Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 61
Cập nhật lúc: 2024-07-21 21:59:18
Lượt xem: 297
“Game show?” An Nhã tức giận: “Giám đốc Triệu, từ khi Tân Di ký hợp đồng cho công ty đến nay cũng chưa từng tham gia mảng đó bao giờ, bây giờ anh bắt cô ấy bỏ lại tất cả những cố gắng trước nay đạt được để học lại mảng đó từ đầu à?”
“Đây là phương án tốt nhất rồi.”
An Nhã cười lạnh: “Phương án tốt nhất gì chứ, đừng có giả mù sa mưa, nói đi, vai nữ chính Hoàng Đồ này cho ai?”
Giám đốc Triệu nhìn Hứa Tân Di, kiềm chế cơn tức giận trong lòng, uống ngụm nước, nói: “Công ty cho rằng, Hàn Tinh rất thích hợp với vai diễn này, đây cũng là quyết định của công ty sau khi suy nghĩ kĩ càng.”
“Lý Hàn Tinh?” An Nhã bị chọc giận tới mức cười phá lên: Cô ta thì diễn xuất cái gì chứ?”
Tân Di kéo An Nhã ngồi xuống, ra hiệu cho cô bình tĩnh lại ngồi nghe.
Đã vào vai một nữ phụ độc ác, những lúc như thế này càng phải thật tỉnh táo.
“Giám đốc Triệu, tôi cũng chả cần sự quan tâm này của công ty đâu, tôi đâu thích có thích tham gia trò chơi, tôi chỉ thích diễn xuất, về sau tôi cũng chỉ đi trên con đường diễn xuất, tham gia trò chơi không thích hợp với tôi.”
Giám đốc Triệu vẫn tận tình khuyên bảo cô: “Đây là nghệ sĩ chuyên nghiệp trong công ty đánh giá về cô, cô phải tin tưởng quyết định của công ty chứ, công ty sẽ không làm dù là chuyện nhỏ gây bất lợi cho cô đâu!”
“Cho nên chuyện này đã được duyệt?”
“Đúng, đã quyết định rồi.”
Hứa Tân Di cười lạnh, “Giám đốc Triệu, nếu đã quyết định rồi cần gì thương lượng với tôi, trực tiếp thông báo cho tôi không được à? Tôi chẳng quan tâm Lý Hàn Tinh kia làm cách nào để có được sự đồng ý của đạo diễn, nhưng bộ phim Hoàng Đồ này không ai được tranh với tôi!”
Giám đốc Triệu cũng trở nên tức giận, trầm giọng xuống: “Hứa Tân Di, đây là chuyện mà công ty đã quyết, cô là nhân viên của công ty, tất nhiên phải chấp thuận mệnh lệnh mà công ty đưa ra, chuyện này cứ quyết vậy đi.”
“Thế à?” Hứa Tân Di bình tĩnh ung dung đứng dậy: “Đừng tưởng rằng tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra? Cho rằng tôi là người mới của cái công ty này nên cái gì cũng không biết à? Tôi mặc kệ Lý Hàn Tinh kia làm thế nào bò lên được giường của ông chủ, nhưng tôi nói cho anh biết, bộ phim này có con điếm nào dám tranh giành vai với tôi, tôi xé xác cô ta.”
Dám đoạt Hàn Kiêu với cô, chán sống rồi à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-61.html.]
Giám đốc Triệu cũng không ngờ tới Hứa Tân Di vậy mà tùy tiện mang chuyện loeen giường này nói ra, hắn đứng dậy, chỉ vào Hứa Tân Di: “Hứa Tân Di, cô đừng có ỷ bản thân có chút danh tiếng rồi ở đây ngang ngược với tôi, hiện tại tôi chỉ thu lại vai diễn kia của cô thôi, nếu cô dám láo nháo, cô có tin công ty sẽ phong sát cô hay không?”
Hứa Tân Di đứng lên, khinh thường liếc mắt một cái: “Được thôi, vậy cứ làm như anh muốn, ngược lại tôi muốn xem thử, bộ phim này có thể rơi vào tay Lý Hàn Tinh được hay không.”
Nói xong cô nhìn An Nhã một cái, ra hiệu hai người nên rời đi.
“Hứa Tân Di, cô đúng là làm phản! Để tôi cho cô biết, từ giờ về sau đừng nghĩ đến cái gọi là tương lai! Cô không đồng ý thì chuẩn bị chờ phong sát đi!”
Cảm xúc của Hứa Tân Di vẫn tốt, ngược lại An Nhã giận đến nổi trận lôi đình, xoay người muốn tìm Triệu tổng cãi nhau ba trăm hiệp, Hứa Tân Di ôm lấy cô.
“Quá đáng thật! Thứ gì vậy! Tân Di, hủy hợp đồng đi! Nhất định phải hủy hợp đồng, cướp vai chính là cướp vai, cái gì mà chuyển hướng cho em sang mảng khác chứ, lý do này thật làm cho người ta thấy muốn ói mà.”
“Được rồi đừng giận nữa, tức giận vì tiểu nhân không đáng, hai ngày nữa em sẽ gọi luật sư tới đàm phán việc hủy hợp đồng, loại công ty rác này một khắc em cũng không muốn ở lại.”
“Thế nhưng mà tiền hủy hợp đồng phải bồi thường không ít, em…”
Chỉ là phí hủy hợp đồng thôi mà, nhiều hơn em cũng trả được.”
“Cũng đúng,” An Nhã nở nụ cười: “Em có nhiều tiền như vậy, thế mà chị lại lo lắng phí hủy hợp đồng của em.”
Cửa thang máy mở ra.
Hứa Tân Di dừng chân lại.
Trong thang máy chật ních người, tất cả đều là trai trẻ đầy tinh thần phấn chấn, lớn lên đẹp trai tựa ánh dương, dáng người cao gầy, da ai nấy cũng trắng tưởng chừng véo ra nước được.
Nhìn chung độ tuổi còn chưa quá hai mươi.
“Chào chị Tân Di.” Mọi người đều đồng thanh chào.
Hứa Tân Di nhìn lướt qua mọi người trong thang máy, hai gò má cô đỏ ửng lan tới tận mang tai, khóe miệng lộ ra nụ cười ôn hòa: “Mấy đứa xuống trước đi.”