tô Trầm Ngư. Dù sao thì phòng Tô Trầm Ngư và phòng Tạ Vân Điềm chỉ cách nhau có hai cánh cửa, việc cậu Mẫn gõ nhầm trong lúc nhuốm hơi men là hoàn toàn có thể xảy ra.
Tô Trầm Ngư đúng là nằm không cũng dính đạn, tai bay vạ gió, Chu Vấn Sâm nhận xét.
Phó Thanh Hứa lấy ra tờ giấy ghi tính cách của các khách mời, gạch bỏ dấu hỏi sau tên Tô Trầm Ngư và viết thêm một câu: "Có thù oán với cậu Mẫn?"
Một trực giác nào đó mách bảo anh rằng việc cậu Mẫn say xỉn không đơn giản như vậy.
Đúng là mùi rượu trên người anh ta rất nồng, quần áo cũng rất lộn xộn, rất phù hợp với hình ảnh ‘say quắc cần câu không biết trời trăng gì nữa’, nhưng khuôn mặt anh ta lại chẳng có vẻ gì là say cả. Tất nhiên anh biết có những người say không hiện lên mặt, nhưng vẫn còn quá nhiều điểm đáng ngờ tại hiện trường.
Dù vậy, Phó Thanh Hứa có nghĩ đến mùa quýt cũng không lường được đến khả năng là Tô Trầm Ngư lại có thể đánh ngất cậu Mẫn. Thế là, anh đánh một dấu hỏi sau nhận xét ‘có thù oán với cậu Mẫn’.
Giải mã con người Tô Trầm Ngư có lẽ sẽ thú vị như việc giải các câu đố hóc búa.
Tất nhiên, quá trình này phải diễn ra âm thầm. Mỗi khi Phó Thanh Hứa tiếp xúc với một người, anh đều âm thầm giải mã đối phương, đây là thói quen hoặc có thể nói là một sở thích cá nhân nho nhỏ.
*
Để ngăn việc cậu Mẫn tỉnh dậy rồi phát điên, Tô Trầm Ngư vẽ mười vòng tròn nguyền rủa anh ta. Nội dung rất đơn giản, chỉ là khiến tên chó điên này tin mình thực sự đã quá chén.
Cô thử nghiệm hú họa thôi, không biết có thành công được không — nếu đến tăng vận may mà hệ thống cũng có thể làm được thì có lẽ thay đổi nhận thức của đối tượng bị nguyền rủa về một sự việc xảy ra tại một thời điểm nhất định không thành vấn đề đâu ha.
Cuối cùng, hệ thống hiển thị nguyền rủa thành công.
Qua vòng tròn trắng, Tô Trầm Ngư thấy cậu Mẫn được tổ chương trình khiêng lên giường, đặt nằm yên ổn. Chợt, trên đầu anh ta xuất hiện một bong bóng, trong bong bóng spam toàn hai chữ ‘say rượu’, sau đó nó chui vào đầu cậu Mẫn.
Tô Trầm Ngư: "???"
Loa: [Nương nương, đây là hệ thống đang chu đáo cụ thể hóa cách nguyền rủa này thành công cho ngài đó. Cấy vào đầu anh ta ám chỉ tâm lý ‘say rượu’ xong, khi tỉnh dậy, anh ta sẽ theo tâm lý này mà cho rằng mình đã say.]
Hóa ra là vậy.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Cô ngáp một cái, chui vào chăn ấm nệm êm, thầm nghĩ: Nếu như lúc trước ở Thiên Khải Quốc mà bản cung có hệ thống nguyền rủa này thì đã có thể tùy ý xoay tên hoàng đế chó má kia như dế trong tay rồi. Tiếc ghê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/31-1.html.]
Loa hiến kế như một kẻ gian thần: [Nương nương, thực ra ngài có thể nguyền rủa mình nằm mơ, mơ thấy tên hoàng đế mà ngài vừa nghĩ đến rồi hành hạ hắn trong mơ!]
