Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-07-18 19:33:27
Lượt xem: 417
Nguy rồi.
Cô hít sâu một hơi: “Dịch Dương, anh bình tĩnh một chút, đừng xúc động, hít một hơi thật sâu sau đó buông em ra, em gọi người tới giúp anh…”
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, đôi mắt Dịch Dương như hổ đang rình mồi, giống như người đang nằm dưới thân là vật trong túi của anh.
Ánh mắt như vậy, hô hấp còn đang dồn dập làm cho Hứa Tân Di cảm thấy nguy hiểm mà trước nay chưa từn có, ngay cả giọng nói cũng không tự giác mà run lên: “Anh thích người thế nào? Anh có thích Tần Nghiên không? Em cho người gọi Tần Nghiên tới được không?”
Nghe được hai chữ Tần Nghiên, ánh mắt Dịch Dương càng trở nên hung hăng hơn, bỗng nhiên rúc đầu vào hõm cổ Hứa Tân Di mà hít một hơi thật sâu.
“A này, ưm… Dịch Dương tỉnh táo lại đi!” Hứa Tân Di cảm thấy mình sắp thành con cừu rơi vào tay sói, mặc cho Dịch Dương xâu xé.
— “Tại sao mình phải xen vào việc của người khác, tại sao phải tự tìm khổ vào người tới cứu tên đần này chứ!”
Động tác của Dịch Dương bỗng nhiên dừng lại, ngẩng đầu từ từ nhìn cô.
Trái tim Hứa Tân Di run lên, nháy mắt vài cái nước mắt đã chảy như suối, nhỏ bé đáng yêu nhìn Dịch Dương, nghẹn ngào nói: “Dịch Dương, em sợ…”
Chớp chớp mắt, vài giọt nước mắt từ khóe mắt cô chảy xuống, sau đó biến mất không thấy đâu.
Đôi mắt long lanh ấy cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn, tròng mắt thể hiện sự sợ hãi, chớp mắt một cái là từng hàng nước mắt tuôn, giống như xem hắn là mãnh thú hung ác sợ tránh không kịp.
Tay Dịch Dương đang nắm cổ tay Hứa Tân Di bỗng siết chặt, hai hàm răng cắn chặt, yết hầu lên xuống kịch liệt, tất cả dục vọng gần như đạt đỉnh điểm, hắn rất muốn bỏ qua tất cả vào thời khắc này, không lo lắng gì về hậu quả, đắm chìm, hòa mình vào dục vọng ban đầu trong lòng hắn.
Nhưng rốt cuộc vẫn không được, hắn là người, hắn có lý trí, hắn không thể làm điều này.
Cuối cùng từng chút từng chút, dưới sự khống chế mãnh liệt của lí trí, hắn buông cổ tay Hứa Tân Di ra, xoay người ngã sang một bên.
Nguy cơ được giải trừ.
Hứa Tân Di vội vàng đứng lên, nhìn Dịch Dương trên giường giống như chó chết, chưa hoàn hồn thở hổn hển mấy hơi.
Cô thiếu chút nữa đã bị tên khốn Dịch Dương này vấy bẩn!
Không được, cô không thể chịu nổi uất ức này.
Tay Hứa Tân Di run rẩy.
“Ký chủ, cô bình tĩnh một chút, hiện tại việc cấp bách bây giờ là…”
“Cậu ngậm miệng! Việc cấp bách? Việc cấp bách hiện tại tôi muốn bây giờ là nghĩ cách thiến tên hỗn láo này, về sau cho hắn không thể làm việc ác được nữa…”
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-54.html.]
Cô nhìn xung quanh, lục lọi đồ đạt trong phòng.
Cuối cùng không tìm được con d.a.o này, chỉ là trong phòng vệ sinh cô tìm được cái chậu, cô dùng một cái chậu hứng đầy nước lạnh, trở về phòng đi tới trước giường, mạnh mẽ dùng đống nước trên tay hắt lên mặt Dịch Dương.
Bất ngờ không kịp đề phòng, Dịch Dương giật mình một cái, anh tỉnh lại.
Hứa Tân Di lại từ trong phòng vệ sinh trở về giường, trước khị Dịch Dương kịp phản ứng, lại đổ một chậu nước lạnh xuống.
Hai chậu nước lạnh, Dịch Dương thật sự đã tỉnh, hắn ngửa đầu dựa lên giường, cách một tầng màn mưa trước mặt nhìn Hứa Tân Di: “Khụ khụ… Hứa Tân Di, đủ rồi… đủ rồi, khụ khụ…”
Hứa Tân Di ngoảnh mặt làm ngơ, lại đi vào nhà vệ sinh lấy thêm một chậu nước lạnh.
“Hứa Tân Di! Khụ khụ, tôi nói là đủ rồi.”
“Không, anh còn chưa đủ.” Mặt Hứa Tân Di không chút cảm xúc tiếp tục bưng chậu nước lên.
“... Hứa Tân Di, tôi nói lần cuối cùng, đủ rồi, tôi tỉnh rồi, khụ khụ… Hứa Tân Di!”
— “Cái đồ vô dụng này, chỉ số thông minh đều bị chó ăn rồi! Lại bị mấy viên thuốc đó làm cho sụp đổ thế này, về sau đi ra ngoài đừng nói anh là chồng của tôi! Mất mặt tôi!”
Trên mặt đất có thứ gì đó phản quang lóe lên dưới ánh mắt Hứa Tân Di.
Nhặt lên nhìn thì ra là thắt lưng của Dịch Dương.
Hứa Tân Di nhất thời không nhịn được, cầm dây thắt lưng chỉ vào Dịch Dương, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Anh nhìn xem anh đi! Đến thắt lưng cũng bị người ta cởi ra rồi!”
Lạch cạch!
Cửa mở.
Tài xế cùng mấy người khác đứng ở cửa, nhìn cả người Dịch Dương đang chật vật, áo sơ mi nửa cởi ngồi trên giường, lại nhìn Hứa Tân Di một tay đứng chống nạnh cầm thắt lưng, thất thời im lặng.
“Thật xin lỗi, quấy rầy rồi.” Tài xế im lặng đóng cửa lại.
Hứa Tân Di và Dịch Dương liếc mắt nhìn nhau.
Hứa Tân Di liếc nhìn dây thắt lưng trên tay, mặt nóng lên, dường như ý thức được điều gì đó, nhanh chóng ném lên người Dịch Dương, “Mau mang thắt lưng của anh lại đi!”
Lỡ tay một chút, cú này liền đập vào mặt Dịch Dương, đuôi dây thắt lưng quẹt lên mặt hắn, từ hàm dưới lên tới cổ hắn sưng đỏ lên.
Dịch Dương ôm cằm, cả người phát run, cũng không biết là đang tức giận hay lạnh.
“Hứa Tân Di, đây không phải thắt lưng của tôi!”