NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 27.1

Cập nhật lúc: 2025-03-15 16:11:28
Lượt xem: 74

027: Bước thảo mai thứ 27

Được mệnh danh là chó điên, tên Mẫn Tích Chu này có một thế giới nội tâm không giống người bình thường. 

Lẽ ra, sau hai lần liên tiếp bị Tô Trầm Ngư xoay như dế, mất mặt như vậy thì chắc hẳn không dám làm phiền cô hay âm thầm đặt bẫy ngáng chân cô mới đúng. Nói thẳng ra, anh ta nên biết thừa mình khó lòng trên cơ Tô Trầm Ngư được... 

Nhưng không, Mẫn Tích Chu lấy lại tinh thần xong thì chỉ thấy phấn khích đến mức mọi dây thần kinh trong cơ thể đều run lên.

Vui ghê.

Rất thú vị.

Tô Trầm Ngư cực kỳ cực kỳ thú vị.

Cô khác hẳn tất cả những người phụ nữ mà anh ta từng gặp. Những cô gái khác sẽ diễn kịch trước mặt anh ta, cô cũng thế tuy nhiên không giống nhau. Người ta diễn là vì muốn lấy được gì đó từ anh ta.

Còn Tô Trầm Ngư thì sao?

Cô chưa từng yêu cầu anh ta bất cứ thứ gì.

Còn việc anh ta thua đau thua đớn ư? Đó là do vấn đề kỹ năng của anh ta. Không bằng cô, ok chấp nhận.

Mẫn Tích Chu không có mấy ưu điểm, ý thức ‘thắng được thua được’ coi như một trong vài ưu điểm ít ỏi ấy.

Điều kiện tiên quyết là phải khiến tên chó điên này thua thật sự cam tâm cơ.

Hôm qua Mẫn Tích Chu mới hay tin Tô Trầm Ngư sẽ quay Tìm Kiếm Bí Mật Trong Nhà Ma. Biết đây là dự án của tập đoàn Tín Thượng nên anh ta tìm thẳng đến chỗ Bạc Lương Hòa đòi đầu tư và tham gia ghi hình với tư cách khách mời. Bạc Lương Hòa đương nhiên không đồng ý. Ai biết tên chó điên này tự động nâng số tiền định đổ vào lên gấp ba và còn kéo thêm các nhà đầu tư khác đến... 

Bạc Lương Hòa đành thỏa hiệp. 

Ai lại từ chối tiền bao giờ, hơn nữa, anh ta biết thừa chó điên đấu không lại Tô Trầm Ngư.

Tuy nhiên, gã cáo già này từng hứa với Tô Trầm Ngư sẽ không để chó điên đến làm phiền cô… Suy đi tính lại, Bạc Lương Hòa không đồng ý ngay mà để kệ xem Mẫn Tích Chu có thể quằn quại đến mức nào.

Thành ra... Thần tượng nam Kỷ Dịch, người đáng lẽ phải đến ghi hình tự dưng bị khóa trái trong nhà, điện thoại cũng bỗng biến đâu mất. Mãi đến khi ban quản lý phát hiện chủ nhà đang phát tín hiệu cầu cứu, Kỷ Dịch mới được tìm cách thả ra. Nhưng lúc này, Mẫn Tích Chu đã xuất phát từ lâu.

Kỷ Dịch đần mặt vội vàng mượn điện thoại của bảo vệ để liên lạc với người đại diện. Không ngờ người đại diện cũng vướng chuyện nọ chuyện kia mà không tài nào liên lạc được với Kỷ Dịch, đang tức muốn chết. Kỷ Dịch gọi điện sang, anh ta mới biết xảy ra sự cố.

Nhưng không có thời gian truy cứu nữa, anh ta phải xin chương trình đến muộn chút do gặp chuyện không may. Kết quả còn chưa gọi đã nhận được thông báo không cần đến.

Kỷ Dịch nghe tin như nghe sét đánh ngang tai. Biết việc hôm nay rất quan trọng nên anh ta đã phải đặt tận ba lần báo thức, ai dè điện thoại không cánh mà bay, mình thì bị nhốt trong nhà... Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng ra là có người cố ý! Tức c.h.ế.t đi được!

Nghe tiếp, anh ta lặng người. 

Người ta là thái tử của tập đoàn Mẫn Thị, tục truyền là ‘chó điên’, còn mình chỉ là một idol bé nhỏ, không dám đối đầu, không dám đối đầu.

Cũng may mà công ty đã hứa sẽ bù cho một cơ hội tốt hơn nên Kỷ Dịch cảm thấy dễ chịu hơn chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/27-1.html.]

Lại thấy các sếp phía trên kháo nhau tên chó điên này cướp vị trí của anh ta là để theo đuổi gái, Kỷ Dịch nhớ lại một lượt các khách mời trong danh sách. 

Xem ta là đến theo đuổi Tạ Vân Điềm rồi, anh ta châm ngọn nến trong lòng cầu nguyện thay Tạ Vân Điềm.