Tô Trầm Ngư lật người: [Bổn cung ăn no rửng mỡ hay sao mà phải cố ý mơ thấy hắn?]
Một lúc sau, cô ngồi dậy với vẻ mặt không cảm xúc: [Thật ra cũng không phải là không thể.]
Cô lại vẽ mười vòng tròn. Sau khi nói xong nội dung nguyền rủa, hệ thống lạnh lùng hiện ra vài chữ lớn: "Phạm vi nguyền rủa quá lớn, nguyền rủa thất bại."
Tô Trầm Ngư: "…"
[...] Loa vội vàng biến mất khỏi đầu của hoàng hậu nương nương
Tuy nhiên, mặc dù không nguyền rủa thành công ấy thế mà Tô Trầm Ngư vẫn mơ thấy tên hoàng đế chó má kia.
Sở dĩ cô nhận ra đây là một giấc mơ bởi vì cảnh tượng trong mơ đã từng xảy ra thật.
Đó chính là ngày Tô Trầm Ngư được phong làm hoàng hậu.
Lúc tên hoàng đế khốn nạn sai thái giám thân cận mang thánh chỉ sắc phong đến, Tô Trầm Ngư đang nhàn nhã ăn dưa hấu ướp lạnh trong cung của mình. Sắc phong bỗng nhiên được gửi đến, đậu má, làm cô giật mình suýt nữa thì làm rơi dưa hấu.
Chiêu này của tên Hoàng đế chó c.h.ế.t quá bất ngờ, thời điểm đó Tô Trầm Ngư hoàn toàn không hề mảy may có ý định làm hoàng hậu. Khi ấy các phi tần đang đấu đá tranh giành vị trí hoàng hậu rất quyết liệt, Tô Trầm Ngư phải tốn không ít tế bào não mới có thể khiến họ tin rằng cô thực sự không muốn làm hoàng hậu.
Lương bổng của chức phi khá cao, số cung nữ trong cung Thái Lâm đủ dùng, cô chỉ cần đối phó với tên Hoàng đế chó má kia hai đến ba lần mỗi tháng, thời gian còn lại thì ăn uống chơi bời xả láng, cuộc sống thoải mái đừng hỏi.
Mẹ khiếp, thánh chỉ sắc phong đến một cái là những ngày tháng bình yên của cô coi như chấm dứt.
Không lâu sau, tên Hoàng đế chó má đích thân đến tận cung của cô, cười tươi: "Bất ngờ mà trẫm chuẩn bị cho ái phi hôm nay, ái phi có thích không?"
Tô Trầm Ngư phải gượng ép nặn ra một nụ cười đúng mực, tỏ vẻ e sợ thân thể yếu ớt không gánh vác nổi vị trí chính cung.
Hoàng đế hỏi lại đầy ẩn ý: "Ái phi nghĩ, ngoài ngươi ra thì còn ai phù hợp hơn để nắm giữ vị trí này?"
Ánh mắt đó Tô Trầm Ngư lại chẳng quen quá — thể hiện sự nguy hiểm chứ sao.
Vì cái mạng bé nhỏ của mình, Tô Trầm Ngư đành thuận theo ý hắn mà đáp lời. Hắn ta vui vẻ ra mặt.
Bây giờ, trong giấc mơ của mình, cô còn phải nghe hắn làm khỉ gì?
Tô Trầm Ngư cười lạnh, cầm thánh chỉ sắc phong hoàng hậu nặng trĩu nện mạnh vào đầu tên Hoàng đế chó má kia không ngừng đến khi đầu hắn nứt toác, mặt sưng vù như heo.
……
Một đêm trôi qua, Tô Trầm Ngư tỉnh dậy với tâm trạng phơi phới, khoan khoái hơn bao giờ hết. Đào Đào vào phòng, thấy Tô Trầm Ngư một cái phải bật thốt lên: "Trầm Ngư, em... hôm nay em xinh thế!"