 *

Tô Trầm Ngư đương nhiên không biết Mẫn Tích Chu đã âm thầm làm những gì để có thể đến ghi hình. Sau khi đá văng Mẫn Tích Chu, cô cảm thấy sung sướng cả người. Cô muốn làm vậy từ lâu rồi nhưng mãi chưa tìm được thời cơ thích hợp.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Mẫn Tích Chu quỳ rạp trên sàn, cái m.ô.n.g đau nhói vẫn đang nhắc nhở anh ta về cảm giác khó tả khi bị Tô Trầm Ngư đá văng thì bỗng anh ta nghe thấy giọng nói run run của Tô Trầm Ngư: “Mẫn… cậu Mẫn! C… cậu, cậu, cậu ổn chứ? Vừa nãy, vừa nãy có một bóng đen xuất hiện phía sau anh, nó định bắt anh... Hu hu hu hu đáng sợ quá! Cậu Mẫn, anh mau đứng dậy đi. Tôi sợ hu hu hu hu…”

Mẫn Tích Chu: “???”

Anh ta bắt đầu tự hoài nghi chính mình: Vậy là vì có bóng đen mà cô ta đá mình ra ngoài sao? Cô ta quá sợ hãi rồi xuất hiện ảo giác à?!

Mẫn Tích Chu bò dậy, quay lại nhìn Tô Trầm Ngư. Trong ánh sáng tù mù, mặt cô tái mét, chỉ cần liếc một cái cũng đủ hiểu cô sợ đến mất hồn. Mẫn Tích Chu quyết định tin vào phán đoán của chính mình: Tô Trầm Ngư không cố ý.

“Chắc chắn cô nhìn nhầm rồi, nhìn đi, có bóng đen nào đâu. Cho dù chương trình cho người đóng vai 'ma' thì cũng không có chỗ trốn mà. Đừng tự làm mình sợ nữa, nếu sợ thì...” Anh ta đưa tay ra. "Nắm tay tôi này.”

Bàn tay mát lạnh của cô nắm lấy tay anh, run run.

Mẫn Tích Chu đột nhiên thấy thương cô, đồng thời, một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh ta: Ra là cô sợ ma, hay lắm, có cái để chơi rồi.

Lúc này, trong phòng lớn của đội ngũ quay phim đầy ắp các màn hình giám sát, phần lớn nhân viên đang ở đây nhìn cả. Dù sao cũng là gameshow kinh dị mà, mặc dù đều là giả hết thôi nhưng để tạo hiệu ứng thì mọi thứ đều phải được chuẩn bị cực kỳ chân thật để giúp các khách mời dễ hòa nhập với cốt truyện hơn.

Để tránh những sự cố ngoài ý muốn, họ cần ở đây giám sát, nhỡ có tình huống bất ngờ xảy ra thì còn phát hiện và xử lý kịp thời.

Tổ đạo diễn biết thân phận của Mẫn Tích Chu, cũng biết chút ít chuyện nội bộ rằng anh ta đến đây là để theo đuổi một người. Dựa theo gu trước giờ của anh ta, họ phỏng đoán là Tạ Vân Điềm, một số người còn có căn cứ hẳn hoi: khi Mẫn Tích Chu đến, cái nhìn đầu tiên của anh ta là rơi trên người Tạ Vân Điềm.

Nhưng anh ta lại chọn ngồi cạnh Tô Trầm Ngư. Tại sao nhỉ? Vì Tạ Vân Điềm không vui ra mặt đấy chứ sao. Tạ Vân Điềm chắc chắn không ngờ Mẫn Tích Chu lại dám theo tới tận trường quay, chị ta vốn thanh cao xưa giờ rồi nên rất phật ý với hành động trắng trợn của Mẫn Tích Chu. Anh ta nhận ra điều đó, vì dỗ dành người đẹp mà chọn ngồi gần Tô Trầm Ngư.

Thế là, khi Mẫn Tích Chu cố ý chọn Tô Trầm Ngư lúc phân đội, đám nhân viên hậu cần theo định kiến ban đầu mải mê soi các chi tiết. Họ thấy Tạ Vân Điềm nhìn Mẫn Tích Chu một cái với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó Mẫn Tích Chu chọn Tô Trầm Ngư ngay.

Chậc, Tô Trầm Ngư hoàn toàn chỉ là công cụ hình người.

Mọi người cảm thấy hơi thương xót cho Tô Trầm Ngư, đã sợ cỡ đó mà đồng đội Mẫn Tích Chu còn tơ tưởng chỉ biết mỗi Tạ Vân Điềm, bảo vệ cô e là không nổi rồi, có khi cô sẽ sợ c.h.ế.t khiếp mất thôi.

Sau đó… Sau đó… Họ chỉ biết trơ mắt nhìn Tô Trầm Ngư đột ngột duỗi chân đá văng Mẫn Tích Chu ra ngoài.

 “Ụ á!… Cậu Mẫn ít cũng phải 5-60kg mà cứ thế bị Tô Trầm Ngư đá văng ra ngoài á???” Người quan sát quá nhiều, ai đó không nhịn được buột miệng thốt lên.

“Cô ấy khỏe thế sao?”

Loading...